Quyển 1: Tuyết Dạ -- Chương 1: Tinh La

Ngoại ô Thượng Hải 22 giờ 15 phút đêm ngày 18 tháng 9 năm 2013.

Buổi đêm của Thượng Hải vẫn quyến rũ người như trước đây, tựa như một mỹ mông lung huyền ảo, khiến ai cũng muốn lại gần vén tấm thần bí diện sa của cô! Chỉ có điều là tại vùng ngoại ô này, so với trung tâm thì yên tĩnh hơn nhiều.

Một thân ảnh bạch sắc chính đang phiêu hốt đi trên lề đường, đó là một gã thanh niên tuổi độ chừng hai mươi, tướng mạo cũng xem là khá anh tuấn, bất quá mái tóc dài trên đỉnh đầu đang tùy ý phiêu tán nơi bờ vai lại gây ra phần khác người, trông có đôi chút uể oải, vậy mà đối với nữ hài lại có một lực thu hút không nói được, nhưng mà cái hấp dẫn nhất lại là cặp mắt của gã, ánh mắt sáng ngời, ánh mắt chói lọi như một ngôi sao.

Một nữ tử xinh xắn y phục màu đỏ, ở trong một góc nhìn theo dáng đi của thanh niên, không nén được bị khí chất của thanh niên hấp dẫn.

Thanh niên nhìn lướt qua nữ tử, khóe miệng bất đắc dĩ dấy lên một tia khổ tiếu :” Xem ra tiến nhập vào đệ nhất tầng tâm cảnh ‘hoan linh chi cảnh’ của ‘tinh cực tam cảnh’ cũng không phải là một sự việc thập phần tốt đẹp! Chỉ có điều….” Gương mặt thanh niên lại đột nhiên lộ ra một nụ cười mỉm, rút bàn tay phải ra khỏi túi áo, đó là bàn tay thu hút người, ở trong màn đêm, quang mang kì dị đang lờ mờ xoay chuyển trong bàn tay phải đó, một tia đao quang băng lãnh từ ngón tay hắn chớp hiện……

“Tinh cực tam cảnh” là do thanh niên đó xem qua từ cuốn bí tịch cổ xưa của phụ thân hắn để lại, trong đó không có bí quyết tu luyện nội công, chỉ có một kĩ xảo phóng phi đao thần kì, phi đao kỹ xảo chỉ là cơ sở, “tinh cực tam cảnh” đó trọng yếu là tâm cảnh tu vi, khi đã hoàn toàn tinh thông phi đao kĩ xảo, đạt đến tâm cảnh tu vi, cũng liền tự nhiên đạt đến một cảnh giới trong đó.

“Tinh cực tam cảnh” đệ nhất tầng cảnh giới chính là “hoan linh chi cảnh”, thanh niên như hôm nay đã đạt đến cảnh giới đó! Và phía sau cùng của cuốn bị tịch có ghi chép lại danh tự của người viết ra----- Lý Tầm Hoan.

Thanh niên chỉ biết rằng thời cổ có một võ lâm cao thủ gọi là Lý Tầm Hoan, lại không biết được Lý Tầm Hoan vẻn vẻn chỉ dùng một trăm năm còn lại với thiên tư tung hoành xưa này chưa từng gặp, thì đã phóng đao nhập đạo, phá toái hư không, bạch nhật phi thăng! “Tinh cực tam cảnh” đó chính là bí quyết tu luyện tối cơ sở của Lý Tầm Hoan năm đó.

…………….

Trong khi hành tẩu, thanh niên đi đến một bên ngoài một tòa biệt thự.

Đó là một tòa biệt thự cực kỳ thông thường,ở trong vùng ngoại ô yên tĩnh này, biệt thự như thế không có một ngàn, cũng có tám trăm. Thanh niên tùy ý rút ra một chùm chìa khóa, mở cửa phòng ra rồi trực tiếp tiến vào.

Lúc này một vài nữ tử đi ngang qua bên ngoài biệt thự nhìn thấy thanh niên anh tuấn, trong đó có một nữ tử y phục màu phấn hồng hai mắt không nén được mở to ra, nói:” a, đẹp trai quá mà, căn biệt thự này tựa hồ cũng gần mười triệu, tao quyết sau này tao nhất định phải tìm được một nam hài như vậy!”

