Chương 1: Chạy Trốn Hôn Ước
Tại một căn biệt thự nguy nga tráng lệ với phong cách bên trong lại cổ lỗ sĩ không thể "khen" vào đâu (=- =), với cả một vườn hoa hồng trắng xinh xắn đáng yêu, giữa vườn hoa, một cô gái 16 tuổi đang nhảy nhót bài nhạc Pop đầy...năng động (mất hứng dễ sợ). Vâng, đây chính là "nàng" nữ chính của chúng ta, Tiêu Thiên Thiên!! Cô nhảy chán chê, mặc cho tiếng gọi í ới của mấy cô giúp việc, cứ thế nghênh ngang định vào phòng làm việc của ba thì giọng nói thu hút sự chú ý. Thật ra cô chẳng ưa gì cái trò nghe trộm đâu, nhưng "bệnh" tò mò tái phát lại nên cô đành "đắc tội" ba đứng ngoài "lén" nghe "chuyện" đại sự của ông bố già. - À, con gái tôi ấy hả? Nó cũng tròn 16 tuổi rồi đấy! Hửm?? Nhắc đến Tiêu Thiên Thiên sao? Sao lại nói về cô nhỉ? lại còn người nào ở đầu giây bên kia nữa, nói gì đó làm ba cô cười khành khạch như....khỉ. - Mà, con trai ông cũng 16 tuổi rồi nhỉ? Chắc ông chưa quên hôn ước hồi chúng nó mới sinh đâu? Bọn nó cũng đủ tuổi để đính ước rồi đấy! Sau này càng dễ dàng cho Tiêu gia và Hàn gia sát nhập với nhau. Bùm!! Tiêu Thiên Thiên như nổ óc, cái gì cơ??? HÔN ƯỚC Á??? Cô có nghe nhầm không đó? Trời ơi là trời, sao ông bố già cô lại đi tự quyết định cuộc đời cô hả? Mắc mớ gì cô phải đi cưới 1 thằng công tử bột chứ?Kết hôn để kiểm soát kinh tế sao? ĐỪNG CÓ MƠ!!! Cô nghĩ ngợi một lúc rồi cười nham hiểm, chạy nhanh lên phòng. Mở tủ lấy vài bộ đồ và kèm thêm 1 tấm thẻ chứa 100 tỷ USD (đùa nhau hả?), cô buộc dây bằng chăn, luồn qua khỏi cửa sổ và trốn đi ngay tròn 12h trưa. Và sau đó 15p, dinh thự Tiêu gia đang ầm ĩ vụ việc hệ trọng: Nhị tiểu thư bỏ trốn! *** Ta là tuyến phân cách thời gian............ Trường Phổ Thông Diệp Lục Phòng giáo viên : : : : : : - Hửm, Triệu Thiên Thiên, em có lực học khá tốt đấy! Theo phân cấp em sẽ học ở Khối 10 lớp A, ký túc xá Blue.... Trước sự hài lòng của giáo viên, cô vội xua tay cười. - Em chỉ là con nhà nghèo, nhờ học bổng thôi, vào khu A chắc em lại bị kì thị mất, cô cho em vào khu C ở ký túc xá Red cũng được! - Hả? Em nhờ học bổng? - Vừa nghe nói, thái độ của bà hiệu trưởng quay phắt 180 độ, chẳng còn điềm tĩnh nữa, mà là nhào ra chỗ cô hí hửng - Tốt!! Rất tốt!!! Em đủ tố chất để vào lớp Special!!! - Lớp Special??? - Chắc em chưa biết, chờ cô chút để cô gọi "Boss" của khu đó hướng dẫn em nhé! - Boss??? Vừa nói, bà hiệu trưởng vừa lôi ra con Iphone mới toe, bấm số và nhanh chóng áp lên tai, bô lô ba la vài câu chưa đến 1p đã tắt máy luôn. - ok, em chờ khoảng 10 giây nhé! - À...vâng! - Tiêu Thiên Thiên cười, nhưng thực sự cô đang lồi mắt ra đấy. Từ nhỏ cô đã có tài căn giờ rất chính xác, với độ chuẩn của cô là từng giây. Không ngờ trên đời này có người thứ hai có khả năng giống cô. Quả như bà già nói, đúng 10 giây sau, cánh cửa phòng bật mở, xuất hiện một cô gái .... đẹp mê hồn. Ôi trời ơi, là mỹ nhân sao? Tóc thuôn mượt uốn bồng ở đuôi, mắt xanh giống màu mắt con lai nhưng gương mặt lại là người phương Đông. Dáng chuẩn đến từng mili, cao hơn cả cô ấy chứ. Chỉ tiếc là......ngực có hơi nhỏ nhỏ (thánh soi =- =). - Hửm....Thành viên mới đây sao? Cậu làm thế nào mà qua được "màn tra tấn" của bà già kia vậy? - Cô bạn cúi sát mặt cô săm soi rồi cất giọng đều đều. - Tra....Tra tấn??? - Tiêu Thiên Thiên ngu mặt hỏi lại. - Cậu không biết sao? Lớp Special..... Tuy nhiên, chưa nói hết câu thì cô bạn đó đã bị bà già hiệu trưởng kéo lại, tươi cười nhìn tôi. - Xin giới thiệu với em, "Đại Boss" của lớp Special, Hàn Tử Dương!! - Là cậu ấy á?? - Cô nghệt mặt ra, xinh thế sao tên nghe giống con trai quá trời?? - À à, còn đây là.... Bà già định mở màn giới thiệu tôi cho Tử Dương thì bị cậu ấy chen ngang và tuôn một lèo. - Tiêu......Triệu Thiên Thiên, 16 tuổi, 1m74, nặng 45 kg, mắt phải cận 0.25 độ, mắt trái cận 0.2 độ, là học sinh xuất sắc đạt đủ bằng cấp Công Nghệ và Dược Sĩ, giỏi nhất về Hóa và Toán, thích nhạc K- Pop và Cổ Điển, ngu nấu ăn và lựa chọn đồ mặc, số đo ba vòng đều là bức tường, bla bla...... Tiêu Thiên Thiên trố mắt ra nhìn, trời ạ, chuẩn đến từng chi tiết, mà "bức tường" là ý gì hả? Nhìn lại mình đi rồi hãy nói người khác nhá! Mà sao Tử Dương lại biết nhỉ? Chả lẽ cô ấy điều tra cô? Ể.....Đừng đùa chứ. Nếu Tử Dương biết cô là tiểu thư của Tiêu gia thì đời cô đi tong hả??? - ĐỦ RỒI!!!!! Tiêu Thiên Thiên la toáng lên. - A...Thế...Thế thì....Tử Dương, em đưa Thiên Thiên đến lớp học Special và ký túc xá của khu đó đi, nhớ là phải giới thiệu về trường cho bạn mới đấy! - Bà hiệu trưởng thấy tình hình có vẻ không ổn liền đuổi khéo cả hai người. - Em biết rồi. - Hàn Tử Dương nhếch môi cười đầy bí ẩn rồi đưa tay kéo Tiêu Thiên Thiên ra ngoài - Đi thôi. - Ách, bỏ tớ ra, tớ tự đi được!!! Nhìn cả hai mất hút sau cánh cửa, bà cô hiệu trưởng bất giác lạnh sống lưng. Có bao giờ Hàn Tử Dương đi điều tra về thân thế người khác kỹ càng thế này đâu, chứng tỏ học sinh mới này rất có tầm ảnh hưởng. Một bí mật đang chứa sau Hàn Tử Dương mà Tiêu Thiên Thiên không hề nhận ra, sự thật cô bạn này chính là.........