Chương 1

Mang theo cơm hộp được bọc lại cẩn thân trong hộp tiện lợi, Quý Thư Ny đi vào tòa nhà tập đoàn Triệu Tân mà không có bất kỳ trở ngại nào một mạch đáp thang máy lên văn phòng tổng tài.

“Lâm tiên sinh, xin chào.” Vừa ra khỏi thang máy thấy Lâm trợ lý nàng mỉm cười cất tiếng chào hỏi.

“Quý tiểu thư, chúc tiểu thư tốt lành.” Lâm Vĩ Đình lễ phép hướng nàng nhẹ nhàng vuốt cằm nói: “Chỉ cần gọi tên của là được rồi, không cần khách khí.”

Nàng đã làm quản gia cho tổng tài tập đoàn Triệu Tân – Hướng Quân Ngạn được hai tháng, trong khoảng thời gian này Quý Thư Ny vẫn luôn cảm thấy nhân viên của Triệu Tân quả nhiên được giáo dục thật hoàn hảo, nàng nhiều lắm cũng chỉ là một cái tiểu quản gia, nói trắng rhì chỉ là người quét dọn kiêm nấu cơm, kiêm thêm chân sai vặt củổng tài mà thôi, thế nhưng vì cớ gì mỗi lần nàng đến công ty những nhân viên công vụ ở đây luôn đối với nàng có thái độ dè dặt và có phần hơi ngại ngùng.

“Nếu ngươi cũng trực tiếp gọi tên củhì ta cũng sẽ trực tiếp gọi tên ngươi” Nàng bày ra khuôn mặt tươi cười cùng hắn đưa ra điều kiện. Thư Ny Thư Ny, gọi như thế không phải rất tốt sao? Làm gì mà cứ kêu nàng Quý tiểu thư này Quý tiểu thư nọ!

Biết tranh cãi nữa cũng không có kết quả gì hai người vẫn như trước không cũng quan điểm, Lâm Vĩ Đình nhanh nhảy đổi chủ đề: “Tổng tài ở bên trong, tiểu thư có muốn dùng một chén trà hay không?” Tổng tài thật sự công việc bề bộn, nếu như không có việc gì muốn sai bảo, nàng rất nhanh sẽ được cho về.

“Không cần phiền toái, ta không ở lại lâu!”

Đi qua phòng trợ lý, Quý Thư Ny rốt cục nhìn thấy văn phòng của chủ nhân, người kihấy có người tới thì buông tập văn kiện xuống ngẩng đầu lên.

“Buổi trưốt lành, tổng tài!” Nàng giơ lên cao hộp cơm trên tay hướng hắn nói: “Hôm nay là bữrưa là hải sản ạ!”

“Giữrưa ăn hải sản sao?” Hướng Quân Ngạn ngữ khí mang theo vẻ nghi ngờ, rời khỏi bàn làm việc ngồi về phía sô pha để nàng có thể mang cơm hộp đặt xuống.

“Đúng rồi! Có mực xào, rong biển, tôm bóc nõn và cả cá rán nữa...” Nàng ngồi ngay ngắn trên bàn chờ đợi hắn mở hộp cơm rrong nháy mắt.

Vừa mở hộp cơm ra đã thấy rất ưng ý, hắn bật cười nói: “Cám ơn, cơm hộp thực sự rất phong phú.” Nàng thế nhưng đã dùng những món ăn đơn giản sắp xếp vào hộp nhìn thật hài hòa màu sắc và đẹp mắt.

“Hôm nay mực rất tươi nhé, có điều khi nấu ta lỡ tay cho hơi nhiều hạt tiêu, lại nêm gia vị hơi nhạt, bất quá ngươi chịu khó ăn nhé.” Nàng lòng tràn đầy mong đợi nhìn hắn, tựa hồ đang đợi hắn ăn thử liền phải cho nàng cảm nhận.

Hắn mong muốn của nàng ăn một miếng rồi gật gù nói: “Được lắm, hương vị rất tốt nha.”

“Thật tốt quá!” Nghe được đáp án, nàng thở phào cười mỹ mãn.