Một tử y nữ tử ở bên cạnh cười nói:” Đừng có nằm mơ nữa, ráng nổ lực công tác cho tốt đi, nam nhân đẹp trai giàu có như thế Thượng Hải cũng có không ít đâu, chỉ có điều mày muốn tìm, lại rất khó để tìm được, thế nhưng nếu mày nói không muốn tìm, nói không chừng mày lại gặp được bạch mã vương tử đó!”

Bất quá bọn họ cũng biết, sự việc như thế cũng chỉ là ảo tưởng của họ mà thôi. Thế nhưng vẫn có vô số những nữ hài để câu những thanh niên giàu có đã cố trang điểm bản thân, hy vọng một ngày nào đó mình sẽ trở thành “hôi cô nương”(Cinderella) trong câu chuyện thời nhỏ.”

Ở vùng Thượng Hải này, số người có biệt thự không ít, nhưng mà căn biệt thự lộng lẫy như thế ít nhất cũng phải từ một triệu đến mười triệu, để có một căn biệt thự như thế, không giàu có thì cũng là địa vị cao quý, căn biệt tự đó đã nói lên được thân phận địa vị của người thanh niên.

Đi vào trong biệt thự, ở bêm trong biệt thự so với một tòa biệt thự bình thường cũng không có gì là khác biệt, xem ra, chính là biệt thự của một gia đình phú quý bình thường, thanh niên vừa đi vào trong biệt thự, liền trực tiếp đi thẳng vào trong phòng vệ sinh.

Đi vào trong phòng vệ sinh, thanh niên thuận tay rút ra một tấm cạc trực tiếp cắm vào một khe rãnh ngầm phía sau chiếc gương trong phòng vệ sinh. Khe rãnh đó đột nhiên phát sáng, một đạo địa quang mang hồng sắc chiếu rọi ra, thanh liên liền tiến lên, để hồng quang chiếu vào trong mắt mình.

“ Mống mắt, thân phận, phù hợp! Hoan nghênh trung úy Lý Dương !” Thanh âm điện tử vang lên. Bồn tắm lập tức nâng lên cao khoảng hai mét, phía dưới bồn tắm liền lộ ra một thông đạo.

Gã thanh niên đó chính là Lý Dương.

Lý Dương, nam, hai mươi bốn tuổi, hai năm trước, từ trong bộ đội đặc chúng là con át chủ bài của chiến đội ‘long nha’ được đặc triệu tiến nhập vào ‘cục an toàn tổ 9’ của quốc gia! Cũng là tổ viên đầu tiên trong lịch sữ của “ cục an toàn tổ 9 ” được thu nhận từ trong bộ đội. Nguyên nhân tối chủ yếu chính là phi đao tuyệt kĩ ‘ lệ vô hư phát’ của Lý Dương!

Lý Dương nhìn vào thông đạo trước mắt, bất đắc dĩ nở nụ cười, nói:” lại không chọn nơi nào cho đẹp, mà lại chọn trong cái phòng vệ sinh này, thật không thể biết được sự hết sự “thông minh” của mấy cái gã đã đưa ra quyết định này.” Chỉ thấy thân hình hắn thoáng chuyển động, liền giống như một chiếc lông ngỗng chập chờn, rơi vào trong thông đạo dưới bồn tắm.

Đó chính là một thang máy điện, ngay khi Lý Dương bước vào trong, thang máy điện liền thẳng hướng nhanh chóng hạ xuống, ví bằng là một người bình thường, lại ở trong một tình huống rơi xuống cực nhanh như thế, cho dù đã chuẩn bị tâm lý, sinh lý cũng không thể chịu được.

Bất quá Lý Dương sắc mặt lại không thay đổi, vần điềm nhiên như cũ, khóe miễng vẫn treo một nụ cười mỉm như xưa.

“ Đinh!” Nghe thấy một thanh âm lanh lãnh vang lên, cánh của thang máy điện dã mở ra, Lý Dương cũng liền bước ra khỏi thang máy.

