Chương 1

Nguồn: wattpad.com/story/179968562

1. Tướng quân trấn thủ ở biên ải mười năm, từ 20 thành 30 tuổi, mẫu thân tướng quân không vui.

20 tuổi lông bông, sao đến 30 rồi cũng còn chưa thành gia lập nghiệp?

Tướng quân khoát tay, khuyên lão thái thái: "Người xem, trong quân toàn là mấy tên đàn ông thô lỗ, con có thể thành thân được sao? Cùng ai? Đại Lý bên kỵ binh hay là tiểu bạch kiểm làm cơm hả?"

Lão thái thái giận trách: "Ôi chao, sao cứ gọi người ta như thế."

Tiểu bạch kiểm làm cơm vốn là thiếu gia nhà quan, tinh thông tứ thư ngũ kinh, da mỏng thịt mềm, đứng ở biên quan sa trường chính là một công tử phong nhã mà cô đơn, chọc cho người ta thương xót.

Tướng quân không cho là vậy, cũng vác đao ra đứng thử xem. Thiếu nữ ôm trái tim nhỏ hoài xuân không thấy đâu, ngược lại là có chim phẹt lên đầu hắn vài bãi.

Lão thái thái rất cố chấp với việc ôm cháu, nhất quyết muốn tới cái miếu nghe nói rất linh nghiệm trong trấn nhỏ kia để cầu một quẻ.

Tướng quân đau đầu: "Con nói này lão thái thái, người nhất định phải ôm cháu sao? Hôm nào con cử một đội thiết kỵ (kỵ binh tinh nhuệ), chọn toàn người cao to, dàn thành một hàng đưa người đi chợ dạo phố, so với mấy người cả ngày quanh quẩn bên cháu ấy khí thế hơn nhiều."

Tiếc là lão thái thái không muốn khí thế, nàng chỉ cần cháu thôi.

Thiết kỵ vẫn phải cử đi theo, biên ải không yên ổn, trong trấn nhỏ cũng là tốt xấu lẫn lộn. Chỉ là trong đám thiết kỵ cao to dũng mãnh ấy lại lẫn vào một thiếu gia mềm yếu.

Tướng quân nói với thiếu gia: "Ngươi người thì nhỏ bé, tay không thể xách vai không thể khiêng, làm cơm lại giống như hạ độc, chi bằng ta phân cho người nhiệm vụ thoải mái chút. Đi dỗ lão thái thái vui vẻ đi, tiện thể làm sao cho nàng đừng bắt ta thành thân nữa. Đây là quân lệnh."

Thiếu gia lĩnh quân lệnh rồi.

Miếu mà lão thái thái muốn đi nằm bên trong phố xá sầm uất, rất ít miếu thờ được xây ở chỗ như thế này. Tướng quân cảm thấy đây là mượn danh nghĩa để lừa người, nhưng lão thái thái lại nói, cái này gọi là đại ẩn ẩn thành thị*.(*Đại ẩn ẩn thành thị: kiểu như câu nơi nguy hiểm nhất cũng là nơi an toàn nhất. Trong trường hợp này, ý lão thái thái muốn nói là càng những miếu được xây ở nơi ồn ào thế này mới càng linh thiêng.)

Thiết kỵ thật sự dàn thành một hàng bao lấy lão thái thái, thiếu gia không cầm nổi binh khí thì kéo cánh tay nàng.

Lão thái thái nhìn thiếu gia thanh tú trắng trẻo, càng nhìn càng thích: "Ngươi thành thân chưa?"

Thiếu gia run rẩy, nghe nói lão thái thái sốt ruột tìm đối tượng cho tướng quân, nhưng cũng không đến mức này chứ? "Có... có người trong lòng rồi."

Lão thái thái thở dài: "Ai cũng có đôi có cặp cả rồi, chỉ còn mỗi con trai ta."

Thiếu gia muốn nói là cô nương yêu thích tướng quân ở trong trấn nhỏ này nhiều lắm, quơ một phát là được cả đống, nhưng cuối cùng lại không thể nói ra.

Nói cái gì chứ, người ưu tú như vậy ai mà chẳng thích, ngay cả bản thân mình cũng không...

Mà thôi, y chỉ là con của tội thần, có tư cách gì đâu?