Hướng Quân Ngạn cười nhìn nàng. Hắn đã sớm phát hiện, nữ nhân này thực dễ dàng thỏa mãn, chỉ cần cho nàng một chút động viên hưởng ứng, thậm chí chỉ đơn giản là ca ngợi nàng một câu đã có thể làm cho nàng vui vẻ cả buổi.

[
cuui ʘʘ vn ]❊ “Trở về cẩn thận.” Bình thường khi ở công ty hắn không mấy khi bộc lộ cảm xúc, gần đây khi nàng cùng hắn ở cùng một chỗ thỉnh thoảng hắn cũng lộ ra biểu tình ôn nhu hơn.

“Ân, vậy ta về nhà trước đây! Ngươi từ từ ăn, bye-bye!” Nàng tràn đầy sức sống hướng về phía hắn nói lời từ biệt.

Nhìn nàng giống “tiểu Ma Tước” sôi nổi rời đi, Hướng Quân Ngạn lại khôi phục khuôn mặt lãnh đạm bình thường, mang hộp cơm để qua một bên tiếp tục phê duyệt chồng công văn cao ngất đang làm dở.

Sau đó không lâu, Lâm Vĩ Đình tiến vào văn phòng đem số liệu giao cho hắn đồng thời nhìn đến trên bàn có hộp cơm.

“Còn có chuyện gì khác sao?” Hướng Quân Ngạn chú ý tới ánh mắt hắn, ngữ điệu bình thản hỏi.

“Không... Ta chỉ là đang đoán bên trong cái kia là cái gì...” Hắn xem qua vài lần Quý Thư Ny làm cơm hộp, mỗi lần như thế đều làm hắn cảm thán không thôi về khả năng trang trí món ăn của nàng.

“Là hình Con cua.”

Con cua? “Ân... Không có việc gì nữa, xin phép.” Cũng như chủ của mình Lâm Vĩ Đình cũng là người lạnh lùng không mấy khi biểu hiện ra ngoài cảm xúc của mình, yên lặng rời khỏi văn phòng.

Bất quá trong lòng hắn lại cảm thấy không như mong muốn, không nghĩ tổng tài vốn lạnh lùng lại có thể ở bên Quý tiểu thư “Mãnh liệt”, hơn nữa... Tổng tài cùng Quý tiểu thư đều không phát hiện giữa hai người họ có vấn đề rất lớn sao?

Hai tháng trôi qua, hắn mỗi ngày đều đợi tổng tài hung hăng chất vấn hắn một chút, nhưng là tính lúc này, tổng tài không chỉ không có bất kỳ động thái nào còn cùng Quý tiểu thư ở chung hòa hợp, hắn thật sự cảm thấy mọi chuyện thật sự kỳ lạ.

Dù sao hai người bọn họ...

Một người thì cho rằng mình là quản gia, một người lại cho rằng đối phương là người cùng hắn tìm hiểu để kết hôn... Hai người đều hiểu lầm về thân phận của mình với đối phương, tại đây sẽ tràn ngập những tình huống hiểu lầm khi hai người sớm chiều ở chung, thế nhưng vẫn không phát hiện ra vấn đề giữa hai người, hắn thật sự không biết là Quý tiểu thư kio gan lớn mật hay vẫn là tổng tài thần trí có vấn đề mà không phát hiện ra vấn đề nghiêm trọng giữa hai người sao?

Càng khorương hơn là tình cảm của hai người hình như càng ngày càng tốt đẹp, đây không biết nên gọi là duyên phận hay là ý trời đây... (Hana: Ý trời hay duyên phận thì có gì khác nhau đâu mà lại phải cho cả hai ý nhỉ... Chẹp chẹp)

Nha, đúng rồi, thiếu chút nữa đã quên nói, sự việc hiểu lầm đến mức này nguyên nhân là do hắn gây nên.

Hana nhà ta làm việc cực kì chăm chỉ và rất có trách nhiệm chứ không như ta đâu vì vậy mọi người ơi xin đừng làm một sileneader, hay vào wp của nàng ấy để cm bình luận góp ý, những cm đó là nguồn động lực rất lớn cổ vũ tinh thần cho editor đấy, cảm ơn mọi người nhiều lắm.