Chương 1 : Gặp Anh Và Bắt Đầu
Buổi tối, nó vừa từ trường Lập Chánh trở về nhà và chuẩn bị ăn cơm để lát nữa đi học thêm môn Lý. Mẹ nó gọi:-Con gái! Lẹ lên con! Sắp trễ giờ rồi!
Nó trả lời:
-Dạ! Con gần xong rồi! Mẹ đợi con tí!
Nó vội vã, hấp tấp chạy xuống lầu mém té vì bị trượt chân may là nó kịp vịn bậc tam cấp gần đó nên không sao! Và nó đi ra xe mẹ nó chở đi học.
----Tại lớp học thêm----
Nó vừa bước vào lớp đã thấy rất vui vì bạn thân của nó Mỹ Chi đã giành cho nó một chỗ rất thoải mái và dễ chịu. Lúc này mọi người đều nói chuyện rôm rả miệng liên tục dao động cho đến khi tiếng chuông vào học reo thì mọi thứ trở về trạng thái im lìm không một tiếng động, cho tới khi thầy Trọng bước vào lớp và mỉm cười nói:
-Hôm nay, lớp chúng ta có một bạn mới! Mong các em đừng giở trò chọc phá nhất là Như đó nha! – thầy vừa nói vừa cười tươi như hoa (nhí nhảnh quá)
Mỹ Như nghe xong nhìn thầy như muốn nói “thầy dám bêu xấu con, he he thầy chờ đi!” và thầy Trọng đã thấy được ánh mắt đó của nó sống lưng hơi lạnh không khí im lìm cho tới khi người bạn mới đó bước vào mỉm cười với cả lớp, nụ cười ấm áp làm bao nhiêu đứa con gái bỏ hồn lên tận 9 tầng mây (hơi quá :D) riêng Như thì không. Thậm chí Như không thèm nhìn người bạn mới đó mà gục đầu xuống ôn bài, người bạn mới đó cất tiếng:
-Chào các bạn! Mình là Cao Vỹ Ân! Rất vui được làm quen! – câu nói vừa dứt cũng là lúc đám con gái bay về trần.
Ân đi xuống bàn các bạn để tìm chỗ ngồi và ngồi ngay sau lưng nó nhưng nó không biết và không cần biết! Trong giờ học Ân cất tiếng gọi nó:
-Bạn ơi! Bạn cho mình mượn cây bút đỏ được không? Bút mình bị hư rồi!
Như chẳng thèm quay lại và đưa cây bút đỏ cho Ân rồi khoanh tay nghe giảng Ân cảm thấy rất ngạc nhiên trước sự thờ ơ của nó vì từ trước tới giờ chưa bao giờ có người lơ mình cả Ân cảm thấy như rất thú vị và muốn theo đuổi nhưng ngại không dám nói.
*Thời gian cứ thế trôi đi cho đến một ngày mưa Ân đi học và nói với lớp đó là buổi học cuối cùng của Ân nghe tin này xong các girl trong lớp mặt buồn thiu vì sắp phải xa hot-boy (ghê quá đi) còn Như thì thấy bình thường nhưng riêng Ân thì buồn vô tận vì phải xa người mình thích và xa bạn bè. Buổi học cuối cùng trôi qua nhanh chóng Ân cần gặp Như để nói chuyện...Như không hiểu cho lắm nhưng cũng đi theo Ân, đến một góc yên tĩnh Ân nói:
-Bắt đầu từ hôm nay tớ không còn học ở đây nữa rồi! Cậu có thể cho tớ xin nick yahoo hay số điện thoại để dễ liên lạc không?
Như ngạc nhiên khi nghe Ân nói nhưng cũng gật đầu và cho Ân nick yahoo của mình nhưng không cho số điện thoại với lí do là mami hay kiểm tra đột xuất nếu có tên của một boy nào trong danh bạ thì mami tra hỏi đến thở không ra hơi...cả hai cùng tạm biệt nhau và về nhà...!
---Tối hôm sau---
Nó học bài xong rãnh rỗi và nó quyết định lên mạng chơi để bớt căng thẳng...Vừa lên yahoo nó thấy một nick yahoo khác kết bạn với nó theo thói quen nó đồng ý lời mời kết bạn và nick yahoo đó sáng lên và:
-Cool_boy_456: Buzz!!!
-Tiểu quỷ: Ai vậy?
-Cool_boy: Tớ là Ân nè! Sao cậu mau quên vậy? :(
-Tiểu quỷ: À! nhớ rồi! Xin lỗi hì hì :D
-Cool_boy: Hôm nay có gì đặc biệt ở lớp không?
-Tiểu quỷ: Không! Mọi thứ vẫn bình thường! Mà you hỏi chi vậy?
-Cool_boy: Hỏi cho biết vậy thôi à! Không có gì :)
-Tiểu quỷ: Ờ! Hì
-Cool_ boy: Thôi trễ rồi tớ off nha! Pp cậu
-Tiểu quỷ: Ờ! Pp! G9
Cool_boy is offline........
Nó tỉnh bơ và nói chuyện tiếp với Mỹ Chi và xem như chưa từng xảy ra chuyện gì!
*Nó vẫn đi học thêm đều đặng và nghe Linh – cô bạn học chung lớp nói:
-Như! Mình có chuyện muốn nói với bạn ra đây với mình tí nha!
Nó gật đầu và đi theo Linh đến một góc khuất nó nói:
-Tới đây được rồi! Có gì you nói đi!
Linh mỉm cười trêu nó:
-Như đó nha! Ân nói với mình là Ân thích Như nhiều lắm mà ngại không nói ra!
Nó đơ người không tin vào những lời Linh nói, nó hỏi lại:
-Linh nói đùa hay nói thật zậy? Đừng đùa kiểu đó không vui đâu!
Linh phân bua nói:
-Thật 100% đó nếu không tin cậu đưa điện thoại cậu đây!
Nó đưa điện thoại cho Linh và xem Linh làm trò gì thì thấy Linh vào yahoo của nó bấm vào khung chat với Ân và nói:
-Tiểu quỷ: Buzz!!!
-Cool_boy: Có chuyện gì zậy Như?
-Tiểu quỷ: Ờ...ùm! Nghe nói you thích tui hả? – Linh nhắn
Nó hồi hộp không biết Ân trả lời ra sao thầm mong là Ân nói không phải nhưng ông trời không thương nó thì phải...
-Cool_boy: ukm! Cậu có đồng ý làm girl friend của tớ không?
Nó như chết đứng tay cứng đờ và xem Linh trả lời tiếp:
-Tiểu quỷ: ờ! Thật ra tớ cũng rất thích cậu! – rồi Linh mỉm cười thích thú còn nó thì hóa đá không nhúc nhích gì được!~
Nó lấy lại điện thoại từ tay Linh và mang bộ mặt lạnh như tiền đi về lớp, Linh đi sau và mang khuôn mặt thích thú mỉm cười hoài. Buổi học kết thúc, trên đường đi về nó thấy được tin nhắn offline từ Ân, nó mở ra xem...
-Cool_boy: Vợ à! Chồng rất vui khi vợ đồng ý :)! Cám ơn vợ nhiều lắm! ^^
Nó đọc xong thầm nghĩ “hu hu làm sao bây giờ? Mình đâu thích Ân! Nói dự thật thì sợ Ân buồn, suy sụp còn không nói ra thì mình bị nghĩ oan, khó nghĩ quá!!!”
Thế là nàng chấp nhận bị nghĩ oan và đồng ý quen chàng!