Yêu anh đừng nên bỏ rơi anh - Chương 00
Mây đen nặng nề bao phủ cả bầu trời, không khí ngột ngạt làm mọi người gần như không thở nổi, cộng thêm mưa xối xả như trút nước từ sáng sớm đã không ngừng, khắp nơi đều ướt sũng, càng khiến mọi người cảm thấy phiền não. Giữa thời tiết như thế trên con đường này người đi đường không có vẻ gì lo lắng, bên cạnh ban công nho nhỏ cũ nát, những nước mưa rơi xuống bắn tung toé văng vào một thùng giấy nhỏ, bên trong thùng giấy phát ra âm thanh rất nhỏ, thế nhưng không ai quan tâm tới sinh linh bé nhỏ bên trong thùng giấy ấy cả. Không biết bao lâu sau, âm thanh ở đó càng lúc càng yếu ớt đi, bỗng nhiên một đôi giầy da dính nước mưa dừng lại trước thùng giấy... “Mày cũng bị vứt bỏ à?” Giọng nói khàn khàn vang lên hòa cùng tiếng mưa, giọng nói rõ ràng lạnh lùng khiến người bên ngoài khó có thể phát hiện hay hình dung ra nỗi đau và bi thương trong đó. Giống như nghe được lời nói thì thầm giữa không khí lạnh lẽo ẩm ướt, bỗng dưng sinh linh bé nhỏ bên trong thùng giấy khẽ động đậy, ngẩng mặt lên rồi chậm rãi mở mắt, một đôi mắt xanh biếc long lanh nhìn chằm chằm đón nhận ánh mắt của chủ nhân giọng nói vừa thì thầm, sạch sẽ trong sáng giống như thiên thần trên thiên đường. “Nếu không chê, chúng ta cùng nhau làm bạn nha...” Giọng nói trong trẻo lại vang lên, bàn tay trắng nõn thon dài ôm lấy sinh linh sinh linh bé nhỏ bên trong thùng giấy, cẩn thận đem thân thể nhỏ bé kia nhẹ nhàng bỏ vào bên trong áo khoác, tránh mưa gió. Cuộn mình lại trong ngực ấm áp, sinh linh sinh linh bé nhỏ thoải mái phát ra tiếng kêu rất nhỏ, chậm rãi nhắm đôi mắt xanh biếc lại, an tâm rơi vào mộng đẹp...