Chương 1 - Y Lai

Tiệc rượu quý tộc kỳ thực rất tẻ nhạt, ánh đèn lòe loẹt, âm nhạc ầm ĩ, khắp nơi đều đầy rẫy dối trá, tham lam cùng dục vọng...

Ấy thế mà có vài người lại chơi đến vui vẻ sung sướng.

Người kia vô luận là ở nơi đâu cũng là tiêu điểm. Y đứng tại trung tâm hội trường, trên mặt trang điểm đậm đến như che lấp hẳn dung mạo vốn có. Ánh mắt dài nhỏ lộ ra một luồng mị hoặc, làn môi đỏ hồng, trên người khoác một tấm áo choàng đỏ sắc. Mà áo choàng này cùng áo ngủ khá giống nhau. Bên hông lại buộc một cái đai lưng, vẽ ra một thân eo nhỏ, làm lộ ra đôi chân vừa thon vừa dài cùng xương quai xanh tinh xảo, nhìn liền đoán ra chính là hồ ly tinh. Thường có một ít đàn ông vây quanh nam nhân này, sắc mị mà đánh giá y, cơ mà hoàn toàn không dám động thủ.

Còn những người khác, đều chỉ nhìn từ xa, lộ rõ vẻ khinh thường. Có một ít người là lần đầu tiên tham gia loại tiệc rượu này, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy y, sẽ tò mò mà hỏi một câu. Khi biết y nguyên danh là “Y Lai”, đều sẽ cố mà tránh xa, chỉ lo bị y lây bệnh truyền nhiễm.

Ở Đế Quốc, danh tiếng của Y Lai cực khó nghe. Y là hồ ly tinh, mê hoặc hoàng đế - Nặc Mạn Đại Đế.

Y Lai trước kia vốn vô danh, sau đó lại được Nặc Mạn Đại Đế coi trọng, dùng tốc độ vô cùng nhanh mà thăng chức, liền trở thành một trong các đại thần, bước lên giai cấp quý tộc của Đế Quốc. Y Lai sở dĩ được thăng chức nhanh như vậy, không phải vì y tài giỏi, mà là vì khuôn mặt của y. Tất cả mọi người đều cho rằng nam nhân như y có thể được trọng dụng đến như vậy nguyên nhân chỉ có một, đó chính là y đã bò lên giường của Nặc Mạn Đại Đế. Y Lai chính là triệt để tiểu nhân, lợi dụng hoàng đế sủng ái, tiêu trừ mọi bất đồng, sống vô cùng xa hoa.

Y Lai ở Đế Quốc có rất nhiều kẻ thù, trong đó bao quát cả tứ đại tinh tương cùng tam đại quý tộc của Đế Quốc. Xa hơn nữa còn có chiến quân Mễ Ân cùng gia tộc Wilson do Lâm Sắt đứng đầu. Tứ đại tinh tương* cùng ba gia tộc lớn đã từng cùng nhau yêu cầu hoàng đế bãi miễn chức vị của Y Lai, xử phạt tội của y, thế nhưng cuối cùng vẫn bị từ chối. Điều này đủ chứng minh Y Lai được hoàng đế sủng ái đến mức nào, vì thế càng gây thêm không ít phẫn nộ cho giới quý tộc.

(Tứ đại tinh tương: bốn trụ cột lớn của Đế Quốc:“>)

Nhưng mà bọn họ lại không thể làm gì, chỉ có thể xem thường cùng chửi rủa.

“Ngoại trừ gương mặt ra đều không có sở trường gì... Cũng không biết y có tư cách gì mà lớn lối. “

“Ha! Không chỉ có mỗi gương mặt thôi nha. Có người nói công phu trên giường của y cũng cực kỳ tốt đi, cho nên mới mê hoặc bệ hạ thần hồn điên đảo...”

“So với kỹ nữ Khắc Lao Thụy Ti có hơn không???”

“Tôi chỉ từng thử Khắc Lao Thụy Ti, Y Lai thì chưa từng, làm sao có thể so sánh?!?”

Những người kia càng nói chuyện càng hạ lưu, trong giọng nói đều xem thường Y Lai. Ở trong mắt bọn họ, Y Lai cùng kỹ nữ chính là giống nhau. Tựa hồ làm thấp đi thân phận Y Lai, tâm lý bọn họ mới hơi cân bằng chút.

Y Lai cũng không nghe thấy mấy lời này, mà cho dù có nghe cũng chẳng thèm bỏ vào tai. Tâm tình của y vô cùng tốt. Trong đôi mắt xinh đẹp hiện ra lam quang, như một con bướm nhẹ nhàng lướt trong đám đông, đi chân đất đến đài cao. Bóng người của y dùng phương thức hình chiếu phóng đi ở rất nhiều nơi, trong phòng vũ hội nhất thời xuất hiện rất nhiều “Y Lai”, mọi người quay đầu liền nhìn thấy một gương mặt yêu mị, môi đỏ tươi, nhìn xuống dưới một chút là xương quai xanh tinh xảo, lồng ngực trắng nõn, có người nhịn không được nuốt nước miếng “ực” một cái.

