Chương 1 - Gặp mặt

Tập đoàn Gia Huy là một trong những tập đoàn lớn nhất Thế Giới, nơi đặt trụ sở chính của tập đoàn là thành phố M. Chủ tịch tập đoàn là Trần Gia Huy 31 tuổi, một người nghiêm khắc lạnh lùng, rất kĩ tính, ưa sạch sẽ nói chung là một người khó gần. Anh đang làm một dự án thu mua một khách sạn trong thành phố Z để làm trung tâm thương mại lớn nhất thành phố Z.1

Nguyễn Thanh Thủy 26 tuổi, một cô gái trẻ, có thể nói có đẹp nhất thôn Vĩnh Hy bên cạnh thành phố Z, cô rất năng động, hoạt bát, vui vẻ. Nhà cô có một xưởng bánh kẹo nhỏ nhưng rất có tiếng trong vùng1

Hôm nay trong thôn Vĩnh Hy có 1 tiệc cưới nhỏ nhỏ, đó là đám cưới của Nguyễn Thanh Nga 28 tuổi là chị gái của Thanh Thủy. Nhưng có một việc ngoài ý muốn, nhà trai đã hủy hôn ngày trước giờ làm lễ với lý do nhà gái ở 1 thôn quá nghèo.

Khi thấy chị mình khóc vì bị hủy hôn Thanh Thuỷ ngay lập tức chạy đến chỗ chú rể để hỏi cho ra lẽ. Vì nhà trai từ thành phố khác đến nên về đây làm đám cưới họ phải mướn phòng ở khách sạn Zun ở thành phố Z để ở. Thanh Thủy chạy đến khách sạn, nhưng lại không biết số phòng nên cô định đến bàn lễ tân để hỏi, không cẩn thận cô vô tình va phải 1 người cao to, thân hình săn chắc, theo quán tính cô ôm lấy người anh vì sợ té. Cô vừa ngẩn đầu lên thì thấy khuôn mặt tuyệt đẹp của anh, tim cô trật đi một nhịp.

" Cô còn định ôm tôi tới khi nào? Mau thả tay cô ra!" Gia Huy giận dữ trừng mắt nói.

Thanh Thủy giật mình buông tay ra mất thăng bằng té nhào xuống đất, anh vẫn bỏ đi không hề ngoái đầu lại nhìn. Đây là lần gặp đầu tiên của họ.

"Hợp đồng xong chưa, nói với họ 2 tuần nữa họ phải bàn giao khách sạn này cho tôi"anh nói với người trợ lý đi bên cạnh.

"Vâng, đã xong hết rồi thưa chủ tịch" anh Quân quản lý đáp lại lời Gia Huy.

Cô chạy đến bàn tiếp tân hỏi phòng của chú rể, nhưng gia đình chú rể đã trả phòng cách đây 1 tiếng trước,cô đành buồn bã trở về nhà.

Vì bị hủy hôn ngày sát giờ cưới nên gia đình cô phải gánh những món nợ nào là tiền quà cưới cho chú rể, tiền thức ăn, tiền bàn, tiền trang trí v.v... nên gia đình cô phải bán đi xưởng bánh kẹo, bán luôn nhà cửa của họ để trả nợ. Ba mẹ cô thì thuê 1 căn nhà nhỏ tiếp tục kinh doanh, cô và chị gái phải lên nhà Cô Mai của họ ở thành Phố M sống.

Thành phố M

Thanh Nga và Thanh Thủy bắt đầu dọn dẹp phòng của mình trong nhà của Cô Mai của họ, cả 2 cười nói rôm rả vang khắp cả căn nhà.

"Mai hai chị em mình đi xin việc đi" Thanh Nga nói

"Dạ " Thanh Thủy đáp lại

" Ngày mai Thủy con đi một mình đi, chị con sẽ ở nhà với Cô, con bé ốm yếu từ nhỏ sao đi làm nổi" Cô Mai nói vọng vào,khi nghe 2 chị em nói chuyện này.Vì từ nhỏ Thanh Nga đã được Cô Mai yêu thương hơn nên những việc nặng nhọc điều do Thanh Thuỷ làm hết.

" Dạ" Thanh Thủy trả lời nhưng có 1 chút không vui dù đã quen rồi.

" Không sao mà Cô, con làm được mà con sẽ làm những việc nhẹ nhàng thôi, để con đi làm phụ em ấy 1 chút cũng được mà Cô. Đi mà Cô" Thanh Nga cố gắng năn nỉ

" Không là không, lời Cô nói con không chịu nghe sao con gái " Cô Mai lại nói

" Thôi mình em đi là được rồi chị, chị ở nhà phụ Cô nấu nướng, dọn dẹp với chăm sóc Cô đi nhiều khi còn mệt hơn em đi làm nữa đó" Thanh Thủy cười tinh nghịch nói.

Ngày hôm sau cô được giới thiệu vào tập đoàn Gia Huy làm, trong lúc phỏng vấn

" Cô muốn làm chức vụ gì trong công ty" A Đào người phỏng vấn cô hỏi.

Nhưng Thanh Thủy cứ phân vân mãi không biết nên làm chức vụ gì, vì cô chưa có kinh nghiệm, cô ở nhà chỉ phụ cha mẹ làm bánh kẹo và chỉ có bằng tốt nghiệp cấp 3 thôi nên cô không biết phải chọn việc gì. Thấy cô cứ phân vân mãi không trả lời, lại thấy trong đơn xin việc của cô thấy cô từ vùng khác đến, lại không có bằng cấp gì cao, A Đào cười mỉa mai nói " vậy cô làm tạp vụ đi".

Thanh Thuỷ thở dài đáp" tạp vụ ạ"

Tưởng là Thanh Thủy không biết nên A Đào lắc đầu lại nói"đừng nói tôi là cô không biết tạp vụ là gì nha, là làm nhân viên vệ sinh, lau dọn, bưng trà rót nước, photo v.v.. đó biết chưa?"

Thanh Thủy nghĩ trong đầu dù gì cũng có việc làm còn hơn không thôi kệ cứ làm một thời gian coi sao đã, không ổn thì xin rút thôi, dù gì mình cũng không có kinh nghiệm thôi kệ vậy, nghĩ vậy cô cũng gật đầu vui vẻ đáp " vâng". Dù biết mọi người ở đây đang coi thường cô

A Đào thấy vậy cũng nói " được rồi vậy ngày mai cô đến làm việc, tập đoàn thì 8h30 mới làm việc còn cô thì 6h30 bắt đầu làm, nhớ đến đúng giờ"

Thanh Thủy gật đầu bước ra khỏi phòng, bên trong vẫn còn xì xầm,

" Chị A Đào sao chị nhận cô ta vào làm vậy" một nhân viên nói

" Khuôn mặt cô ta cũng không tệ nhưng làm tạp vụ thì có hơi phí"cô khác lại lên tiếng.

" Không bằng cấp muốn vào tập đoàn mình làm à, tạp vụ là tốt lắm rồi"nhân viên khác lại tiếp tục nói

" Dù gì tập đoàn cũng đang thiếu chân sai vặt, cô ta là người nông thôn tới, chúng ta sẽ dễ dàng sai khiến cô ta, con ngốc đó tính dựa vào 1 chút nhan sắc mà vào đây muốn đổi đời à mơ đi cưng, haha" A Đào cười đắc ý mà nói