Chương 1

Chương 1: Nhặt người ở hoa viên

Tập đoàn Long Viêm do Long Phi Tịch quản lý là tập đoàn nắm trong tay toàn bộ nền kinh tế thế giới. Trong truyền thuyết hắn tính cách tàn bạo, làm việc quyết đoán, chỉ số thông minh cao tới 180, càng làm người ta ghen tị là hắn có khuôn mặt làm cho nữ nhân điên cuồng, dáng người làm cho nam nhân hậm hực.

Nam nhân như vậy nhất định là lãnh khốc vô tình, nhất là đối nữ nhân.

15 năm trước, hắn làm mọi người phải giật mình, khi cưới nữ nhi của hắc bang Long Đầu _ Phượng Vũ Mặc xong, liền đem danh hiệu “Lãnh tình Diêm La” trở thành “Sủng thê Diêm La”, Lại đem [ long viêm ] đổi thành [ long vũ ].

Nghe nói, hắn ở đâu thì Phượng Vũ Mặc ở đó, nghe nói dù là họp hay làm việc hắn đều ôm Phượng Vũ Mạc vào lòng, nghe nói hắn không cho phép Phượng Vũ Mặc tự ăn cơm, nhất định là hắn tự tay uy mới được…

Những sự việc trên đều nghe nói, có phải sự thật hay không thì không ai dám chắc, Nhưng từ khi hắn kết hôn tới nay, 15 năm qua chưa từng có chuyện xấu, So sánh với trước kia thì một trời một vực, có lẽ tin đồn là thật sự cũng không chừng đâu.

*******

Long gia ..

Một gã thân cao 1 m 87 anh tuấn nam tử ngồi ở trên ghế sô pha, trong lòng còn ôm một nữ nhân tóc dài.

“Mặc nhi, em đang suy nghĩ gì?” Long Phi Tịch bất mãn nhìn kiều thê lạnh giọng hỏi.

“Em đang nghĩ Hiên cùng Bác đi nơi nào.” Tiểu nữ nhân cau chiếc mũi khéo léo, không vui nói.

“Em nghĩ đến hai xú tiểu tử kia làm gì? Em chỉ được nghĩ đến ta!” Long Phi Tịch một phen cầm đôi tuyết nhũ ( THT:hê hê, ta biết cái này o.O …. HTT: vô sỉ >”<) của kiều thê gầm nhẹ .

Phượng Vũ Mặc đảo cặp mắt trắng dã, lại tới nữa, nam nhân này ngay cả con mình cũng muốn ăn dấm chua, nàng vội vàng vòng tay qua cổ nam nhân chủ động dâng lên môi đỏ mọng của mình, giúp hắn tiêu hỏa, nụ hôn vừa kết thúc, nam nhân khàn khàn thanh âm nói:“Chúng ta trở về phòng” Sau đó ôm nữ nhân biến mất ở đại sảnh……

Một nơi khác, hai thiếu niên giống nhau như hai thiên sứ ở vườn hoa nhặt được một “Món đồ chơi”.

Long Tịch Hiên ôm một đứa trẻ con trong tay, nhìn ca ca giống y đúc mình:“Tiểu hài tử nhà ai vậy? Sao lại bỏ nơi này?” ân thanh ôn hòa thanh mát làm cho người khác nhịn không được trong lòng thoải mái.

“Không biết, chắc bị vứt bỏ!” khuôn mặt giống nhau, Long Tịch Bác thanh âm lại trầm ổn mang điểm khí phách.

Hắn nhìn đứa trẻ đang mở to mắt tròn tròn nhìn bọn họ, đứa trẻ ở trong lòng Long Tịch Hiên không khóc cũng không quấy, nhìn nhìn trước mắt hai người xa lạ, đột nhiên đánh một cái tiểu hắt xì, cau chiếc mũi nhỏ đáng yêu, nhắm mắt lại ngủ đi……

Hảo… Hảo đáng yêu, Long Tịch Hiên nhìn chằm chằm đứa bé, nửa ngày sau mới cất tiếng:“Chúng ta đem nàng về nuôi.”

Long Tịch Bác nhìn đệ đệ, lại nhìn đứa bé đang ngủ say, làm quyết định, vì thế, Long gia từ nay về sau có thêm một tiểu công chúa, gọi là Long Tịch Bảo. Khi đó, Long gia huynh đệ 10 tuổi, Long Tịch Bảo vừa mới đầy tháng, bọn họ cũng không biết có sợi tơ hồng đã bắt đầu quấn quanh.

……