Chương 1
Chương 1:“Reng … reng … reng…”- ”Ngủ thêm tí nữa đã” – tôi với tay tắt cái đồng hồ báo thức, chỉ ngủ thêm 10ph thôi, 10ph thôi, chứ người mệt quá, lười dạy lắm.… … …- “Gum, sao giờ này còn chưa đi học ?“Tiếng mẹ quát làm tôi bừng tỉnh. Ấy chết, mấy giờ rồi ??? What the … ? 7h rồi, trời đất, vậy là tôi đã ngủ nướng gần 40ph.Sax, hôm nay thi cuối kì mà !!!Như một thằng điên, tôi hối ha hối hả đánh răng rửa mặt, soạn bút, thước, casio fx … vào trong balo rồi không thèm ngoảnh mặt nhìn cái bữa sáng trên bàn. Xách con xe đạp leo núi martin rồi đua …Nhà tôi cách trường cũng không xa lắm, đi chừng 10ph nếu maxspeed. 7h15, tôi đến trước cổng, gửi con xe đạp xong, tôi phóng thẳng lên phòng thi. À mà khoan đã, hôm nay thi toán. Phù, trễ cũng chẳng sao, vì trong tất cả các môn, thì môn toán tôi rất giỏi, vì thế có trễ 30’ cũng dư rả thời gian làm bài.- “Sao đến trễ vậy em, nhanh cầm giấy làm và đề rồi vào chỗ ngồi đi”- ”Dạ, em xin lỗi, xin lỗi cô”Chậc, ngồi bàn 2, dãy thứ 4, kia rồi, tôi lao vào ngồi. Mấy bạn học sinh trong phòng thi lúc tôi vào ai cũng ngước lên nhìn, trong số các ánh mắt mà tôi nhận được thì 5 phần cảm thấy tội nghiệp, 3 phần thông cảm, 2 phần hả hê. Hừ, rồi xem, ai cười ai …Tôi ngồi bàn 2, phía trên bàn đầu hình như là 1 bạn nữ, không biết xinh hay không nhưng mà thông qua cách ăn mặc và dáng người thì cũng đoán đc phần nào: không xấu. Ôi đeck, làm bài đi thằng khốn, giờ này mà còn soi gái …Nhìn tờ đề, tôi không kìm đc sự giật mình và phát hoảng, sao mà … bèo thế. Như đã nói, tôi rất giỏi môn toán, đa số các bài toán theo chương trình không hề làm khó tôi, chỉ một số bài nâng cao hoặc biến thể kì cục mới khiến tôi khó khăn. Tôi bắt tay vào làm.Khoảng 15ph sau, tôi làm gần ½ cái đề thì bạn nữ ngồi trên hơi quay xuống và hỏi nhỏ:- “Bạn ơi, cho mình mượn máy tính đc không ?”- “Nè bạn…”- “Cảm ơn”Mấy bài nhỏ này tính nhẩm cũng đc mà, còn mấy bài lớn thì khi nào làm hết bài bấm cái kịch là ra kết quả cuối, sao phải xoắn … Vì thế, tôi cũng không ki bo mà cho bạn ấy mượn.30ph sau, tôi hầu như đã hoàn thành bài thi, chỉ còn bấm casio lấy kết quả rồi ghi vào thôi.- “Bạn ơi, cho mình xin cái máy tính…” - tôi hỏi xin bạn nữ trả lại cái máy.Bạn nữ ấy có vẻ chần chờ vài giây rồi cuối cùng cũng trả lại. Lúc bạn ấy quay xuống tôi chỉ thấy đc 1/3 khuôn mặt, chà, con mắt đẹp thật, lông mi cũng đẹp nữa, da trắng thế …Click… click… click …Ok, done. Nộp bài thôi. Đói quá rồi, xuống cổng trường làm dĩa cơm sườn thôi…- “Sao em nộp bài sớm thế, còn gần 25ph nữa mới hết giờ, em kiểm tra kĩ chưa ? Ủa, em là em đi trễ hồi nãy mà, định nộp giấy trắng hả? “Hửm ??? Are you kidding me ?- “Không có, em làm xong rồi thưa cô…”- “Đưa cô xem thử … Rồi, em được phép về”- “Dạ, cám ơn cô”Tôi bước ra khỏi phòng thi, bỏ lại đằng sau những ánh mắt đố kị và thán phục, cũng có những ánh mắt ai oán vì đã không kịp hỏi bài tôi.Dưới sân trường, mọi thứ cũng y như lúc tôi đến, tĩnh lặng và vắng vẻ. Tôi vươn vai, rướn người và cảm nhận cái không khí se lạnh sáng sớm … chà, mát quá, thật là sảng khoái quá đi mà …Chiều còn thi môn cuối nữa, ráng lên . Ấy chết, môn anh, tiêu rồi. Toán thì tôi giỏi nhất, nhưng anh thì lại tệ nhất …