Chương 1

Tại sân bay Nội Bài chuyến đi sang Ý trước ba ngày bay của Kiệt

- Chi à! Con đi như vậy thì Kiệt biết làm sao? Ông Hoàng lo lắng cho đứa con mình

- Ba không phải lo đâu! Con tin anh ấy mà! Chi nói và nở nụ cười chấn an ba chồng

- Vậy được, nếu không giữ được chồng thì khổ con chứ có khổ ba đâu. Ông Hoàng nói và cười

- Này! Ông ơi tôi là ba nó mà chưa nói được câu nào đó. Ông Trương nói trách ông Hoàng sau đó quay sang nói với đứa con ruột của mình

- Này con! Đi lấy chồng rồi thì quên ngay ba ruột à

- Con đâu có quên được chứ. Vì ba nuôi con lớn từng này nên con mới lấy được chồng đó chứ. Chi nói và ôm ba mình

- Thôi hai ba về đi. Con cũng sắp vào rồi. Chi nói và đẩy hai người ba về

- Nhưng hai ta muốn nhìn thấy con đi rồi mới về. Ông Trương đứng lại và nói

- Con cũng vậy đó. Nếu hai ba cứ đứng ở đây thì con cũng không đi được đâu. Chi đứng yên và nói tỏ vẻ giận dữ

- Thôi được rồi! Coi như hai ba thua. Hai ba về đây. Ông Hoàng nói và cùng ông Trương vẫy tạm biệt con gái

Trở lại hiện thực, thời gian chẳng mấy chốc trôi qua. Kiệt và Chi đều đã đi và xa cách nhau được 2 năm. Cuộc sống của mọi người bây giờ đều đã thay đổi. Nhi và Phong giờ đã gần đính hôn, hai đôi này luôn làm mọi người thấy ngứa mắt (Vì họ quá tình cảm). Còn đối với Triều thì hơi khó khăn một chút vì cô nàng nhiều hiểu biết Ly của chúng ta chưa chịu nhận lời. Vì vậy cuộc sống đơn độc chỉ còn có Triều và Kiệt mà thôi

======Tại Nhật==========

Thời gian chẳng mấy chốc trôi qua, tôi (Kiệt) đã ở Nhật được 2 năm rồi. Cuộc sống của tôi ở đây thì hơi gặp một chút khó khăn. Các bạn biết đấy Nhật vào mùa đông rất lạnh chẳng như VN, và những lúc như vậy tôi chỉ mong có Chi ở bên mình nhưng nay chẳng biết tung tích cô ấy ở đâu nữa? Nhưng tôi biết rằng Chi làm như vậy cũng chỉ là thử thách tình yêu của tôi đối với cô ấy và tương lai cho gia đình của chúng tôi. Thực sự mà nói thì tôi đã thu thập được rất nhiều thứ khi ở đây nhưng thứ mà tôi không thích đó là các cô bạn gái người Nhật. Đa số các cô thì tôi đều giơ ngón áp út lên và các cô ấy tự động rút nhưng riêng đối với 1 cô gái thì tôi thực sự chẳng biết làm như thế nào? Vì tôi đã nói với cô ấy rất nhiều rằng tôi đã có vợ và sẽ không thích cô ấy nhưng cô ấy thực sự bỏ ngoài tai những lời này. Mỗi lần cô ấy bám theo là tôi chỉ hy vọng rằng ba vợ hoặc vợ tôi đang không dám sát. Nếu không chắc tôi chỉ có đường chết mất và cuối cùng luôn là câu than thở của tôi "Vợ ơi sao vợ lại làm khổ chồng thế này". Kiệt hiện đang đi bộ giữa hai hàng cây anh đào, thời điểm sắp sang thu nên lá cây rụng nhiều và làm Kiệt lại càng muốn suy nghĩ nhiều hơn và đặc biệt là cô vợ đáng yêu của mình

- Ôi trời! Sao đang yên đang lành lại gặp cô ta thế không biết. Kiệt đang đi bộ yên lành thì gặp cô bạn người Nhật khó chịu kia

Và từ đằng xa cô ta đã nhìn thấy Kiệt và gọi với lại. Ngay lập tức, Kiệt quay nhanh người lại đi bộ mà như chạy nhanh về chiếc xe ôtô của mình để về nhà

=========Tại căn nhà Kiệt ở Nhật=========

Ôi trời! Sao mình lại khó chịu với cô ta thế không biết! Kiệt tức giận nói. Và ngay sau đó là tiếng chuông điện thoại reo

- Alo! Kiệt mệt mỏi nói

- Sao mệt mỏi thế anh bạn. Phong vui vẻ nói

- Đương nhiên là mệt mỏi rồi. Đang đi bộ yên ổn thì lại gặp cái cô nàng rách việc. Bực mình muốn chết. Đang tức Phong lại gọi điện vậy là Kiệt tuôn cả tràng luôn. Mà gọi tớ có việc gì vậy? Kiệt sực nhớ ra là phải có mục đích thì thằng bạn nó mới chịu gọi cho mình

- Gọi để mời bạn về ăn kẹo đây. Phong hớn hở nói

- Sao ăn kẹo sớm thế. Hay lại... Kiệt bở lửng câu nói làm người đầu dây bên kia đang ngượng chín mặt

- Ăn nói linh tinh, tớ là con người đàng hoàng, không phải như cậu đâu. Phong nói và có vẻ mỉa mai Kiệt

- Mà này! Tớ nhờ mấy cậu dò hỏi tin tức về vợ tớ. Thế thông tin đâu?

