--1--Chương 1 : Khảo hạch Kỵ sĩ tùy tùng (1)

 

Áo Đinh Trấn ở biên giới phía nam Thánh Điện liên minh, có hơn ba ngàn hộ dân, tại thành Minh Nguyệt xem như một thị trấn tương đối lớn.

 

Mặt trời mới lên, dùng hết ánh sáng ấm áp và nhu hòa chiếu rọi khắp mặt đất, cũng phảng phất như thức tỉnh một sinh mệnh. Lúc này, giải đất trung tâm Áo Đinh Trấn, trong một tòa kiến trúc hai tầng tương đối quan trọng, diện tích chừng hơn một ngàn thước vuông, đang tiến hành một hồi khảo hạch.

 

- Nói cho ta biết, các ngươi vì cái gì muốn thành làm kỵ sĩ.

 

Một thanh âm hùng hậu hữu lực vang lên.

 

- Bảo vệ nhân loại, bảo vệ thiện lương, bảo vệ Thánh Điện, bảo vệ thân nhân.

 

Thanh âm trả lời chỉnh tề mà non nớt, rất hiển nhiên, bọn họ đã không phải lần đầu tiên trả lời vấn đề này.

 

Tòa kiến trúc hai tầng này là kỵ sĩ Thánh Điện tử điện(màu tím) của Áo Đinh Trấn , gọi tắt là Áo Đinh tử điện, chuyên môn phụ trách tuyển chọn hài tử có khả năng trở thành kỵ sĩ ở Áo Đinh Trấn này để tiến hành bồi dưỡng, hôm nay hơn ba mươi đứa trẻ đứng ở chỗ này, đều phải tiến hành kiểm tra bước khởi đầu của kỵ sĩ - tước hiệu Kỵ sĩ tùy tùng. Chỉ có trở thành nhất cấp Kỵ sĩ tùy tùng , bọn họ mới có thể tiếp tục học tập, tu luyện ở chỗ này.

 

Chủ nhân của thanh âm hùng hậu vừa rồi là một nam tử trung niên thân hình cao lớn khôi ngô mạnh mẽ. Hắn tên là Ba Nhĩ Trát, là tổng giáo quan Kỵ sĩ tùy tùng của Áo Đinh tử điện, nghe nói, năm đó hắn chỉ thiếu chút nữa là có thể trở thành một kỵ sĩ chân chính.

 

- Nói cho ta biết, tiêu chuẩn kỵ sĩ là gì?

 

Ánh mắt nghiêm khắc của Ba Nhĩ Trát nhìn kỹ đám trẻ từ tám đến mười tuổi ở Áo Đinh Trấn trước mắt này.

 

Câu trả lời vẫn đều nhịp như trước,

 

- Khiêm tốn, thật thà, dũng cảm, bao dung, công bằng, hy sinh, vinh dự, kiên trì, nhân ái, chính nghĩa.

 

Ba Nhĩ Trát hơi hài lòng gật gật đầu,

 

- Tốt lắm. Các ngươi đã tu luyện ở chỗ này một năm, hôm nay là lúc tiếp nhận khảo hạch. Kỵ sĩ tùy tùng nhất cấp đến thập cấp , linh lực tương ứng là mười đến một trăm. Hôm nay nhiệm vụ của các ngươi là đạt mười linh lực trở lên, trở thành một Kỵ sĩ tùy tùng nhất cấp. Những người thành công thông qua khảo hạch, tiếp tục ở đây tu luyện ba năm, sau đó đến thành Minh Nguyệt tham gia khảo hạch Chuẩn kỵ sĩ. Chỉ khi các ngươi trở thành một Chuẩn kỵ sĩ giống như ta vậy thì mới chính thức xem như một phần tử của kỵ sĩ Thánh Điện.

 

Hiện tại bắt đầu, Tương Hổ.

 

- Có.Một thiếu niên vóc người tương đối cao lớn đi ra, đồng thời rút mộc kiếm sau lưng mình xuống.

 

Các thiếu niên trang bị đều giống nhau, mỗi người một thanh mộc kiếm dài ba thước, rộng ba tấc, dầy hai tấc (1 thước = 1/3m; 1 tấc = 1/10 thước). Mà khảo hạch Kỵ sĩ tùy tùng cũng rất đơn giản, trước mặt Ba Nhĩ Trát có một chiếc mộc đôn, trong mộc đôn đó có cái lỗ, bên trong cái lỗ có một viên thạch châu. Đánh vào mộc đôn, viên thạch châu sẽ nhảy lên, dựa theo độ cao có thể biết linh lực bao nhiêu. Có thể xem như công cụ kiểm tra linh lực nguyên thủy nhất. Nhưng trong vòng một trăm linh lực, cũng coi như chuẩn xác.

