Tổng Tài Lên Giường Đi - Chương 01

Giới thiệu:

Giấu đi một số truyện, bởi vì thực yêu anh

Vụng trộm một đêm vui vẻ,chẳng qua là muốn càng yêu càng yêu anh hơn

Quý Ly Ly,là thư kí giỏi nhất ở tập đoàn Cố thị,

Là người đang giữ chức cấp cao, giao tiếp giỏi,bao giờ cũng ung dung, trang nhã, tay nghề điêu luyện , đúng là người phụ nữ giỏi giang,

Nhưng Không ai biết rằng, cô đã ẩn giấu một cái bí mật to lớn hơn nhiều năm,

Cô yêu Cố Mộ Bạch, là đại tổng tài của tập đoàn Cố thị. Từ năm đó cô vừa gặp đã yêu, càng về sau càng yêu sâu sắc.

Cô gần như đã xem hắn là mạng sống của mình, cho dù muốn cô đau khổ buông xuống, gạt bỏ việc Không có thể diện này, cô cũng phải cho hắn biết,…

Cô yêu hắn bao nhiêu, muốn hắn bao nhiêu!!!

Cố Mộ Bạch, trong mắt phụ nữ hắn thanh niên tuấn tú, vừa có quyền, vừa có tài sản, còn là một đại tổng tài,

Chính là hắn lại Không biết nhiều về chuyện tình cảm, bởi vì phụ nữ một lòng, sùng bái hắn có nhiều vô số kể.

Chẳng qua là Không biết rốt cục lại có chuyện gì xảy ra,

Từ trước đến nay, thư kí đắc lực của hắn, như thế nào lại từ thư kí bảo thủ chuyển sang làm mỹ nữ, Không những trang điểm đẹp,

Ngay cả bộ dáng đều trêu chọc người khác,lại can đảm,mạnh mẽ hôn môi hắn,mềm mại nói với hắn, cô

muốn theo đuổi hắn…

Lại càng lớn mật ngay trước mặt cởi áo hắn, tháo thắt lưng, nỉ non những lời yêu thương…

Chọc cho hắn bị tinh trùng chạy lên não, vậy thì như cô mong muốn,…

Cường bạo hôn lên cái miệng nhỏ nhắn mê người, lại đem cô áp đảo lên giường ,trước tiên giải quyết rồi nói sau.

***

Trong phòng hội nghị ở tầng cao nhất của tập đoàn Cố thị, đoạn phim vừa khép lại thì tiếng vỗ tay từ bốn phía vang lên.

Người trung niên khoảng năm mươi tuổi ngồi ở chỗ cao nhất đứng lên , vươn tay phải hướng về phía người đàn ông trẻ tuổi, sảng khoái cười:

- “Ha ha, đề án hợp tác lần này tôi cực kỳ hài lòng, công ty của hai nhà chúng ta thực lực siêu quần, liên hợp sẽ rất mạnh, tuyệt đối sẽ chế tạo ra một vùng trời đất mới, Không đến 5 năm, cậu, tôi sẽ là người dẫn đầu trong nghề này! Cố Đổng Sự Trưởng à, hi vọng chúng ta hợp tác vui vẻ."

Khóe môi Cố Mộ Bạch nhếch lên nụ cười nhạt, đáy mắt Không thấy gợn sóng, giống như tất cả đều ở trong lòng bàn tay của hắn, hắn gật đầu một cái, thanh âm trầm thấp mà mê người:

- "Nhất định sẽ hợp tác vui vẻ."

“ Nếu đã như vậy” – một giọng nữ vui vẻ chợt vang lên ,người nọ uốn cong mắt lưỡi liềm, đôi mắt nhanh nhẹn từ trên người Cố Mộ Bạch thản nhiên dời đi, ánh mắt hướng về phía nam nhân bên cạnh:

-“ Trần chủ tịch , để ăn mừng lần đầu hợp tác, tối nay liền do tập đoàn Cố thị làm chủ, lấy tầng lầu thứ mười ba mời tất cả mọi người cùng tham gia bữa tiệc tối vui vẻ, đến lúc đó rất hân hạnh mời ngài tham dự a”.

Trần Xương Kiệt nhìn thấy cô gái trước mắt có dáng người nhỏ nhắn,xinh xắn, son phấn nhẹ nhàng, lông mày nhàn nhạt lướt, đúng là có tướng mạo đẹp đẽ mà khéo léo, lòng bàn tay trên mặt được tương khảm~Đôi mắt nhìn xa trông rộng, cô gái này quả thực Không đơn giản.

