GIỚI THIỆU:

Tác giả: Ngọc Linh (1935 - 2002), xã Tân Duyệt, huyện Đầm Dơi, Cà Mau.

Ông từng làm thư ký tòa soạn tuần báo Nhân loại, báo Lẽ sống, mở Nhà xuất bản Phù Sa, là ký giả kịch trường và điện ảnh, thành viên hội đồng tuyển chọn tuyển chọn giải Thanh Tâm trước 1975 (sau này ông là người sáng lập và tổ chức giải thưởng Trần Hữu Trang). Ông có hơn 70 tiểu thuyết đề cao lòng yêu nước và đạo đức gia đình. Nhiều tiểu thuyết nổi tiếng được chuyển thể thành kịch bản phim, cải lương, kịch nói. Sau giải phóng, ông được phân công chỉ đạo nghệ thuật nhiều đoàn kịch nói, cải lương, là Phó Tổng biên tập tuần báo Sân khấu Thành phố Hồ Chí Minh và làm cố vấn cho tờ báo đến ngày mất.

 

Đôi mắt người xưa

“Trong khi đó, Vũ mở hết tốc lực cho xe thẳng đến nhà Liễu, trong lòng nôn nao hơn bao giờ hết. Nếu không gặp được Hiền ở đó thì chàng sẽ đi quanh các bến xe. Chàng nhứt định đi tìm cho được Hiền, dù phải khổ công đến thế mấy cũng vậy. Càng nghĩ chàng càng thấy quý trọng Hiền hơn. Nàng vẫn yêu chàng mà đành câm lặng ra đi cho gia đình chàng được trọn vẹn hạnh phúc. Xe đến trước cửa nhà Liễu, Vũ thắng mạnh rồi mở cửa bước xuống xe. Chàng ngẩn người khi thấy cửa rào đóng kín, bên trong không một bóng người. Vũ có cảm tưởng như cả nhà đều đi vắng. Liễu ở phòng mạch chưa về, còn mẹ nàng không có ở nhà thì đi đâu?” – Trích đoạn Đôi mắt người xưa