“Tôi muốn mời một vị thân sĩ cùng tôi khiêu vũ.” Thanh âm Y Lai cũng không phải nữ tính lắm, ngược lại chính là khàn khàn mà tràn ngập từ tính, so với âm thanh của ca sĩ nổi danh ở Đế Quốc nghe còn hay hơn mấy phần.

Y Lai vừa dứt lời, tiệc rượu liền nổi lên một trận huyên náo. Tất cả mọi người đều đang nghĩ, kẻ nào xui xẻo bị Y Lai chọn trúng đây... Cầm cổ tay Y Lai cho dù có tẩy rửa một tháng cũng không sạch được. Bọn họ không khỏi trợn mắt, vểnh tai, nóng lòng mà trông đợi kết quả này.

Ánh mắt Y Lai ở trong đám người từ từ di chuyển, cuối cùng tập trung ở một chỗ. Tất cả mọi người đều hướng theo ánh mắt Y Lai. Thời điểm nhìn thấy người đàn ông ngồi trong góc kia, bọn họ càng thêm hưng phấn, có mấy người thậm chí quên bẵng cả lễ nghi, không nhịn được huýt sáo một tiếng.

Nam nhân tựa nửa người vào tường, trong tay cầm một ly rượu đỏ, một thân y phục màu xám bạc, nút áo cao nhất cũng buộc chặt, cấm dục mà gợi cảm. Mái tóc ngắn đen, hai mắt sâu thẳm mê người, sống mũi cao rắn rỏi, môi mỏng khêu gợi, ngũ quan phối hợp cùng nhau tốt như vậy, anh tuấn lại nhu hòa. Tướng mạo cùng dáng người khiến cho người khác khó mà nhìn thấu, toàn thân đều tỏa ra hormone, khiến người ta rất dễ sa vào...

Nhưng mà, mọi người đều biết hắn không phải dạng người bị vẻ ngoài mê hoặc. Wilson là gia tộc lớn nhất Đế Quốc, Lâm Sắt hắn lại nắm quyền Wilson. Bề ngoài hắn anh tuấn ôn nhu, nhưng tính tình như lang sói. Lâm Sắt cũng không lớn lên trong gia tộc, hắn vốn là con riêng, từ nhỏ lưu lạc ở bên ngoài. Cuộc đời hắn quả thật rất ly kỳ. Năm hắn 18 tuổi, nhờ vào thành tích tốt nghiệp đại học thương mại ưu tú nhất Đế Quốc mà nổi danh, tiếp đó lại quay về gia tộc Wilson, từ bị người xem thường cùng bài xích lại từng bước từng bước trèo lên trên. Vẻn vẹn chỉ trong năm năm, liền trở thành người nắm quyền gia tộc. Nam nhân như vậy, nhất định là tất thắng, được rất nhiều người ái mộ, nhưng mà tính cách lạnh lùng, rất ít người dám tới gần.

Mời Y Lai tham gia tiệc rượu như thế này, đều do những quý tộc sa đọa vì lấy lòng Y Lai mà tổ chức. Mà ở trong yến tiệc này, cưỡng chế dư thừa dân chủ, thực lực Y Lai đều mạnh hơn hết thảy. Y Lai chỉ định người cùng khiêu vũ, nếu như từ chối, thì qua ngày hôm sau, Y Lai sẽ đi tìm Nặc Mạn Đại Đế mà cáo thượng một tội danh.

Tính cách Lâm Sắt vốn cũng không tốt. Hơn nữa, tất cả mọi người đều biết, Lâm Sắt hắn tựa hồ cực kỳ chán ghét Y Lai.

Lâm Sắt quả nhiên không có đi tới sân khấu, mà cứ đứng ở nơi đó, con mắt nguy hiểm khép lại. Gương mặt Y Lai vẫn mang theo ý cười, y tựa hồ không có bất kỳ lúng túng nào, mà đi chân đất xuống đài cao, tới trước mặt Lâm Sắt, duỗi một tay về phía hắn, làm ra tư thế mời, vẻ mặt cực kỳ chân thành.

Lâm Sắt trực tiếp xoay người rời đi, thân ảnh cao lớn tức tốc biến mất khỏi phòng yến hội, không chút lưu tình.

Y Lai đứng ở nơi đó, nhìn bóng lưng Lâm Sắt rời đi, không khỏi liếm môi một cái.