Bất luận là cô ta đối với công việc rất có tính chuyên nghiệp,chính là khi đối mặt với đối thủ ngang tài ngang sức vẫn thật bình tĩnh, cô cũng được coi là người có tài đàm phán trong nghề này, thậm chí ngay cả khi đối mặt với một người đẹp trai, khôi ngô tuấn tú như bạch mã hoàng tử là Cố Mộ Bạch, cô ta cũng có thể che dấu thoả đáng được ái mộ trước mắt.

Nghĩ đến sự lão luyện Quý Ly Ly, bản thân cô ta bây giờ có tính cách thực bình thản,lãnh đạm , cũng Không phải trong một sớm một chiều.

Nhưng là, Trần Xương Kiệt ở trong thương trường, tình trường tung hoành đã mấy chục năm, cho dù Quý Ly Ly thực có năng lực che dấu cỡ nào , cũng Không thoát khỏi cặp mắt của hắn; Hắn cười, sau đó dường như nhớ ra điều gì đó, hướng về phía bên cạnh Cố Mộ Bạch nói:

-“Nhìn xem, tôi đây thật đãng trí, như thế nào lại quên mất công lớn của Cố chủ tịch a…”

Khoé miệng Cố Mộ Bạch mỉm cười , chẳng qua là nhẹ nhàng nói xen vào:

- "Bác Trần, hội nghị của chúng ta đã kết thúc, ở chỗ riêng tư, ngài cứ kêu cháu là Tiểu Cố đi…”

-“Ha ha,…..Được,nghe lời ngươi” , Trần Xương Kiệt cũng không từ chối, dựa vào thân phận và tuổi tác của hắn,việc xưng là bác cũng rất xứng đáng.

-“ Tiểu Cố a, dự án hợp tác lần này tiến hành được thuận lợi như vậy,vẫn phải cám ơn Quý Ly Ly mới đúng, nếu như ban đầu Không phải cô ta cố chấp , ta nghĩ là , bây giờ ta cũng sẽ Không đứng ở chỗ này .”

Quý Ly Ly cười nhạt, vẻ mặt như thường ngày,thả nnhiên, nhu thuận đứng bên cạnh Cố Mộ Bạch, chuyên tâm ở đây nghe Trần Xương Kiệt trò chuyện tán dóc, tuy rằng nhân vật trong lời nói là chính mình, ngược lại bộ dáng của cô đúng là một lòng Không sợ quang vinh và nhục nhã.

Trần Xương Kiệt để ý theo dõi, lại tiếp tục hướng về phía Cố Mộ Bạch, có chút hâm mộ, trêu ghẹo nói:

- “Tiểu Cố a, đã sớm nghe nói bên cạnh ngươi có được một trợ thủ đắc lực, trải qua dự án lần này, ta rốt cuộc đã được mở rộng tầm mắt! Thật không biết tiểu tử ngươi kiếp trước tu được tích đức gì, phải quý trọng thật tốt người trước mắt a, bằng Không nhìn xem Quý Ly Ly là trợ thủ có tài như vậy, ta đúng là sẽ phải đục khoét nền tảng a.”

Quý Ly Ly rốt cục bị hắn nói trúng sắc mặt có một chút đỏ.-“ Bác Trần đây là muốn gây khó dễ cho tôi”

Cố Mộ Bạch vẫn như cũ, chẳng qua là cười nhạt, bất quá trong lời nói để lộ ra một cổ kiên định :

- “ Sợ là đã làm cho Bác Trần thất vọng rồi, chỉ cần có Cố Mộ Bạch ở đây,Quý Ly Ly vĩnh viễn vẫn là thư kí tổng tài của tập đoàn Cố thị.”

Lời này nói ra, nghe rất có tình ý…Hai ánh mắt khác nhau đồng thời nhìn về phía hắn, đều lộ ra sự khác thường, nhất là ánh mắt gò bó của Trần Xương Kiệt dường như có điều gì suy nghĩ nhưng lại cười mà Không nói, còn lại là ánh mắt của Quý Ly Ly đang ở bên cạnh.

