Chương 1
Phương Thành Thu mới từ buổi tiệc rượu đi ra, một chiếc xe hơi màu đen lặng yên đỗ trước mặt. Không đợi cậu đi đến, tài xế đã xuống xe giúp cậu mở cửa xe phía sau. Phương Thành Thu ngồi vào trong xói một địa chỉ, sau đó nhắm mắt nghỉ ngơi, cảm giác được xe vững vàng chạy khỏi khách sạn.Tài xế nhìn ra sau, nam nhân thần thái có vẻ mỏi mệt, khóe mắt ửng đỏ, thái độ cậu vẫn như cũ cẩn thận tỉ mỉ, trang phục cùng ngôn hành bình thường căn bản nhìn không ra nam nhân này đã say. Phảng phất cảm nhận được ánh mắt người khác nhìn mình, Phương Thành Thu mở to mắt, chỉ nhìn thấy phírước bóng dáng tài xế chuyên chú lái xe, cậu nghĩ thầm quả nhiên là uống quá nhiều rượu. Phương Thành Thu tự giễu lại nhắm mắt, gần đây cậu có cảm giác như có một ánh mắt luôn nhìn chằm chằm mình, cảm giác giống bị con rắn nhìn thẳng vậy, rất không thoải mái. Đằng trước là vị tài xế mà cha cậu cố ý vì cậu mà tìm, một tài xế kiêm bảo tiêu. Hắn là quân nhân xuất ngũ mấy năm, dáng người cao ngất, gương mặt bình phàm, làm việc có nề nếp...
“Thiếu gia, đã đến.” Phương Thành Thu giương mắt nhìn thấy, quả thật sự đã đến nơi ở của chính mình. Phương Thành Thu bất động thanh sắc mắt nhìn tài xế mở cửa xe cho mình, cất bước đi vào thang máy. Đến tầng 18, mở cửa vào phòng, Phương Thành Thu đặt mông ngồi trên sô pha, đang muốn kêu người tài xế rời đi, thì người kia lại tự giác vào phòng bếp, mấy phút sau bưng ra một chén canh đi tới: “Thiếu gia, uống canh giải rượu.”
“À, để xuống đi, anh có thể về.”
Nghe được tiếng đóng cửa, xác định trong phòng chỉ có một mình, Phương Thành Thu nhẹ nhàng thở ra, cởi áo khoác, cởi bỏ caravat, tháo mấy nút áo sơmi, thả lỏng nằm vào sofa. Bởi vì thân thể bí mật, Phương Thành Thu ở trước mặt người khác vĩnh viễn đều là cẩn thận tỉ mỉ, chỉ có khi trở lại không gian của riêng mình, mới dỡ xuống trạng thái bó buộc. Một hơi đem chén canh giải rượu đang bốc khói uống hết, Phương Thành Thu đi vào phòng, cầm áo ngủ vào phòng tắm.
Vừhoát hết quần áo, cửa phòng tắm đột nhiên bính một tiếng mở ra, Phương Thành Thu sợ tới mức thiếu chút nữa héiếng, nhanh chóng lấy quần áo che lại hạ thân trừng mắt quay lại nhìn gã tài xế, gầm lên: “Anh vào bằng cách nào, lăn ra đi!”
Người đó cơ khát nhìn chằm chằm Phương Thành Thu thân thể cơ hồ trần trụi, không để ý đối phương kinh hoảng gầm lên, nhanh chóng ngăn chặn thân thể cậu, đem hai tay bắt chéo ra sau lưng, cởi bỏ dây lưng của áo ngủ trói chặt tay của cậu lại. Hai tay dùng lực đem cả người cậu ôm lấy đặt ở trên bồn rửa mặt. Phương Thành Thu hai chân liều mạng đá hắn, muốn đem nam nhân này đá đi, lại bị hắn bắt lấy hai chân, mở rộng hướng ra hai bên.
“Không cần —-”
Phương Thành Thu hoảng sợ kêu to. Sau đó, thấy ánh mắt nam nhân kinh ngạc, Phương Thành Thu đau đớn cực độ, không muốn bị người khác biết đến bí mật của mình.
Nam nhân không thể tin được khi nhìn thấy cảnh sắc trước mắt. Một đóiểu hoa phấn nộn giấu ở dưới âm nang của nam giới, gắt gao mấp máy. Hắn lấy lưỡi liếm lên, cảm giác hai chân của người kia dùng sức mong khép lại, bị hắn dùng lực bắt lấy không cho cử động. Đầu lưỡi càng không khách khí liếm lộng càng mãnh liệt. Đầu lưỡi liếm đôi cánh hoa, chui vào trong động chật hẹp như gắt gao tìm kiếm, mặc cho chủ nhân hoa nguyệt kia hung hăng chống đỡ.
