Chương 1: Trò đùa "không như mong muốn" (1)
Editor: Tử Yên
Tác giả có lời muốn nói: Ta vẫn tin chắc, thế giới bao la, non nước vạn dặm, chỉ là thực ra tình yêu chính là sự tồn tại của vỏ quýt dày có móng tay nhọn.
Vì vậy, đây là một liên quan với cường thủ hào đoạt và ngang ngước đoạt tình yêu, Thiên Lôi kết hợp với mặt đất, câu truyện cảm động cùng với tình yêu chân thành.
********
"Vậy thì dùng thân thể đến để trả đi —— "
Lương Thần dáng vẻ lười nhác quay đầu, nhìn Cảnh Hảo Hảo cách đó không xa, bỗng nhiên mở miệng.
Giọng của anh, là giọng dễ nghe nhất mà từ lúc sinh ra tới nay Cảnh Hảo Hảo chưa từng nghe thấy.
Ngữ điệu của anh, bắt bí một cách chính xác, không nhanh không chậm, không nhanh không chậm, từng câu mát lạnh, khiến cho người nghe thấy, hưởng thụ giống như một chiêu trí mạng
Chỉ tiếc, Cảnh Hảo Hảo còn chưa kịp hưởng thụ thật tốt giọng nói như trời này, thì bị lời trong miệng của người đàn ông này, làm chấn động đến mức đại não ầm ầm vang lên một tiếng, một lát sau, Cảnh Hảo Hảo mới phục hồi tinh thần lại, hướng về phía người đàn ông trước mặt mở miệng giải thích: "Tiên sinh... Ngài hiểu lầm."
Lương Thần đứng ở trước cửa sổ rộng lớn sát đất, sau lưng ánh sao đầy trời trong đêm, vô cùng đẹp.
Giọng nói của Cảnh Hảo Hảo còn chưa bình tĩnh, Lương Thần liền ngẩng đầu lên.
Sau đó, âm thanh của Cảnh Hảo Hảo, đột nhiên dừng lại.
Hóa ra, trên thế giới này, lại có một loại người, lớn lên còn kinh diễm hơn ánh sao đầy trời.
Ngay lúc Cảnh Hảo Hảo sững sờ trong giây lát này, Lương Thần di chuyển chân dài, từng bước từng bước đi tới trước mặt cô.
...
Lúc Lương Thần tỉnh lại ở phòng Tổng Thống trong khách sạn Tứ Quý xa hoa nhất cả nước, đã là nửa đêm.
Rèm cửa sổ không có đóng lại, Lương Thần nhẹ nhàng nghiêng đầu, là có thể nhìn thấy đèn đuốc của vạn nhà trong thành phố ở ngoài cửa sổ, cực kỳ rực rỡ.
Anh theo thói quen chậm rãi xoay người, cánh tay rắn chắc lại chạm đến một vật mềm mại, đầu tiên là hơi sững sờ, anh mới chậm rãi nghiêng đầu qua chỗ khác, nhìn thấy người phụ nữ đang ngủ say trong khuỷu tay của chính mình.
Dung mạo của người phụ nữ này rất đẹp đẽ, môi hồng răng trắng, cằm khéo léo tinh xảo lông mi thật dài hiống như hai cái quạt, yên tĩnh buông xuống trên hai mắt, nhìn yên tĩnh đến mức khiến người ta rung động, đồng thời cũng che kín hai mắt của cô.
Mặc dù không nhìn thấy mắt của cô, Lương Thần vẫn có thể cảm giác được trên người của người phụ nữ này, tản ra một loại khí chất đặc biệt sạch sẽ.
Loại sạch sẽ này, rất lâu rồ lăn lộn chém giếti ở giới kinh doanh anh cũng chưa từng được tiếp xúc như vậy.
Hay là chính là loại khí chất sạch sẽ đơn thuần này, mới khiến cho đêm nay lúc trở lại phòng của mình ở khách sạn Tứ Quý, nhìn thấy cô, không chỉ không kêu người ném đi, trái lại còn đẩy trợ lý bên người của mình ra ngoài, làm tình với cô.
Nghĩ tới đây, Lương Thần lười biếng chống người lên, hơi nhớ lại một chút, nghĩ đến cô gái trước mặt này, cuối cùng sao hai mắt của cô lạ lớn như vậyi?
Chỉ tiếc, tối hôm qua nhìn lướt qua, ký ức có chút kém, nhớ không rõ.
Ngay lúc Lương Thần suy nghĩ có nên kêu người phụ nữ này tỉnh dậy hay không, lúc nhìn hình dáng con mắt của cô ra sao, thì tiếng chuông điện thoại di động dễ nghe lại vang lên.
Lương Thần khẽ nhíu mày, mang theo vài phần không vui mà xoay người, từ trên đất nhặt lên điện thoại di động của chính mình, nhấn nghe, còn chưa có mở miệng, bên trong liền truyền đến một âm thanh hỗn tạp, sau đó có giọng nam truyền đến: "Tôi nói này, Lương Đại thiếu gia, giờ này mấy giờ rồi, sao ngài còn chưa tới?"
Lúc này Lương Thần mới nhớ tới, đêm nay có tụ tập nhỏ với bạn bè, liền cúp điện thoại, nhặt quần áo trên đất lên, chỉnh chu chính mình một chút, chuẩn bị rời đi.