Quý Ly Ly cuối cùng vẫn là nhịn Không được ngẩng đầu lên, nhìn về phía Cố Mộ Bạch , tuy rằng chỉ hơi cách xa một chút , thế nhưng từ đầu đến cuối hắn vốn vẫn luôn như vậy, vẫn Không thể nào với tới , vô luận cô cố gắng bao nhiêu, xuất sắc cỡ nào, thì ở trong mắt anh cô bất quá cũng chỉ là một thư kí của tổng tài mà thôi.

Cô thoáng thở dài.

Trần Xương Kiệt cười hô hố, gạt bỏ đi xấu hổ trong giây lát, hắn cườ iđi ra ngoài:

"Tiểu Cố, hôm nay ta dẫn dắt nhóm chúng ta, ăn mừng một phen thật vui với các cậu ở Bách Nhạc Môn, kế tiếp sẽ có một trận chiến ác liệt phải đánh."

Cố Mộ Bạch theo sát phía sau Trần Xương Kiệt, “ Bác Trần, tôi tiễn ngài”.

Hắn Không quay đầu lại đối với Quý Ly Ly phía sau phân phó : ‘‘Quý thư kí, tôi sẽ đích thân lái xe đưa Trần chủ tịch về, 7 giờ tối, cô trực tiếp đi đến bữa tiệc là được.”

Rất nhanh, trong phòng hội nghị rộng lớn chỉ còn lại một mình Quý Ly Ly.

Lúc này đây, cảnh tượng bên trong thật yên tĩnh, thực có thể làm cho người ta nhớ tới một vài chuyện………., Quý Ly Ly nhìn theo bóng lưng của Cố Mộ Bạch dần xa, Không một chút lưu ý, bất chợt suy nghĩ về quá khứ:……………..

...Trong một phòng lớn có từng hàng có thể ngồi mấy ngàn người, cô kéo Kiều Vi - bạn tốt nhất ngồi ở trong góc, yên lặng chờ học trưởng truyền kỳ trong đại học - Cố Mộ Bạch.

Không sai,Quý Ly Ly chính là học muội của Cố Mộ Bạch, tuy rằng bọn họ không học cùng khoa, thế nhưng anh lại là học trưởng nổi tiếng trong cả nước, khi nói về Cố Mộ Bạch, anh Không những tốt nghiệp trung học mà còn là một nhân vật truyền kì, chính là thanh niên đầu tiên liên tiếp ba năm giành được giải xuất sắc của Đài Loan, cũng chính là người đàn ông độc thân chính cống,

Mặc dù bản thân Cố Mộ Bạch thực giàu có lại chưa từng tự mình gây dựng sự nghiệp,thế nhưng hắn dựa vào học thức và cồ gắng của mình đem Tập đoàn Cố thị từ sự nghiệp sản xuất vượt sang phạm vi của ngành công thương nghiệp, chỉ trải qua thời gian mấy năm, cổ phiếu công ty đã tăng gấp đôi.

Không cần nói đến những truyền thuyết thương nghiệp từng trải qua, chỉ bằng cái tướng mạo của anh, mỗi nhất cử nhất động đều mang khí chất vương giả, chỉ cần liếc mắt một cái là có thể làm say mê một mảnh tâm xuân của các cô gái mới trưởng thành trong sân trường, vì hắn điên cuồng.

Vốn là người sẵn có một loại mê hoặc lòng người lại có mị lực hấp dẫn,khiến cho người ta nhịn Không được muốn gần gũi , làm cho Quý Ly Ly lần đầu tiên nhìn thấy Cố Mộ Bạch, cô đã xác định trái tim mình đã rơi vào tay giặc.

Cô sở dĩ chú ý tới Cố Mộ Bạch, là bởi vì trên trang bìa của một tờ tạp chí đặc biệt chính là hình ảnh của Cố Mộ Bạch, anh nhếch môi, cười nhạt, ánh mắt sắc bén mà lạnh lùng...

Đó vốn là tạp chí lá cải, có lẽ là muốn thu hút ánh mắt của mọi người nên trên bìa tạp chí còn vẽ thêm thần tình yêu cupid đang cầm cung tên nhắm vào ngay trái tim của Cố Mộ Bạch, trên góc trang bìa có màu hồng phấn, dòng quảng cáo được viết theo chữ thư pháp...

Đúng là người đàn ông độc thân thì luôn có giá trị của nó.

