LỜI NÓI ĐẦU

Tình Ca Của Chúng ta

Hương tình thơ ấu phôi thai

Mất còn sao biết tìm ai phương nào

Cùng người ấy đi vào trong mộng

Bên tình yêu chẳng động lòng đâu

Một lần tưởng đã gặp nhau

Theo chung một hướng đi vào Tự Do

Cửa lòng vẫn đắn đo khép kín

Thuyền theo sông, bỏ bến chia đôi

Giao thoa Tình bỗng lên ngôi

Xây thành một khối suốt đời thờ tôn

Yêu nhau mãị.. giữa hoàng hôn...

Để tặng những người yêu nhau

Bình Huyên

"Mỗi người chúng ta là một lịch sử tuyệt vời". Ý tưởng này dịch từ câu tiếng Pháp - "Tout homme est une histoire sacrée" - mà chúng tôi ngẫu nhiên đọc được ở một tờ bích chương dán trên tường trong thành phố Paris. Ý tưởng này tạo cho chúng tôi một đường hướng rõ rệt đầy phấn khởi, trong việc viết ra cuốn truyện, sắp được quí vị lật tới trang một, để bắt đầu đọc. Quí vị sẽ theo dõi trang hai, trang ba, và những trang kế tiếp. Quí vị sẽ thấy tình tiết câu chuyện thật là thân quen, vì trong khi viết, chúng tôi đã luôn luôn đến với quí vị bằng tất cả mối thân quen có thể có được. Quí vị sẽ nhìn thấy chính mình qua những hình ảnh, tâm sự, biến cố, trong truyện. Và quí vị sẽ đọc hết chương thứ nhất, chương thứ hai, thứ ba,... cho đến chương cuối cùng của cuốn sách nàỵ

Khi gấp cuốn sách lại, quí vị sẽ thấy câu chuyện mình vừa đọc, tuy thân quen và tuyệt vời, mà vẫn không thể so sánh với cái thân quen và tuyệt vời trong câu chuyện của chính quí vị. Tại sao vậy ?Thưa, vì đây chỉ là một trong hàng triệu bản tình cạ Mỗi bản tình ca, của mỗi người chúng ta, có thể kéo dài từ nhiều tháng đến nhiều năm, có khi cả một đờị Bản tình ca ấy, được trình bầy với nhiều khiá cạnh, mầu sắc, âm hưởng khác nhau, theo từng tình trạng riêng của mỗi cá nhân. Cho nên, tự nó đã có một giá trị đặc biệt, mà không một bản tình ca nào khác có thể mang ra so sánh được. Điểm tương đồng duy nhất, giữa các bản tình ca đó, là những nét thân quen. Lý do đơn giản, là chúng ta thuộc cùng một loại sinh vật, có ưu quyền làm chủ những khả năng tâm lý giống nhau, như cảm tình, cảm giác, ký ức, tri giác, vân vân... Chẳng khác gì những bộ phận, đường nét, của thân thể, chỉ loài người mơí có được. Kinh nghiệm cho biết, ở hai nơi khác nhau trong một nước hay trên thế giới, bất cứ lúc nào cũng có ít nhất hai người giống nhau như đúc. Giống nhau, nhưng không phải là một thứ người, như kiểu máy móc robot.

Cái khoái cảm gặp được người giống mình về nét mặt, cũng chẳng khác gì niềm sung sướng, được chia sẻ những hiện tượng tâm lý tương đồng. Trong điều kiện bình thường, có ai không hân hoan, khi gặp được đồng bào, cùng mầu da, nét mặt, tiếng nói, ở nơi đất khách, quê người; có ai không vui mừng, thấy được đồng loại, sau khi sống biệt lập trong rừng sâu, trên hoang đảo, ngoài biển cả ?

