Chương 1: Tiệc sinh nhật của Lý Tuệ Nhiên

Hôm nay ở Lý gia tổ chức tiệc sinh nhật cho nhị tiểu thư Lý Tuệ Nhiên vừa tròn 10 tuổi, cô bé rất đáng yêu thông minh và học giỏi ngoan ngoãn nên rất được mọi người yêu thương.

Trên cô còn có anh hai là Lý Thế Bảo 13 tuổi, cậu bé cũng rất thông minh, nhỏ tuổi nhưng tính tình ít nói và chín chắn đặt biệt rất yêu thương hai cô em gái của mình.

Em gái út là Lý Tuệ Nhi mới được 5 tuổi, khuôn mặt cũng đáng yêu như Lý Tuệ Nhiên, nhưng cô bé này có vẻ nghịch ngợm hơn chị ba mình nhiều.

Cô bé Lý Tuệ Nhiên rất thích màu xanh, hôm nay là sinh nhật cô bé nên Lý phu nhân chọn cho cô bé chiếc váy công chúa màu xanh ngọc, trên mái tóc màu nâu hạt dẻ tự nhiên cài một cái vương miện rất đáng yêu, nhìn cô bé như một công chúa thật sự vậy.

(Váy công chúa của Lý Tuệ Nhiên)

Còn cô em gái Lý Tuệ Nhi cũng mặc cái váy tương tự nhưng màu hồng phấn, hai tiểu công chúa nhà Lý gia thật sự rất đáng yêu.

Buổi tiệc sinh nhật diễn ra nhộn nhịp và vui vẻ, Lý Tuệ Nhiên được rất nhiều quà từ bạn bè và đối tác làm ăn của ba mẹ tặng.

Cô bé rất vui vẻ chơi cùng mấy người bạn của mình được một lúc thì mọi người cũng ra về, lúc này anh hai Lý Thế Bảo đi đến và tặng quà cho Lý Tuệ Nhiên là một bộ truyện tranh mà cô bé yêu thích,

Cầm trên tay cô bé vui vẻ nói:

- Em cám ơn anh hai, anh là người thương em nhất nhưng hôm nay anh ở đâu sao anh về trễ vậy?

- Hôm nay anh theo ba đến cty học việc lúc hè nên về trễ, em gái đừng buồn anh hai nha!

Nghe lời giải thích của Lý Thế Bảo thì Lý Tuệ Nhiên hết buồn vui vẻ nói:

- Em sẽ cố gắng học giỏi lớn lên sẽ phụ giúp ba và anh hai nhé!

Lý Thế Bảo cười vuốt tóc cô em của mình rồi nói với em gái là mình có việc cần tìm ba nên rời đi, Lý Tuệ Nhiên vừa cười đó lại hết vui, bởi hôm nay sinh nhật cô bé nhưng ba mẹ và anh hai đều bận.

Bé Tuệ Nhi thì còn nhỏ chơi một chút cũng đi ngủ rồi, bạn bè của cô bé cũng xin phép đi về nhà vì còn nhỏ nên phải về sớm.

Quay qua quay lại chỉ còn một mình cô bé thôi, nhưng những gia đình kinh doanh thì tiệc chủ yếu là người lớn bàn chuyện làm ăn, nên con nít cũng chẳng chơi được gì nhiều.

Lý Tuệ Nhiên cảm thấy không được vui, vì cô bé thích tiệc cho gia đình hơn nên đi ra ngoài sân vườn, nơi có chiếc xích đu định ngồi chơi một chút rồi đi ngủ.



Nhưng hiện tại ở ngoài này đã có một cậu bé đang ngồi, nhìn cậu bé có vẻ lớn hơn Lý Tuệ Nhiên, cô bé thắc mắc người này là ai nên hỏi:

- Anh là ai?

Cậu bé quay lại thấy Lý Tuệ Nhiên thì lạnh nhạt trả lời:

- Cô bé hỏi anh là ai để làm gì?

- Vì anh là người lạ lại ở trong nhà em còn ngồi trên xích đu của em.

Lúc này cậu bé mới cười nhẹ và trả lời:

- Được rồi anh tên Trần Quang Đạt còn bé?

- Em là Lý Tuệ Nhiên, sao anh lại ở đây?

Trần Quang Đạt lúc này ngồi né qua một bên nói:

- Trong đó ngột ngạt quá anh ra ngoài này mượn xích đu của bé ngồi, bé có muốn ngồi cùng không?

Lý Tuệ Nhiên đi đến ngồi bên cạnh Trần Quang Đạt rồi hỏi:

- Anh cũng không thích bữa tiệc này à?

- Anh chỉ thích những nơi yên tịnh.

- Vậy tại sao anh lại đến đây?

- Anh đi đến cùng ba mẹ.

Lấy trong túi áo ra một cây kẹo mút đưa cho Lý Tuệ Nhiên rồi Trần Quang Đạt hỏi:



- Cô bé, muốn ăn không?

Lý Tuệ Nhiên nhận cây kẹo mỉm cười, trên má lúm đồng tiền rất đáng yêu, cô bé vui vẻ nói:

- Em cám ơn anh, hôm nay sinh nhật em, nhưng ai cũng bận mọi người thì đều về sớm một mình em không vui vẻ gì hết.

- À, cô bé em là em gái của Thế Bảo à?

Cô bé ngước mắt lên nhìn Trần Quang Đạt hỏi:

- Làm sao anh biết, anh quen với anh hai của em à?

Trần Quang Đạt trả lời:

- Anh quen, anh là bạn học của anh hai em.

- Wow, vậy sao này khi lên cấp hai học cùng với anh hai là em gặp được anh rồi.

Trần Quang Đạt chỉ mỉm cười và không nói gì thêm, còn Lý Tuệ Nhiên thì vui vẻ khi quen biết với bạn của anh hai nên rất vui vẻ nói đủ thứ chuyện.

Ngồi chơi một lúc thì ngủ quên trên vai Trần Quang Đạt lúc nào không hay, lúc này cậu bé nhìn qua thấy cô công chúa nhỏ ngồi nói chuyện nãy giờ đã ngủ gục, mỉm cười nhẹ nhàng bế cô bé lên đi vào nhà.

Lý Thế Bảo ở trong nhà nói chuyện với ba xong thì đi tìm em gái mà không thấy, vừa định bước ra vườn tìm mới đi đến cửa đã gặp bạn thân của mình ở trường đang bế cô công chúa nhỏ trên tay.

Bước đến bế lại em gái Lý Thế Bảo hỏi Trần Quang Đạt:

- Ủa, sao cậu là bế em gái tớ vậy?

- Cô bé ngồi chơi ngoài xích đu rồi ngủ quên nên tớ bế vào đây.

- Tớ cảm ơn cậu.

Lý Tuệ Nhiên ngủ ngon đến mức hai người bế qua bế lại mà cô bé cũng không hay biết gì hết ngủ ngon lành.