Quý Ly Ly thẹn thùng, tim đập nhanh nhìn hình ảnh của Cố Mộ Bạch trên phần giới thiệu, vừa ở trên đường đi vừa tìm tất cả những thông tin liên quan đến Cố Mộ Bạch và ghi nhớ vào trong đầu. Cuối cùng, cô kiên quyết giữ vững lòng tin, chính là muốn nhớ hết mọi biện pháp để theo đuổi anh.

Từ khi đó trở đi, Quý Ly Ly thường xuyên lén lút thu thập thông tin về Cố Mộ Bạch trên báo chí, thường xuất quỷ nhập thần, đúng lúc đã bị Kiều Vi nhìn thấy, Quý Ly Ly phản ứng thật nhanh nhẹn, chỉ nói chuyện với người bạn thân của mình một chút là xong.

Mãi cho đến một ngày, Quý Ly Ly bị cô kéo chạy về phía bậc cầu thang bên cạnh giảng đường lớn. Trong tiếng hét chói toi và vỗ tay của toàn bộ nữ sinh, từ trong phòng hội trường có người đang đến từ xa, cô cuối cùng quên mất chính mình đang ở chỗ nào, quên mất người bạn tốt của mình chứa ái tình trong mắt, thậm chí âm thanh phát ra từ những nữ sinh cũng Không nghe được, ánh mắt của cô đều Không rời khỏi người kia…..Cố Mộ Bạch.

…Trong đầu Kiều Vi trở nên trống rỗng, cô thậm chí Không tìm ra ngôn ngữ để hình dung về Cố Mộ Bạch.

Cố Mộ Bạch, là một trong những thành tựu về kinh tế giữa những nhân vật lãnh đạo trong làn sóng của Đài Loan, trở lại trường cũ để phát biểu diễn thuyết, hắn nhìn thấy một mảnh nữ sinh ngồi đông nghịt dưới đài, đè nén tinh thần đem hai tay đặt trên bệ đài, phát biểu về những dự định mà trường cần phát huy, hắn đem những kinh nghiệm đơn giản mà mình đã trải qua nhưng Không mất đi sự thú vị sau khi kết thúc bài diễn thuyết.

Vừa dứt lời, một nữ sinh can đảm đưa ra câu hỏi, như là “ anh đã có bạn gái chưa?”, đến “ màu sắc mà anh yêu thích là gì?’’ Từ những kinh nghiệm của người thương nhân anh trả lời rất thành thạo, có thể nói những câu hỏi đưa ra đều rất đa dạng.

Quý Ly Ly bị bao phủ trong biển người, cô cũng Không nhụt chí, đúng vào thời điểm Cố Mộ Bạch phải rời khỏi, liền bằng tố độ nhanh nhất lôi kéo Kiều Vi vọt tới trước mặt hắn, tự nhiên mà giới thiệu :

‘‘ Xin chào, Cố học trưởng, ta gọi là Quý Ly Ly, học chuyên ngành thuộc hệ tân văn khoá thứ chín “.

Ánh đèn trong phòng học lớn cũng Không sáng lắm, bên cạnh Cố Mộ Bạch bị đám nữ sinh vây quanh thành nhiều vòng, chỉ có Quý Ly Ly và Kiều Vi là đứng gần nhất, hắn ngẩng đầu, nhìn về phía các cô trong ánh đèn lập loè, thế nhưng cái nhìn kia lại chỉ nhìn

về phía Kiều Vi , cái nhìn kia….con ngươi trong mắt Cố Mộ Bạch lãnh đạm bỗng nhiên thoáng cái liền sáng lên , tâm của Quý Ly Ly liền nặng nề, khó chịu .

Kỳ thực Quý Ly Ly cũng Không tin tưởng lắm cái gì gọi là nhất kiến chung tình, nhưng cho đến khi cô nhìn thấy Cố Mộ Bạch, Cố Mộ Bạch lại thấy Kiều Vi, cái gọi là

vừa gặp đã yêu giống như mội cái cây đâm xuyên vào lòng nàng.

Thời gian thật sự trôi qua rất nhanh, chỉ trong chớp mắt, Cố Mộ Bạch cùng Kiều Vi đã đính hôn sau chủ nhật hôm đó, còn chính mình sau khi tốt nghiệp lại xin vào làm việc ở tập đoàn Cố thị, từ nhân viên chức vụ thấp nhất đến vị trí hiên tại này.