Phương Thành Thu “Không cần –” kêu lên sợ hãi, hoa huyệt một trận co rút lại, chảy ra một cỗ mật dịch.
“Ướt, thoải mái sao?”
Nghe được câu hỏi của nam nhân, Phương Thành Thu cắn nhanh môi, không muốn thừa nhận bộ vị không trọn vẹn này thế nhưng có thể mang đến cho y khoái cảm như vậy. Nhìn Phương Thành Thu đã cảm thấy khoái cảm lại muốn trốn tránh giãy dụa, nam nhân ánh mắt tối sầm lại, đầu lưỡi liều mạng vọt vào huyệt đạo, thay đổi góc độ liếm lộng, chỉ chốc lát, hoa nguyệt căng chặt kỳ diệu đó bị hắn biến thành một mảnh ngập nước.
Khoái cảm liên tiếp không ngừng từ dưới thân truyền đến, Phương Thành Thu khó nhịn ngửa đầu, cắn chặăng hòng chống lại loại cảm giác này, lại bị nam nhân đột nhiên đem ngón tay để vào hoa nguyệt đánh vỡ rụè: “Oh.. A... Không, không cần... Ah...”, Ngón tay nam nhân đi vào càng sâu, gấp khúc di chuyển, phối hợp đầu lưỡi không ngừng công kích huyệt đạo mẫn cảm, làm chảy ra càng nhiều dâm dịch.
“Không cần động... Cầu ngươi không cần lại động...,” Phương Thành Thu chịu không nổi cầu xin thhứ, cậu có cảm giác mơ hồ không rõ ràng, cứ tưởng nam nhân dừng lại nhưng hắn vẫn tiếp tục, cậu chỉ mong nhanh chóng thoát khỏi kích thích khó nhịn này.
Nam nhân đứng thẳng dậy, nhanh chóng cởi bỏ quần áo trên người, gắt gao ôm Phương Thành Thu, hôn cắn chặt môi dưới của cậu, đầu lưỡi mở ra răng nanh, phối hợp ngón tay ở bên trong khoang miệng Phương Thành Thu tàn sát bừa bãi. Nước miếng không thu được dọc theo khóe miệng chảy ra bên ngoài. Chờ đến khi buông Phương Thành Thu ra, Phương Thành Thu đã bị hôn đến đầu óc choáng váng, miệng cũng quên khép lại.
Hạ thân không biết lúc nào đã bị tiến vào bốn ngón tay, làm chảy ra dâm dịch, thuận lợi cho việc ra vào trong huyệt đạo. Nam nhân liếm khóe miệng Phương Thành Thu, rút ngón tay rhay vào đó là côn thịt cứng rắn, một hơi vọt đi vào.
“A –,” hạ thân xé rách đau đớn khiến Phương Thành Thu phục hồi thần trí, đầu óc bắt đầu thanh tỉnh. Cậu hoảng sợ phát hiện nam căn như lửa nóng của người kia đã phá tan chướng ngại, bá đạo chiếm cứ sào huyệt.
“Đi ra, anh đi ra...” Phương Thành Thu bắt đầu giãy dụa, lại bị nam nhân hôn trụ, ngăn chặn lời nói cự tuyệt. Đầu lưỡi liếm láp khoang miệng dường như trấn an, một tay chậm rãi vuốt ve phía sau lưng, một tay bắt lấy dương vật bị vắng vẻ, cẩn thận vuốt ve lên xuống.
Chờ đến thời điểm dương vật bị nhuyễn xuống lại đứng thẳng, thì động tác của hắn cũng chậm chậm đợi cho thích ứng. Khoái cảm kéo đến làm cho hoa nguyệt theo thói quen co rụt lại, làm cho nam nhân thét lớn một tiếng, bóp chặt eo Phương Thành Thu dùng lực thật lớn tiếp tục trừu sáp.
“Ah... Không cần... Chậm một chút... A...,”. Phương Thành Thu chịu không nổi hô, muốn nam nhân chậm một chút. Hoa đạo lại không theo ý nguyện của cậu, nam nhân động tác càng lớn, mật dịch chảy ra càng nhiều, cuồn cuộn không ngừng làm trơn côn thịt, khiến cho nam nhân thuận lợi xoay quanh hoâm như nghiền nát. Phương Thành Thu hô to một tiếng, hoa huyệt không chịu khống chế co rút, mật dịch trong suốt bao phủ làm ướt cả côn thịt của nam nhân, dương vật đứng thẳng của cậu cũng chảy ra bạch trọc.
