Lời Mở Đầu

“Chiều buông lơi cho vòng tay khát khao, có tình anh ôm bờ vai rã rời, anh có biết bao đêm hao gầy, dòng lệ này khóc vì ai.

Tình làn mây theo dòng sông mãi trôi, cuốn về đâu cho người thương nhớ người, khi đã biết con tim hoang dại, lòng em tan vỡ từ đây.

Bờ môi ai làm em quá ngây dại, đôi vai gầy chất chứa ngọt ngào, còn tình anh giờ đây đã xa lạ, cho lòng đau còn thêm buốt giá.

Biết em yêu lầm, trái tim hoang đường, nỗi đau ngậm ngùi, theo cơn mê dài tăm tối, biết yêu anh là xót xa trăm ngàn, phút giây yêu người nên bây giờ lệ rơi.

Biết em yêu lầm, trái tim hoang đường, nỗi đau ngậm ngùi, theo cơn mê dài tăm tối, biết yêu anh là xót xa trăm ngàn, đắng cay riêng mình mà lòng người có hay.

Trái tim hoang đường, lỡ yêu chân tình, trót mang lỗi lầm yêu đam mê và say đắm, trái tim tội tình, vỡ như tan tành phút giây yêu người.. nên bây giờ lệ rơi.”

Ai nào biết tình yêu là gì và huyền diệu ra sao, vì sao đem cho ta bao nhiêu mơ ước và khát khao một ân tình, để rồi sau đó lại gặt hái những niềm đau trong tuyệt vọng. Trong đường tình có mấy ai được trọn vẹn với tình yêu mà mình mong mỏi và đợi chờ.

Tình yêu của Mỹ và Điền là một tình yêu thật tuyệt vời, thế sao đời người đem bao nhiêu những xích dây ràng buột và rồi đánh vỡ tan đi tất cả những hạnh phúc mà họ đang có. Tại sao yêu mà không được trọn vẹn hạnh phúc với người mình yêu?

Hãy đón xem tình yêu này có phải hoang đường lắm hay chăng?

Thùy Linh