Quý Ly Ly là một người đối với lòng mình rất kiên quyết, nếu anh đã yêu người bạn tốt nhất của mình, thì cô muốn nhìn thấy bọn họ sẽ có cuộc sống hạnh phúc hơn, cô muốn đem phần lưu luyến kia chôn sâu, cất giữ dưới đáy lòng, chúc bọn họ hạnh phúc,cô vứt bỏ hết những dũng khí lớn nhất của mình. Chính mình cùng bằng hữu đi yêu cùng một người đànông, miễn là …bọn họ hạnh phúc.

Bỗng nhiên,tiếng chuông điện thoại vang lên dồn dập, kéo Quý Ly Ly trở về với thực tại. Cô nhìn xung quanh phòng hội nghị, lại phát hiện điện thoại của Cố Mộ Bạch để rơi ở trên bàn.

Thân là thư kí của tổng tài, thì tiếp nhận điện thoại là chuyện cực kì bình thường, Quý Ly Ly nhìn thoáng qua màn hình điện thoại, Không nghĩ tới lại là Kiều Vi, cô cười khổ, nhớ tới một số chuyện bi thương…

Quý Ly Ly ổn định tinh thần, đưa điện thoại lên tai, bấm phím nghe.

Còn chưa kịp mở miệng, người bên kia đã đùng đoàng nói ra một đống :‘‘Mộ Bạch, hôm nay tôi có chuyện nhất định muốn nói với anh, bằng không tôi sẽ bứt rứt chết đi được! Anh hiện tại Không nên mở miệng,Không nên cắt lời của tôi, để cho tôi nói một lần cho hết lời!”

Hôm nay, thanh âm của Kiều Vi tựa hồ nghe rất nghiêm trọng, Quý Ly Ly nhíu mày, nhưng chưa mở miệng nói ra thân phận của chính mình.

“Hôm nay, Không phải là ngày cá tháng tư, cho nên đừng cho rằng tôi nói chuyện đùa giỡn! Tôi nhất định phải nói ra, tôi Không muốn cùng anh kết hôn , tôi yêu người khác! Chúng ta chia tay, mỗi người một ngã”.

…………….Quý Ly Ly Không biết mình có phản ứng gì, cô ngơ ngác đem điện thoại kề sát lên tai, Không bỏ qua bất luận dù là một thanh âm nhỏ của Kiều Vi, cô hi vọng những điều mình nghe được đều là ảo giác,thế nhưng tim cô đập như trống đánh, đây là sự thật….

Cô hít hơi thật sâu, cảm xúc đê mê thậm chí ngay cả thanh âm cũng có phần khô ráp, cô kìm nén ngọn lửa phẫn nộ, hướng về phía điện thoại khẽ thét lên : “ Kiều Vi, cậu ở đâu?”

-“Ly………..Ly Ly? Ly Ly ……….” Thanh âm của Kiều Vi bất thình lình run lên, cô hiển nhiên rất sợ đối mặt với bạn tốt của mình “ Như thế nào lại là cậu “.

Quý Ly Ly cũng Không ấp úng, hai ba câu liền giải thích rõ:

-“Cố tổng tài tiễn khách đi, lại để quên máy trong phòng hội nghị , ta nhìn thấy liền cầm lên nghe , hiện tại ngươi Không cần giải thích, chúng ta gặp mặt rồi nói sau, buổi chiều vào lúc 5giờ, gặp nhau tại tiệm cà phê đối diện Bách Nhạc Môn , Không gặp Không về, Không được đến muộn.”

Không đợi Kiều Vi nói, Quý Ly Ly đã cúp điện thoại trước, tính cách của nàng luôn như vậy, mạnh mẽ kiên cường, nói một là một.

Kiều Vi đã từng nói, cùng làm bạn bè với Quý Ly Ly là một việc ngoài ý muốn, hai người có hai tính cách hoàn toàn trái ngược nhau , một ngườithơ ngây, mơ mộng, một người chững chạc, cố chấp, Không hề có chung điểm nào giống nhau cả, Quý Ly Ly nghe xong cũng Không phủ nhận…

Cùng làm bạn với Kiều Vi bảy năm, cô có ưu điểm ,khuyết điểm,hứngthú hay ưa thích cái gì, Kiều Vi cũng nắm rõ trong lòng bàn tay, Quý Ly Ly thậm chí cũng Không hiểu rõ chính bản thân mình, nhưng còn Kiều Vi cô rất tự tin về việc này.

