Chương 1

- Antoine, con gái bác đã gần 14 tuổi rồi mà chẳng chịu làm gì cả là sao! Bằng tuổi đó, các con tôi đã biết kiếm sống từ lâu. Không lẽ bác lại muốn nuôi nó ăn không ngồi rồi tới khi lấy chồng à! Bà Augustine, vợ của Gaspard Lebon, đứng sừng sững trước mặt bác Antoine, đôi bàn tay to lớn đỏ lựng chống bên sườn.

- Tôi biết bà hầu tước de Montespan đang tìm người giúp việc. Đây là cơ hội tốt vào hầu ái nương của vua! Ở với bà ấy, con gái bác sẽ được diện kiến đức vua mỗi ngày. Lão Gaspard với tôi, cũng như mọi người làm ở khu vườn này, đều thấy con bé Marion của bác có khả năng làm được.

Thử nghĩ coi! Con gái của anh làm vườn mà lại biết đọc biết viết! Bác thì là người cha tốt rồi, nhưng không nên để con bé lê la mãi trong ngự viên, ăn mặc như con trai, lượm lặt những thứ cỏ hoang. Bác không thể tìm cho con chỗ làm tốt bằng cách ấy đâu! Bác Antoine nhìn thẳng vào mắt bà Augustine: - Nó đâu có nhặt cỏ hoang.