Với quan niệm này, chúng tôi đủ can đảm viết ra bản tình ca của chính chúng tôi, với tất cả ước ao to lớn, là sẽ được hoà đồng với quí vị độc giả, trong hoà tấu vĩ đại của toàn thể chúng tạ

Cũng như mỗi câu chuyện được kể, truyện của chúng tôi mang một tựa đề, trích ra từ một câu thơ, mà ai cũng biết, cũng hiểu, "Yêu em từ thuở mẹ về với chạ.." Câu thơ thể hiện một quan niệm rất cao xa về tình yêu của người Việt-Nam nói riêng, và có lẽ của tất cả mọi người nói chung, dĩ nhiên là với nhiều cách phát biểu khác nhaụ Theo quan niệm này, từ một thực thể vô hình, là tình yêu của Thượng-Đế, phát sinh ra tình yêu giữa hai linh hồn, được dành sẵn cho nhau từ thuở nàọ Hai linh hồn đó thoát thai vào thể xác, lẽo đẽo tìm nhau, trên quãng đường đờị Hoặc sớm, hoặc muộn, hoặc đúng lúc, trong thực thể hữu hình hay vô hình, họ sẽ gặp nhau, và ở với nhau mãi mãị Những tan vỡ, đứt đoạn, tuyệt vọng, trên cõi đời này, chỉ là những thử thách vật chất, mà một số chúng ta phải hứng chịụ Dù sao, nếu ta tin tưởng vào tình yêu, ta sẽ gặp được tình yêu, bất cứ ở đâu, bất cứ khi nàọ Do đó, chúng tôi lấy một nửa câu thơ nói trên, làm nhan đề cuốn truyện này,

"Yêu Em Từ Thuở...",

Vâng. Chữ "Em" ở đây, không có tính cách kỳ thị trai gái. Văn chương súc tích của Việt-Nam cho phép ta diễn tả một chữ bằng nhiều tư thế khác nhau. Người con trai nói câu này, với giọng lưỡi phân trần, cầu xin. Người con gái nói câu này, bằng thái độ minh xác, ban phát. Hai chữ "Từ Thuở" tiếp theo là ba dấu chấm, cho quí vị thấy, chuyện tình của chúng tôi, cũng như của quí vị, mang một giới hạn thật rộng lớn, vì có sự can thiệp của Đấng Tạo-Hoá vô thuỷ vô chung.

Trước khi cũng như sau khi thoát ra khỏi lòng mẹ, hai chúng tôi đã tự nhiên lẽo đẽo tìm nhau, trên hai nẻo đường khá xa cách. Chúng tôi chui ra khỏi cái mờ mịt của tuổi thơ ấu, để bắt đầu câu chuyện vào tuổi lên tám, lên chín, khi mà thế giới chung quanh chúng tôi hết vẻ hỗn mang.Từ vô ý thức sang ý thức, chúng tôi sống qua thời niên thiếu, luôn luôn hướng về một điểm hẹn không tên. Vượt qua biết bao thử thách, khó khăn, chúng tôi gặp nhau như định mệnh, ở tuổi mười tám, mười chín, để rồi được chứng kiến tình mình lên ngôi, và xây đắp tổ ấm đầu tiên, cho đời mình.

Quí vị sẽ sống lại với chúng tôi ba quãng đời thơ ấu, niên thiếu, và trưởng thành của mình. Quí vị sẽ cùng chúng tôi tìm lại những hình ảnh xã hội cũng như gia đình, và một số chi tiết thật thâm sâu của bối cảnh lịch sử, qua các thập niên 40, 50, 60, 70,...từ Bắc chí Nam, trong hai thế giới Quốc gia và Cộng sản, của giải đất Việt-Nam hình chữ S.

Đây là một chuyện thật, cho nên một số tên tuổi, điạ danh đã được thay đổi, vì những lý do riêng. Chúng tôi hy vọng cống hiến quí vị những giờ phút thoải mái, và sẵn sàng đón nhận tất cả ý kiến, phê bình của quí vị, hoặc trên báo chí, hoặc bằng thư tín, theo địa chỉ của nhà xuất bản. Ý kiến của quí vị sẽ giúp chúng tôi cải thiện hình thức và nội dung của cuốn "Yêu Em Từ Thuở..." trong tương lai.

Trân trọng cảm tạ.

Bình Huyên ( Paris,1997).