Quý Ly Ly luôn cho rằng Kiều Vi so với mình xinh đẹp hơn nhiều, nếu như cô là nam nhân, cô cũng sẽ yêu thích sự đáng yêu của Kiều Vi, bất quá Không như lời nói, lỗ tai của Kiều Vi hơi yếu, thực rất dễ bị người khác chi phối ý tưởng của cô, vô luận từ mấy năm trước cùng Cố Mộ Bạch kết giao, chính là Không ngờ lúc nãy lại nghe Kiều Vi đã yêu người khác.

Kiều Vi và Cố Mộ Bạch ở chung một chỗ, Quý Ly Ly cũng đã giúp Không ít việc.

Khi đó, Cố Mộ Bạch vừa gặp đã yêu Kiều Vi, Quý Ly Ly là một phụ nữ thông minh, liếc mắt một cái liền nhận ra ,đôi mắt buốt giá của Cố Mộ Bạch vì ai mà bùng cháy ngọn lửa, thậm chí đem cả lòng ái mộ của nàng đốt thành tro tàn.

Quý Ly Ly vừa yên lặng lại vừa bình tĩnh , cô tuyệt đối sẽ Không đem mình trở thành nữ vai phụ giống trong những bộ phim truyền hình. Vì thế, khi nhìn thất Cố Mộ Bạch mãnh liệt theo đuổi bạn tốt của mình, cô cũng Không lưỡng lự mà khuyên Kiều Vi chấp nhận hắn, "người nam nhân này sẽ yêu ngươi cả đời……."

Buổi chiều, gần đến giờ tan tầm, lượng xe cộ qua lại rất lớn.

Quý Ly Ly thong thả lái xe mà chạy trên đường quốc lộ, trong xe đang phát bài hát: “ tôi hận, tôi yêu anh”, cô chợt nhớ đến khi đó Kiều Vi cùng Cố Mộ Bạch nói yêu thương nhau, cô đã từng ngồi yên trong phòng học nghe bài hát này, chính là nghe đúng cả một ngày…

Khi đó, trong mắt cô, Kiều Vi cùng Cố Mộ Bạch yêu nhau rất hạnh phúc, trong lòng tuy cô rất khổ sở, Không thể nói ra cũng Không thể nào khóc lên, khuôn mặt tươi cười, dũng cảm đối mặt với bọn họ.

Quý Ly Ly nghĩ Không ra phần dũng cảm kia từ đâu mà đến, có lẽ là bởi vì yêu , nếu Không vì yêu thì sau khi tốt nghiệp cô cũng sẽ Không lựa chọn bước vào làm việc ở Cố thị, càng Không cố chấp tiếp tục yêu, kiên quyết đem chôn cất dưới đáy lòng. Chỉ cần có thể ở bên cạnh Cố Mộ Bạch,cho dù chỉ là một thư kí cũng thực đáng giá.

Thương anh, Không phải vì muốn mình trở nên đặc biệt, mà hi vọng anh sẽ hạnh phúc hơn so với chính mình. Thương anh, Không phải vì muốn nắm giữ anh, mà chỉ cần có thể ở gần anh, như vậy đối với cô mà nói cũng đã đủ.

Thế nhưng, khi cô nghe Kiều Vi nói câu chia tay, lòng của cô so với khi Kiều Vi và Cố Mộ Bạch ở chung một chỗ lại càng đau hơn.

Trong lòng cười khổ, chính mình Không phải là nên vui mừng hay sao???Nếu đúng là đối với Cố Mộ Bạch thật yêu , thì khi bọn họ chia tay ,thì nàng nên chạy đến ngoại ô để phóng pháo hoa ăn mừng mới đúng

Tình yêu đúng là thiên trường địa cửu , Không có người nào so với cô yêu Cố Mộ bạch hơn.

Nhưng mà,trong lòng cô hiện tại tràn ngập cơn thịnh nộ, Quý Ly Ly thậm chí ngay cả nghĩ cũng Không ra , nếu như Cố Mộ Bạch nghe được lời nói chia tay của Kiều Vi thì biểu cảm của Cố Mộ Bạch như thế nào, môi dưới căng ra , Không nói lời nào, con người trong mắt trở nên ôn nhu chỉ vì Kiều Vi đột nhiên trở lạnh như băng , xung quanh cũng bị khí ép hạ xuống.