- Bọn tớ rất cố gắng dò hỏi cho cậu rồi nhưng mấy bà bên này chẳng hé nửa lời. Chịu thôi. Mà tớ nghĩ chắc lễ đính hôn của bọn tớ thì chắc Chi cũng xuất hiện thôi mà

- Ừm cũng có thể. Thế thì tớ nhất định sẽ về lễ đính hôn của cậu

- Đúng là... bạn bè thế đấy. Nghe đến vợ mới về. Bạn bè thế à! Phong lại sổ cả tràng về bạn bè với Kiệt

- Tút...tút............... Kiệt biết Phong sẽ nói tiếp gì nên dập máy nhanh lẹ là tốt nhất

Cái thằng này thật là, chưa nói xong nó đã tắt rồi. Về lễ đính hôn của tớ, tớ cho biết tay - Phong lảm nhảm một mình trong phòng

Cùng lúc đó, Nhi cũng gọi điện cho ai đó

- Chi à! Nhi nè! Tớ vừa mới nghe mấy anh ý bảo rằng có thể cậu về nên Kiệt về đó

- Kiệt cũng về ư? Chi lo lắng

- Thế cậu có định về lễ đính hôn của người bạn thân này không đây?

- Bạn thân của tớ thì đương nhiên tớ phải về rồi nhưng có điều là tớ sẽ gặp mặt riêng các cậu thôi. Chứ đứng với nhiều người thế chẳng may gặp Kiệt thì...

- Ừm, thôi bọn tớ hiểu mà. Khi nào về nhớ báo nha

- Ừ. Tạm biệt cậu

========Tại trường đại học Ly học========

Từ lúc Chi và Kiệt đi thì khổ nhất chính là Triều. Triều đã cầu hôn Ly nhiều lần mà không thành nên chàng quyết định "thành tâm" hơn với nàng để nàng nhận ra tình cảm của mình. Bây giờ là lúc mà trường Ly tan và Triều đến trường Ly để đón nàng về. Nhưng quyết định này là vừa mới đưa ra nên đây là lần đầu tiên Triều đến trường học của Ly

Các bạn biết đấy vì là hotboy và quá nổi bật, đã thế anh chàng này lại còn đứng ngay gần cổng nữa làm bao nhiêu người nhìn vào. Mặc dù không thích cho lắm nhưng vì Ly nên anh chàng cố nở nụ cười với các bạn nữ trong trường. Từ xa Ly đã trông thấy Triều nhưng Triều lại còn nở nụ cười rất chi là đẹp cho các bạn trong trường làm Ly tức sôi máu

- Này! Cậu làm sao mà mặt mày cứ hầm hập lên thế kia! Cô bạn đi cùng Chi hỏi khi thấy vẻ mặt khó chịu của cô nàng

- Không có gì cả đâu! Mình chỉ thấy chướng mắt với cái cảnh trước mặt thôi! Ly nói và ra dấu chỉ hình ảnh trước mặt cho cô bạn cùng lớp biết

- Oa! Sao mà anh bạn đó đẹp trai thế! Mà không hiểu anh ta học trường gì để mình làm quen nhỉ? Chúng ta đến đó chào hỏi thôi! Cô bạn đó nói xong liền kéo tay Ly chạy ngay ra chỗ đó nhưng cô nàng không biết rằng làm như thế này thì lại càng làm cho Ly tức hơn

- Xin chào bạn! Bạn là người ở trường khác đến à! - Cô bạn Ly hỏi

- L...- Chưa kịp hoàn thành câu nói thì được sự ra dấu của Ly ý bảo trả lời cô bạn của mình. À! ừ. Tớ vừa du học ở Hàn Quốc về. Mà có gì không bạn? - Triều nói nhưng không quên lén nhìn biểu hiện của Ly

- Mình chỉ hỏi thế thôi! Vì thấy bạn đẹp trai như minh tinh vậy? Chúng ta kết bạn được không? - Cô bạn đó lại hỏi tiếp

- À! Cái này... Được thôi nếu cô bạn đi cùng bạn chịu đi cùng tôi. Được chứ! - Triều nói và kèm theo cái nháy mắt đáng yêu vô cùng

- Kìa người ta muốn nói chuyện với cậu kìa - Cô bạn huých khửu tay vào người Ly và nói

- Xin lỗi nha! Tôi bận! Nếu các bạn muốn nói chuyện thì cứ ở lại - Ly nói rồi đi luôn

Triều biết rằng Ly đang tức nên thôi không đùa nữa và chào tạm biệt cô bạn Ly rồi chạy đi cùng cô nàng

- Anh chạy theo em làm gì? Sao không ở lại nói chuyện cùng bạn em ý? Ly tức và nói

- Em biết mà anh đâu có ý đó. Anh chỉ là muốn nói chuyện với em thôi. Mà em ra lâu thế để anh đứng ngoài bao nhiêu người nhìn rồi anh lại phải cười với người ta nữa chứ, méo cả miệng luôn - Triều sờ tay lên miệng xoa xoa và nói

- Thôi anh đừng đi theo em nữa đi. Em có bắt anh đứng chờ đâu. Bây giờ lại còn trách em nữa - Ly nói mà như muốn khóc vậy. Nhưng cái chỗ mà Ly đang đứng nói lại là dưới lòng đường và từ xa hình như đang có một chiếc xe máy đang phóng tới......