Chương 1 - Đắm chìm trong hạnh phúc
- Alo em nghe nè anh – cô bắt máy- Đi chơi không em – đầu dây bên kia, không ai khác chính là Khang- Đi đâu giờ anh – cô- Quán trà sữa – Khang- Ok anh qua đón em đi – cô cười- 15p nữa nhé vợ yêu – khang- Xí, ai là vợ của anh đâu mà vợ yêu – cô cười hạnh phúc- Rồi cũng sẽ là vợ thôi – khang cười chọc ghẹo- Xí – cô nói rồi cúp máy cái rụp luôn, khuôn mặt cô đang đỏ lên, cô với khang quen nhau cũng được 2 năm rồi, khoảng thời gian này đối với cô là hạnh phúc nhất, cô luôn đắm chìm trong thế giới màu hồng mang tên là hạnh phúc… Dẹp dòng suy nghĩ đó qua 1 bên, cô đi vào tolet để thay đồ, tuy cô không xinh lắm nhưng nhìn cũng được, cô mặc chiếc váy màu hồng nhạt rất đơn giản không quá cầu kì, chiếc váy này là do khang tặng cô nhân dịp sinh nhật lần thứ 19, cô rất quý trọng nó….- Cô với khang hiện giờ đang yên vị trong quán trà sữa mang tên ấm áp- Quý khách dùng gì ạ - cô phục vụ- Cho tôi 1 trà sữa bạc hà, 1 cafe – khang- Vâng đợi xíu – cô pv nói rồi chạy vào, sau 5p đem ra 2 ly nước…..- Em uống đi – khang đẩy ly trà sữa bạc hà về phía cô- Cảm ơn anh – cô cười hạnh phúc đoán lấy- Trời dạo này lạnh lắm, ra ngoài nhớ khoác thêm áo khoác, mang tất và bao tay nữa, à cần thiết thì đội mũ len luôn, chứ không em bị cảm thì khổ, sống một mình – khang lo lắng cho cô, cô rất hạnh phúc về điều đó, anh quan tâm cô từng li từng chút một- Em lo gì, bị cảm thì có anh bên cạnh rồi – cô cười hp- Không phải lúc nào anh cũng bên em đâu – khang mắng yêu cô- Em biết rồi mà- cô cười tươi, cô đã quen với sự lo lắng quan tâm từng chút một của anh rồi….- Thôi về nào, trời trễ rồi – khang- Đi thôi – cô cười tay trong tay với khang đi về- Em vào nhà đi, trễ rồi – cô với khang đang đứng trước cửa phòng trọ của cô- Em biết rồi, anh về cẩn thận – cô ôm khang – ngủ ngon- Ngủ ngon – khang hôn lên trán cô, rồi cúi xuống hôn lên bờ môi kia của cô, cô hạnh phúc đáp trả, khang đẩy cô vào phòng trọ của cô, tay đóng nhẹ cửa lại, đẩy nhẹ cô xuống giường, tham lam mò vào váy của cô, từ từ kéo nó lên, hôn xuống cổ trắng nõn nà của cô, cô như bị kéo vào nụ hôn đó say đắm, nhưng khi chiếc váy rơi xuống đất cô mới bừng tĩnh….- Khang…đừng….- cô khó khăn nói ra- Cho anh – khang cứ hôn- Đừng….em..xi…n…xin..anh - cô cố gắng nói ra, đẩy anh ra, anh cũng buông cô ra, cô vội vã mặc chiếc váy vào- Thôi em ngủ đi anh về - khang nói rồi bỏ về, cô thở dài, nằm xuống nhanh chóng đi vào giấc ngủ…..