Chính là hắn kế tiếp sẽ làm sao??? Hắn thực sẽ hạ mình, vứt bỏ đi sự lãnh khốc và tôn nghiêm để níu kéo Kiều Vi đừng đi chứ? Hay là trong chớp mắt xoay người rời đi, Quý Ly Ly nghĩ Không ra, cũng Không muốn nghĩ đến cái cảnh tượng đó, cô sẽ rất nhức đầu, bởi vì hôm qua cô phải làm dự án của hai công ty nên chỉ ngủ được 3 giờ và vì cô sắp phải đối mặt với Kiều Vi.

Kiều Vi cùng Cố Mộ Bạch yêu nhau, cô Không hận, trong lòng chỉ tràn ngập sự chúc phúc, bạn tốt cùng người yêu ở một chỗ, cô Không oán trách, thế nhưng Kiều Vi lại muốn vứt bỏ Cố Mộ Bạch, cô sợ là muốn hận người bạn tốt này.

Hiện tại, cô cũng Không có thời gian để suy nghĩ nhiều, đến nơi cô thực thong thả, cũng nghĩ tới trường hợp khó xử khi đối mặt, Quý Ly Ly dừng xe, trước mặt la quán cà phê trong khoảng sân rộng lớn liền tìm chỗ để đợi người. Quý Ly Ly cước bộ có chút lơ mơ, tốc độ nhanh chậm nhưng Không có giảm xuống , bước đi nhanh , cao ngất, kiên cường đứng trước mặt Kiều Vi, cô Không rõ nhìn Kiều Vi, đem ánh mắt hạ xuống, thanh âm lạnh lùng vang lên thực giống như người Không quen biết lẫn nhau:

-“ Tiếp tục nói đi, đem những dự định muốn nói cho Cố Mộ Bạch , hiện tại tất thảy nói cho mình nghe.”

Mí mắt Kiều Vi run rẩy, dường như Không dám ngẩng đầu, cô vừa muốn đem lời nói ra nhưng mà vừa đến đầu lưỡi lại nuốt trở về. Nàng trong lòng đúng là sợ Quý Ly Ly, cùng Ly Ly làm bằng hữu tốt đã nhiều năm nhưng cô vẫn luôn kính nể người bạn này. Nếu như muốn dung hai loại động vật để ví về cô và Quý Ly Ly , cô cảm thấy mình giống như một con mèo lười biếng và mơ hồ, như vậy thì Ly Ly sẽ giống như một con lạc đà, vẫn luôn cố chấp và bền vững trong sa mạc, đúng là một loài động vật vừa huyền bí vừa lạnh nhạt.

Đương nhiên, Kiều Vi cũng công nhận Quý Ly Ly đối với mình phi thường tốt, khi mình đau khổ và cần người an ủi nhất, cô cũng luôn luôn là người đầu tiên xuất hiện trước mặt mình. Giống như bây giờ, cô muốn cùng Cố Mộ Bạch chia tay , xuất hiện trước mặt cô Không phải người nào khác mà chính là người bạn tốt mà cô kính nể. Nhưng mà, vào lúc này, Kiều Vi rất sợ khi gặp phải cô, vì cái gì nói Không nên lời, có lẽ là hổ thẹn với lời chúc phúc của người bạn tốt.

Quý Ly Ly đã từng nhắc nhở cô, đời này sẽ Không có ai giống như Cố Mộ Bạch yêu thương cô như thế, nhất định phải quý trọng thật tốt người nam nhân này! Thế nhưng cô đã Không giữ lời , loại tình cảm này giống như đồ vật này nọ chưa từng có nguyên tắc của nó, giống như lúc trước cô Không một chút do dự yêu Cố Mộ Bạch nhưng hiện tại cô Không thể Không do dự mà yêu một người.

Nghĩ đến khoé mũi có chút đau xót, nhưng lại Không khóc , cô mím môi , mở mắt to, rốt cục chịu Không được khóc rống lên.

Quý Ly Ly vẫn khoanh chân, lạnh lùng ngồi đối diện với Kiều Vi, đối với nước mắt cô chỉ thờ ơ. Sắc mặt Kiều Vi tiều tuỵ, thống khổ , nhìn ra được mấy ngày nay cô cũng sống Không dễ chịu, chí ít nội tâm của nàng thực rối rắm.

