Chương 1
--- --- ---The Voice of Reason I
--
Cô tới chỗ anh vào lúc sáng sớm.
Cô bước vào thật cẩn thận, di chuyển khẽ khàng, lướt qua căn phòng như một bóng ma. Âm thanh duy nhất phát ra là tiếng mái tóc quét lên lớp da trần trụi của cô. Nhưng kể cả như vậy vẫn là đủ để đánh thức witcher – hay có lẽ là kéo anh ra khỏi trạng thái nửa tỉnh nửa mê đều đều, như thể đi xuyên qua một vực thẳm không đáy, lơ lửng giữa đáy biển và bề mặt êm đềm thỉnh thoảng nhấp nhô từng cụm rong.
Anh không di chuyển, không cựa quậy. Cô gái lại gần hơn, gạt tóc ra và từ từ, lưỡng lự, ngồi xuống cạnh chiếc giường vĩ đại. Anh quan sát cô qua mí mắt khẽ mở, vẫn không để lộ ra là mình đang tỉnh. Cô gái cẩn thận trèo lên lớp ga giường, và lên người anh, chân quấn quanh anh. Nghiêng về phía trước trên cánh tay duỗi thẳng, cô quét lên mặt anh mái tóc mùi cúc La Mã. Quyết tâm, và như thể thiếu kiên nhẫn, cô cúi xuống và chạm vào mí mắt anh, má anh, môi anh bằng đầu ngực của mình. Anh mỉm cười, rất chậm rãi, nhẹ nhàng, nắm lấy vai cô, và cô ngồi thẳng dậy, thoát khỏi những ngón tay anh. Cô tỏa sáng, lấp lánh trong làn sương sớm của bình minh. Anh di chuyển, nhưng với lực từ cả hai tay, cô cấm anh không được đổi vị trí, và với một chuyển động bằng hông, đòi anh phải đáp lại.
Anh đáp lại. Cô không còn rời khỏi ngón tay anh nữa, cô ngửa đầu ra sau, rũ tóc. Làn da cô mát lạnh và nhẵn nhụi bất ngờ. Đôi mắt cô, sáng lên khi gương mặt cô cúi gần xuống mặt anh, lớn và đen như đôi mắt của một tiên nước.
Anh chìm vào biển hoa cúc đang xao động và nóng bỏng.