Lâm Sắt về đến nhà, trước tiên tới thư phòng, bắt đầu làm việc. Nếu không phải Nặc Mạn Đại Đế tự mình ký tên lên thiệp mời, khẳng định hắn sẽ không tham gia loại tiệc rượu tẻ nhạt kia, có cái gì lạc thú đâu? Có điều nhìn người nam nhân kia khoe khoang phong tao... Nghĩ tới đây, Lâm Sắt không khỏi có chút thất thần, trong đầu lại hiện ra dáng vẻ Y Lai, một luồng nhiệt khí xông xuống bụng dưới. Sắc mặt Lâm Sắt không khỏi đen, cũng không còn tâm tình làm việc, đứng lên liền đi trực tiếp đến phòng ngủ.

Trong phòng ngủ đã có một người. Nam nhân đứng dựa vào vách tường, mặc áo ngủ, lộ ra lồng ngực trắng như tuyết, bên dưới áo ngủ là hai chân thon dài trắng nõn, trên chân không có xỏ giày, khiến cho người ta hoài nghi ngoại trừ áo ngủ, y bên trong cái gì cũng không mặc. Mái tóc nam nhân màu đỏ, mặt mày tinh xảo mà yêu mị, đặc biệt là cặp mắt kia, màu lam thâm thúy, vô cùng xinh đẹp.

Vẫn là nhan sắc Y Lai, thế nhưng y đứng trước mặt công chúng, hầu như không có ai nhận ra được. Chỉ là vẻ quyến rũ thoát ra từ thân thể kia, làm sao cũng đều không thay đổi được.

Y Lai nâng ly rượu đỏ trong tay, uống một ngụm nhỏ, lộ ra vẻ mặt say sưa, thậm chí không nhịn được, duỗi ra đầu lưỡi, có vẻ vẫn còn thèm thuồng.

Lâm Sắt ánh mắt ám muội...

Y Lai chậm rãi đi tới trước mặt Lâm Sắt, ánh mắt nhìn xuống nửa người dưới, quần tây đã hơi nhỉnh lên.

Lâm Sắt đột nhiên nắm lấy tay y, trên tay dùng lực càng lớn, Y Lai đau đến vặn vẹo, Lâm Sắt tựa hồ rất hưởng thụ vẻ mặt thống khổ của y. Lâm Sắt lại đột nhiên buông hắn ra. Y Lai còn không kịp thở ra một hơi, Lâm Sắt lại đột nhiên ra sức, đem Y Lai vứt ở trên giường, phát ra tiếng vang kịch liệt...

Đau quá! Một lát sau, Y Lai mới phản ứng được, y nghiêng mặt, gò má dính sát vào đệm chăn mềm mại, ánh mắt khẩn trương nhìn chằm chằm Lâm Sắt, khóe miệng vẽ ra một nụ cười.

Nụ cười này tựa hồ chọc giận Lâm Sắt. Lâm Sắt đi nhanh tới, tay phải nắm lấy cằm của y, kéo y nâng mặt lên... Tiếp đó môi liền ép xuống, dùng sức mà cắn, mang theo một loại trừng phạt. Rất nhanh, Y Lai liền nếm trải được mùi ngọt tanh...

Lâm Sắt xé áo ngủ y ra, liền đè lên...

Sau một hồi tình sự hung ác bạo tàn, lúc kết thúc, Y Lai như bại liệt mà nằm trên giường, mồ hôi ướt đẫm toàn thân, thân thể mất đi cảm giác, rất lâu sau y vẫn chưa thể phản ứng...

Y nghe bên tai dần lắng lại tiếng thở dốc, tiếp đó y nghe được âm thanh Lâm Sắt. Lâm Sắt mà nói lại làm cho y như trầm xuống đáy biển.

Lâm Sắt nói: “Cậu ở trên giường bệ hạ cũng là như vậy sao? Không biết liêm sỉ, cứ như dâm phụ...”

Y Lai dùng tay che khuất một bên mắt, đột nhiên thấp giọng nở nụ cười...

Y Lai rất hứng thú hỏi: “Khuôn mặt này... thật như dâm phụ sao???”

Ba năm trước, y đã bò lên giường Lâm Sắt, thế nhưng toàn bộ Đế Quốc, biết chuyện này còn không được đến ba người. Có điều cho dù nói ra, cũng sẽ không có ai tin. Tất cả mọi người đều biết người đứng đầu gia tộc Wilson vì y dựa vào thân thể hồ ly nên căm ghét đến cực điểm.

Dựa theo lẽ thường, chính là không có khả năng. Thế nhưng rất nhiều người cũng không biết, hình dáng y... thực giống người yêu Lâm Sắt, người đã lâm bệnh mà ra đi vào ba năm trước.