Nơi đây là một căn cứ cơ mật cách mặt đất khoảng chừng năm mươi mét, căn biệt thự đó là được trụ sở phân phối cấp cho Lý Dương, cũng chính là một trong những thông đạo đi thông đến căn cứ, ở trong vùng ngoại ô có gần cả ngàn cái biệt thự này trong đó có mười tòa biệt thự, chính là trụ sở thuộc về nhân viên “cục an toàn tổ 9” ở Thượng Hải.

Ngày khi vừa tiến vào căn cứ dưới mặt đất, người bình thường liền sẽ bị những sự trang trí ở trên trần căn cứ thu hút, chí thấy phía trên trần của căn cứ huấn luyện giống như là tinh không, đó hoàn toàn là hư huyễn hiện thật do khoa học hình thành. Gây cho con người ở trong này có một cảm giác kì diệu.

Mỗi một điểm nhỏ lấp lánh ở trên đều là mô phỏng theo ‘tinh không’, hơn nữa lại có một cảm giác chân thật.

Căn cứ này chính là căn cứ “cục an toàn tổ 9” ở Thượng Hải --- Tinh La.

“Lý Dương, tiểu tử ngươi đã đến, ta lúc này cũng vừa kiểm tra quá, ngươi như hôm nay năng lượng đã đạt đến mức độ 200-300 tinh, ha ha….Lý Dương ơi, ta thật ghen tị mà!” Cách xa Lý Dương khoảng chừng 50 mét, một nam tử chính đang nhìn Lý Dương cười lớn.

“ Viu”

Một đạo đao quang chớp lên, nam tử đó ngẩn người ra, chậm chậm sờ vào dưới đũng quần, đột nhiên gào khóc lên: “ A, Lý Dương, ngươi cái tên đốn mạt, còn một chút, còn một chút nữa là những đêm sinh hoạt tươi đẹp của cả cuộc đời Điền Lâm ta đã bị ngươi chôn vùi rồi mà! Ngươi thật là thái quá, thái quá rồi đấy nhé…..”

Lý Dương lại xem như không có gì, mỉm cười nói:” Xem tiểu từ ngươi còn dám hung hăng càn quấy nữa không, mặc dù năng lượng của ta chỉ có khoảng 80 tinh, nhưng mà chỉ cần phi đao trong tay, đối phó với ngươi lại không có chút vấn đề gì, được rồi, không nhàn rỗi nói chuyện với ngươi nữa, ta đi huấn luyện đây!”

Điền Lâm cũng mĩm cười, đối với Lí Dương, toàn bộ huynh đệ tỷ muội trong căn cứ “cục an toàn tổ 9” ở Thượng Hải đều thập phần bội phục, bởi vì Lý Dương là người diu nhất từ bộ đội đặc chủng được tuyển ra, như Điền Lâm bọn họ theo quy tắc là phải được huấn luyện đặc biệt từ nhỏ.

“ Cái tên đầu gổ Hắc Nham đó hiện tại vẫn còn trong khu huấn luyện, đại tỷ Viêm tỷ cũng ở trong căn cứ, bất quá cô ta đang ở trong khu thí nghiệm, năm huynh đệ Đàm gia cũng đang thí nghiệm năng lượng bản thân. Được rồi, thời gian huấn luyện của ta hôm nay cũng có sáu giờ, ngươi đi trước đi, ha ha….. những đêm sinh hoạt tươi đẹp vẫn đang chờ ta, hắc hắc, nói chuyện cũng với cái tên ngụy quân tử ngươi thật là vô ích mà, hừm hừm……” Điền Lâm lầm bầm nói sau đó cũng li khai.

Lý Dương cười gượng gật gật đầu, lấy ra một cái máy cầm tay, nhìn vào bối cảnh màu mè trên chiếc máy, đó là một nữ hài mỹ lệ, Lý Dương mỉm cười, chỉ là tận sâu trong đôi mắt ấy lại ánh lên tia ưu uất, nhưng chỉ trong nháy mắt đã mất đi. Lý Dương đi vào trong phòng thay đồ của mình, thay đổi y phục luyện công, cầm lấy máy cầm tay nhẹ hôn một cái, rồi bỏ vào trong tủ.

“Tuyết, hãy đợi anh!” Lý Dương lẩm nhẩm tự nói, sau đó đột nhiên lắc đầu, trên gương mặt khôi phục lại nụ cười rực rở, bước đi vào trong khu huấn luyện.