- I - Sĩ Uy

Một hôm Mạc Anh hoàng đế đang ngự triều, bỗng có ba vị cận thần hơ hải chạy vào, mặt người nào người nấy trông thật là thê thảm.

Hoàng thượng ngạc nhiên hỏi:

- Ai làm cho các khanh ra nông nỗi?

Họ cúi đầu một lượt:

- Chính sứ thần Sĩ Gia của bệ hạ.

Vua nổi giận:

- Quân phản bội! Các khanh hãy an lòng, con hắn là Sĩ Uy sẽ đền tội cho hắn.

Lập tức, ngài truyền lệnh cho đòi Sĩ Uy.

Chàng tuổi trẻ mới mười lăm tuổi nhưng vẻ mặt khôi ngô, cương quyết. Chàng vừa bước đến nghiêng đầu trước bệ, nhà vua đã thét lớn:

- Sĩ Uy, cha nhà ngươi đã phạm tội khi quân và dám lăng nhục ba vị cận thần của ta, ngươi phải đền tội cho hắn một cách nặng nề. Ngày mai ngươi sẽ bị treo cổ ở pháp trường để làm gương cho quân sĩ.

Sĩ Uy sợ hãi:

- Tâu bệ hạ, quả phụ thân của tiểu sinh có tội, nhưng đem tiểu sinh ra mà thế tội cho cha thì thật là oan. Xin bệ hạ rộng lượng.

Dứt lời, Sĩ Uy đưa mắt khẩn cầu nhìn tất cả các quan triều thần, đôi mắt cậu long lanh đượm một vẻ hãi hùng thê thảm:

- Nhờ các ngài xin Vua hộ tôi, tôi xin viện danh dự của Chúa là không bao giờ quên ơn các ngài.

Các quan đều ái ngại:

- Chúng ta sẽ tận tâm giúp ngươi.

Mười bốn vị triều thần vội phủ phục trước ngai vàng, tha thiết cầu khẩn:

- Xin bệ hạ hãy tha thứ cho một đứa trẻ vô tội.

Hoàng hậu cũng rươm rướm lệ:

- Hắn còn ngây thơ quá, xin bệ hạ hãy xuống phước lành cho hắn.

Nhưng nhà vua vẫn chưa hết phẫn nộ, ngài nghiêm giọng phán:

- Trẫm đã quyết định. Trẫm không muốn cái gương của tên phản bội Sĩ Gia còn diễn lại ở dưới triều này.

Tất cả triều thần đều ngậm ngùi cho số phận của cậu bé. Có những đôi mắt đẫm lệ và những tấm lòng cảm động vì xót thương. Họ lặng lẽ nhìn nhau, không ai còn dám hó hé một lời nào.

Giữa lúc ấy, có tiếng vó ngựa từ xa vang đến. Tiếng ngựa dừng lại trước đền, ba người kỵ mã hấp tấp bước vào:

- Tâu bệ hạ, một đoàn hùng binh nước Mễ Tây Lan đang kéo đến biên thùy nước ta.

Mạc Anh hoàng đế sửng sốt:

- Còn những Đại tướng của ta ở biên giới?

- Họ đang liều mình cố thủ.

Nhà Vua cau mày:

- Ta sẽ đạp bọn xâm lăng ấy tan tành từng mảnh. Ngay ngày mai, Trẫm sẽ ngự giá thân chinh, các khanh hãy lo chuẩn bị binh mã. Các khanh khác giữ Sĩ Uy theo ta. Ta sẽ treo cổ hắn trước mặt ba quân, một lượt với ngày ta ca khúc khải hoàn đắc thắng.

Mạc Anh kiêu hãnh mỉm cười, trong lúc Hoàng hậu và bá quan đều cúi đầu áy náy.