-“ Ly Ly, cậu chậm rãi ngồi xuống, nghe mình nói.”

Kiều Vi lấy tay che mặt, nước mắt từ từ tràn ra ngoài, trong lòng Quý Ly Ly cũng Không đành lòng, cuối cùng thở dài một hơi, nhìn về phía đối diện.

-‘‘ Nếu cậu đã quyết định chia tay, hiện tại sao còn muốn khóc? Là muốn giành được sự đồng cảm của mình, làm cho mình đứng bên cạnh cậu ủng hộ cậu chia tay sao? “Quý Ly Ly nắm thật chặt tay, sắc mặt khó coi giống như một khối nham thạch.

-“ Mình cùng Cố Mộ Bạch mất công nhiều năm như vậy, chẳng lẽ mình cùng hắn làm điều gì sai với cậu? Mình và hắn Không còn là bạn. Nhìn thấy hai người chia tay mỗi người mỗi ngã, cậu chẳng lẽ còn mong mình sẽ ra sức giúp đỡ cậu? "

- “ Ly Ly………………………” Kiều Vi liếc mắt nhìn người bạn tốt của mình, nhìn cái dạng khóc thương tâm của cô thật có thể làm cho lòng nam nhân tan nát. Thế nhưng, người cô phải đối mặt chính là người luôn có danh xưng lạnh nhạt trong thương trường- thư kí tổng tài . Lòng của cô so với nam nhân cò cứng rắn hơn nhiều.

Kiều Vi nghẹn ngào nói: “ Mình yêu Cố Mộ Bạch, từ lần đầu tiên nhìn thấy anh ấy, trái tim của mình liền vì anh ấy mà nhảy loạn, cho nên khi anh ấy theo đuổi, chính mình cũng Không thể tin được mình giống như một cô bé lọ lem, nhưng mình đã rất may mắn khi có người bạn như cậu, là cậu đã đánh thức mình, phải nắm bắt được hạnh phúc của chính mình!Cùng Cố Mộ Bạch ở chung một chỗ, mình thật sự rất vui vẻ, mình thực Không có chí hướng, lúc đó rối tinh rối mù, làm việc mơ màng, thầm nghĩ sau này sẽ là một nữ nhân, vì anh ấy giặt quần áo, nấu cơm”.

Chỉ như thế, trong chớp mắt, Quý Ly Ly trong lòng có chút đau đớn , nhưng cô vẫn lẳng lặng mà nghe Kiều Vi khóc, nói:

-“ Thật ra cậu cũng biết, mình cùng Cố Mộ Bạch khi ở chung đã cùng nhau đi dạo khắp Đài Loan, anh ấy mang mình đi du lịch, thậm chí khi đi công tác cũng mang mình theo, lúc đầu mình cảm thấy rất tốt, đặc biệt tốt, cho dù có nhiều cô gái đẹp hơn mình, tốt hơn mình, anh ấy vẫn Không quan tâm, lòng của mình cũng nhanh chóng bị loại tình cảm này bao phủ. Nhưng mà mình cảm thấy rất tự ti, nhìn thấy hắn ra vào những buổi liên hoan của giới thượng lưu, nhìn thấy anh ấy đàm phán, mình cảm thấy rằng mình càng ngày càng Không sánh kịp anh ấy, càng Không xứng với anh ấy, thậm chí… ngay cả khi mình nói anh ấy cũng Không hiểu và mình Không hiểu được những gì mà anh ấy nói, chúng mình hoàn toàn là hai người của hai thế giới khác nhau! Mình nghĩ có khi cậu còn hiểu anh ấy hơn cả mình…

Quý Ly Ly hít sâu một hơi, trong lòng đầy rối loạn, cô đâu chỉ hiểu Cố Mộ Bạch, chỉ sợ là trên đời này Không có ai yêu Cố Mộ Bạch hơn cô mới đúng! Cô có thể vì Cố Mộ Bạch vứt bỏ đi quyền lợi được yêu, vì anh ấy mà bỏ đi lý tưởng tốt, còn lấy một tư cách khác để đứng bên cạnh Cố Mộ Bạch, nhưng ai biết được người thua Không phải là cô mà lại là Kiều Vi…

Có lẽ những lời này giấu trong lòng đã lâu, sau khi nói xong Kiều Vi như trút được một gánh nặng.