Chương 1

“Muốn tôi cứu công ty ba em?”

Bạch Ly cắn môi:

“Đúng”

Khải Vũ tựiếu phi tiếu, cô gái này đúng là không biết nặng nhẹ. Đến nhờ vả lại dùng thái độ này nói chuyện với anh. Bạch Ly liếc nhìn anh:

“Anh nhìn tôi làm gì?”

Khải Vũ gấp hồ sơ trong tay lại:

“Tôi đang nghĩ em dựa vào cái gì mà đến đây đòi tôi giúp em?”

Bạch Ly mí môi cũng phải anh và cô vốn không quen biết, cô đến đây nhờ vả làm gì chứ. Bất quá cô tự mình nghĩ ra cách kiếm tiền có khi còn tốt hơn. Bạch Ly đứng dậy, cúi đầu chào anh rồi rời đi. Khải Vũ thoáng cau mày:

“Tôi sẽ giúp nếu..”

Bạch Ly xoay người nhìn anh:

“Chỉ cần anh chịu giúp bấy cứ điều gì tôi cũng đồng ý.”

Khải Vũ cười lạnh:

“Kể cả ngủ với tôi một đêm?”

Bạch Ly cảm thấy lòng tự trọng bị tổn thương, anh nói như vậy khác gì cô đang bán thân chứ. Nhưng nếu không có tiền ba cô sẽ phải vào tù. Cô thở dài. Bỏ đi, anh chắc chắn là đang trêu cô. Bạch Ly xoay người tiếp tục bước đi, anh trầm giọng:

“10 tỷ?.”

Bạch Ly đứng tại chỗ ngay tức khắc. Đó là số tiền mà ba cô cần để vực dậy công ty thoát khỏi tù tội. Cô cắn môi:

“Được”

* * *

* *

*

Anh là tổng giám đốc công ty Khải Vận - một trong top 10 công ty vận tải lớn nhất Bắc Kinh, anh nổi tiếng nhiều thủ đoạn, độc tài tàn nhẫn. Thứ anh đã muốn thì chắc chắn sẽ không có cơ hội rời khỏi tầm tay.

Cô tên Bạch Ly, sinh viên năm ba - đồng thời cũng là con cưng của khohiết kế thời trang. Tính từ sau khi ba mẹ Bạch Ly li hôn, cô rời khỏi nhà đi theo mẹ đã được một thời gian khá dài. Cô thỉnh thoảng hay mua báo kinh tế tư nhân để đọc tin tức về ba cô. Hôm nay cũng vậy, như thường lệ cô ngồi ăn sáng và đọc báo, Bạch Ly vừa hạ mắt đã thấy dòng chữ “BẠCH THỊ TRÊN BỜ VỰC PHÁ SẢN, KHẢI VẬN CÓ Ý ĐỊNH THU MUA CỔ PHẦN BẠCH THỊ” hình ảnh ba cô rầu rĩ thoáng hiện lên trước mắt. Bạch Ly vội vàng nhấc máy lên gọi cho ba:

Đầu dây bên kia đáp lại bằng giọng khàn khàn:

“A Ly”

Cô gọi nhỏ:

“Ba”

Bạch Tô Nghe giọng con gái sốt sắng như vậy ông đoán có lẽ cô đã đọc báo sáng nay rồi. Ông cười nhỏ:

“Đừng lo, ba không sao đâu.”

Bạch Ly hạ giọng, tuy ba không nói nhưng cô biếõ ông đang như thế nào:

“Ba đừng giấu con”

Ông nén thở mạnh:

“Ba nói thật, ba đang tới tìm Khải Vũ. Cậu ta nhất định sẽ giúp bhôi..”

Cô đáp lại vâng, sau đó nói thêm vài câu với ba mới cúp máy. Đây là thứ tình cảm mang tên huyết thống, dù có cách xa bao nhiêu cũng không thể chối bỏ được. Bạch Ly gõ tên Khải Vũ- Khải Vận trên máy tính, thông tin mới nhất về anh rất nhanh hiện lên.

“Khải Vũ - giám đốc trẻ thành đạt 32 tuổi, nội trong năm nay đã” hô biến “hai công ty Dyan, B trên bờ vực phá sản trở thành hai chi nhánh con phát đạt nhất trong các chi nhánh Khải Vận...”

Trên vài trang báo anh được viết như một trạng nguyên kinh tế, nhưng cũng có vài mặt báo nói anh thủ đoạn, tàn nhẫn, ép người. Khải Vũ không hề phủ nhận, vậy thì chắc là đúng rồi. Bạch Ly cắn môi loại người giảo hoạt này sẽ cứu Bạch Thị cho ba cô sao? Không được, cô phải đến xem tình hình ba cô.

Trùng hợp cô đến cũng là lúc ba cô vừa bước rừ Khải Vận, Bạch Ly gọi lớn:

“Ba!”

Bạch Tô bơ phờ đến thảm hại, thấy sắc mặt ông rầu rĩ không vui cô đã đoán ra ngay giao dịch thất bại. Không được, cô phải đến tìm người tên Khải Vũ.