Tiết tử


Tiết tử

Edit: Kally

Beta: darkAngel

 Trong phòng tối, dưới ánh sáng của đèn dầu nhỏ như hạt đậu. Hai nam nhân thân hình cao gầy, một người thì hai tay khoanh trước ngực, đứng dựa vào tường; tên còn lại thì ngồi ở trên ghế, năm ngón tay khẽ gõ trên mặt bàn. Ánh nến mỏng manh lúc sáng lúc tối chiếu rọi trên mặt người nam nhân ngồi trên ghế nhìn có vẻ cố nén giận, nhưng vẫn không giấu được khí thế tôn quý bất phàm trên người hắn.

“Hay cho Đông Phương Kiệt, dám giấu diếm, lừa gạt trẫm nhiều năm như vậy, cuối cùng dùng kế chết giả để giải vây! Một nhà Đông Phương phủ này phạm tội khi quân, thật không dễ dàng bỏ qua được”.

“Hoàng thượng nếu không sợ trở mặt cùng Tĩnh vương, có thể trị tội với Đông Phương phủ một nhà, thậm chí  giết Đông Phương Kiệt.”

Nam nhân đứng dựa vào tường, cho dù là đối mặt với đương kim thánh thượng,  nói chuyện cũng không có một chút cung kính, chỉ lạnh nhạt nhắc nhở hắn cần phải cân nhắc.

Đương  kim thánh thượng Long Dực Phi không vui trừng mắt liếc hắn một cái. Tốt xấu gì thì hắn  cũng là vua của một nước, người  này nói chuyện với hắn không thể  khách khí một chút sao? Thôi, lúc trước hắn cũng chính là coi trọng  người này dị thường khác xa thái độ khúm núm của mọi người, mới có thể cùng hắn có thâm giao, ủy thác trọng trách.

“Xem như Đông Phương phủ thông minh, có Tĩnh Vương làm chỗ dựa, trẫm thật là không dám động tới bọn họ.”

Nghĩ  đến đường huynh yêu vợ như mạng, liền ngay cả thái hậu khi nhìn thấy Đông Phương Hải Diêu khôi phục nữ trang cũng rất yêu thích, nếu không phải do hắn sinh nghi, kêu nam nhân trước mắt này đi điều  tra, cũng không biết đây là kế dùng để lừa gạt hắn.

“Hoàng thượng cần gì chấp nhất chuyện Đông Phương phủ lừa gạt, đổi một góc độ khác nghĩ. Đông Phương Kiệt thật là nhân tài, hiện tại lại là người trong hoàng thất, đem thông minh, tài trí của nàng sử dụng vì hoàng thất, nói sau cùng Đông Phương phủ kết thành quan hệ thông gia, đối  với hoàng thượng mà nói là trăm lợi mà không có một  hại.”

Nam nhân này nói  thật có đạo lý, vị quân vương trước mắt này cũng biết, chỉ là do hắn nuốt không trôi cơn tức bị người lừa gạt mà thôi.

“Cũng đúng, ít nhất cuối cùng hôn sự của đường huynh cũng được giải quyết, trong lòng thái hậu cũng buông ra được tảng đá lớn này. Nhưng thật ra tuổi tác ngươi cũng không còn nhỏ, có yêu thích cô nương nào không, hay là cần trẫm giúp ngươi xem xét.”

Chuyện tới nước này, Long Dực Phi có tức giận như thế nào đều không làm được chuyện gì, cũng có thể thấy rõ. Ai  kêu Đông Phương Kiệt, không, là Đông  Phương Hải Diêu mới phải, là nữ tử mà đường huynh yêu thích, hiện tại đã trở thành đường tẩu của hắn. Lại liếc nhìn cái tên nói năng lỗ mãng bên cạnh, xem ở phần giao tình của hai người nên mới có lòng tốt quan tâm hỏi.

“Ý tốt của hoàng thượng, tại hạ tâm lĩnh, nói đã xong, cáo từ.”

Namnhân mím mím môi, để tránh trở thành Tĩnh Vương kế tiếp, như lúc đến, chính là lặng yên rời đi.

Long Dực Phi tức giận nhìn nam nhân biến mất sau cửa ngầm. Uổng cho hắn thân là vua của một nước, cố tình những người hắn yêu thích đều không để ý thân phận của hắn. Hắn chỉ có thể chấp nhận ngạo khí của những người này. Thổi tắt ánh nến, cũng theo sau rời đi, chỉ để lại khói đèn cầy mờ ảo.