Không đợi hết thở dốc, nam nhân cởi bỏ hai tay Phương Thành Thu, nhấc thân mình cậu xoay người, khiến Phương Thành Thu tứ chi quỳ trên bồn rửa mặt. Côn thịt như cũ cao ngất ở trong hoa huyệt vẽ một vòng, đang còn đắm chìm ở dư vị cao triều, bên trong hoa huyệt Phương Thành Thu lại co chặt, dâm thủy cũng chảy ra không thể khống chế.
Cậu chống đỡ cánh tay run run rẩy không khí lực, cuối cùng cũng nằm xuống, toàn bộ trước ngực đè vào trên bồn rửa mặt. Mông cậu lại cao cao nhếch lên, gắt gao bao lấy côn thịt nam nhân, giống như bộ dạng nhiệt tình hầu hạ. Từ trong kính có thể thấy Phương Thành Thu hoàn toàn bị dục vọng chinh phục. Nam nhân không nhẫn nại nữa, buông tay chân dùng lực thật mạnh liên tục trừu sáp.
Hai viên đậu đỏ trước ngực Phương Thành Thu bị động tác của nam nhân đè xuống ma sát trên mặt bàn của bồn rửa mặt, dương vật vừa phát tiết lại khẽ run đứng thẳng lên, dâm thủy một mảnh ở hoa huyệt cũng gắt gao bao bọc côn thịt, làm cho hậu huyệt phía sau cũng bắt đầu không chịu cô đơn khép mở. Nam nhân tham nhập một ngón tay vào, phát hiện bên trong dị thường mềm mại. Hậu huyệt được khoái cảm ở phírước dẫn đường tự phát làm tốt công tác chuẩn bị. Nam nhân vừa lòng liếm phía sau lưng Phương Thành Thu, một lần thò vào hai ngón tay, chỉ chốc lát tìm đến tuyến tiền liệt, vừa ấn vừa xoa, liền nghe Phương Thành Thu hét một tiếng chói tai, hậu huyệt cùng hoa huyệt đồng thời chặt lại, làm thân thể sảng khoái run rẩy.
Nam nhân liên tục móc ngoáy điểm kia, lấy mật dịch từ hoa huyệt chảy ra nhanh chóng mở rộng hậu huyệt, sau đó rúa côn thịt để ở trước hậu huyệt ma sát. Hoa huyệt đột nhiên hư không, Phương Thành Thu bất mãn vặn vẹo thân thể, muốn cho côn thịt lại đi vào hoa huyệt. Nam nhân nhìn bộ dáng dâm đãng của y, vừa lòng cười nhẹ, một bước vọt vào hậu huyệt gắt gao chống đỡ.
“A —-,” Phương Thành Thu sảng khoái nâng cao thân, hậu huyệt gắt gao giữ chặt côn thịt, phân thân phírước lại phun rinh dịch, hoa huyệt cũng trào ra một cổ dâm thủy. Nam nhân không nhẫn nại nữa, gầm nhẹ một tiếng bắn rinh hoa, từng cỗ phun ở trong hậu huyệt mẫn cảm. Nam nhân ôm Phương Thành Thu lên, giờ cậu đã nhuyễn thành một bãi nước, mặt đối mặt ngồi vào bồn tắm lớn, mở ra nước ấm, từng chút từng chút một hôn lên môi, mày, khóe mắt, miệng... Của cậu.
Phương Thành Thu chậm rãi tỉnh táo lại, muốn rời khỏi nam nhân đang ôm ấp, lại bị ôm cao lên, một côn thịt nóng bỏng lại xông vào: “Ngươi như thế nào lại... Ah...”.
“Bảo bối, mới một lần, như thế nào đủ?”
Nam nhân nói xong ôm lấy cậu lại một trên một dưới sáp lộng. Ngày đó buổi tối, Phương Thành Thu nhớ không rõ chính mình bị nam nhân này thao bao nhiêu lần, chỉ nhớ rõ hoa huyệt, hậu huyệt bị bắn mất hết cảm giác cùng với mất đi ý thức, chỉ nhớ nam nhân nói danh tự: “Nhớ kỹ, ta gọi Lục Ngũ.”