 

Linh lực là trị sổ mạnh yếu thông dụng của các chức nghiệp trên Thánh Ma Đại Lục, vô luận là kỵ sĩ, ma pháp sư hay là bất cứ chức nghiệp gì, mạnh yếu đều dùng linh lực để so sánh. Nói đại khái, mười điểm linh lực, tương đương với sức mạnh bình thường của một người đàn ông trưởng thành.

 

- A ——

 

Tương Hổ hét lớn một tiếng, hai tay nắm lấy mộc kiếm, xoay tròn nện mạnh lên mộc đôn.

 

- Bịch.

 

Viên thạch châu nhảy lên.

 

Ba Nhĩ Trát hài lòng gật gật đầu, cầm danh sách trên tay ghi chép, đồng thời nói :

 

- Tương Hổ, linh lực mười ba, thông qua. Hạ Nhất, . . .

 

Loại khảo hạch này rất nhanh, qua một hồi đã xong một nửa số người, cũng có khoảng một nửa thông qua.

 

- Long Hạo Thần.

 

Sau khi gọi ra cái tên này, Ba Nhĩ Trát ngẩng đầu, ánh mắt tập trung trên người một thiếu niên vóc người hơi gầy yếu.

 

Thiếu niên này so với những người khác rõ ràng hơi thiếu dinh dưỡng, thân hình gầy yếu, nhưng hắn lại có một khuôn mặt khiến người khác ghen tị.

 

Lông mi mềm mại tự nhiên, mắt to, mày ngài, sống mũi thẳng tắp, da trắng nõn, môi dày vừa phải. Dù hắn nhìn qua chỉ tám, chín tuổi thôi, nhưng lại xinh đẹp đủ để làm cho nữ nhân cũng muốn điên cuồng ghen tị. Nhất là hắn có mái tóc đen, lại có một đôi mắt màu lam trong suốt. Nếu như thay một thân nữ trang, tuyệt đối là vẻ đẹp khuynh quốc khuynh thành.

 

Long Hạo Thần đi tới trước mặt Ba Nhĩ Trát, không rút mộc kiếm xuống trước giống những người khác, mà là tay phải nắm quyền để trong lòng ngực, khom lưng, hành lễ nói : ”Giáo quan”

 

Ánh mắt vốn nghiêm túc của Ba Nhĩ Trát rõ ràng biến thành nhu hòa vài phần, gật gật đầu, nói :

 

- Bắt đầu đi.

 

- Vâng.

 

Tháo mộc kiếm xuống, Long Hạo Thần hít sâu một hơi, đột nhiên vung kiếm, toàn lực chém vào mộc đôn.

 

Phịch một tiếng, viên thạch châu nhảy lên. Nhưng rõ ràng không vượt qua mười vạch.

 

Ba Nhĩ Trát nhíu mày một cái,

 

- Linh lực chín điểm, không thông qua.

 

Từ phản lực của mộc kiếm bắn ngược lại hắn có thể nhìn ra Long Hạo Thần quả thật đã toàn lực chém xuống, nhưng hắn không thể thông qua khảo hạch, trở thành một Kỵ sĩ tùy tùng.

 

Khuôn mặt tuấn tú của Long Hạo Thần liền biến thành đỏ bừng, nhìn Ba Nhĩ Trát, có chút kích động nói :

 

- Giáo quan, ta, ta. . .

 

Ba Nhĩ Trát thoáng thở dài, nói :

 

- Đi xuống đi.

 

Long Hạo Thần vội vàng nói :

 

- Giáo quan, cho ta một cơ hội nữa đi. Ta nhất định có thể thông qua.

 

Ba Nhĩ Trát nhíu mày, nói :

 

- Nhưng như vậy đối những người không thông qua khác sẽ không công bằng.

 

Long Hạo Thần nhất thời trầm mặc, có thể thấy trong mắt hắn, liền phảng phất có một sự kiên nghị đặc biệt. Ba Nhĩ Trát chú ý tới ánh mắt hắn, giây phút này, vị giáo quan Kỵ sĩ tùy tùng này không nén nổi sửng sốt, đó là cái gì? Kiên trì? Một trong mười tiêu chuẩn của kỵ sĩ sao? Mười tiêu chuẩn đó cũng là mười ý chí của kỵ sĩ, cho dù là trên người một số kỵ sĩ chân chính, cũng không nhất định có thể chứng kiến một loại trong đó, vậy mà đứa nhỏ này trước mắt. . .

 

Cũng tại lúc đó, Long Hạo Thần đã xoay người, đối mặt tất cả thiếu niên ở đó, phịch một tiếng quỳ rạp xuống đất, dùng thanh âm cực kỳ thành khẩn nói với mấy đồng đội vừa huấn luyện chung một năm này :

 

- Thỉnh cầu các ngươi, cho ta một cơ hội nữa.

 

Vừa nói, hắn lại vừa cúi đầu xuống.

 

Ba Nhĩ Trát ngây dại, đám thiếu niên cũng đều ngây dại, đối với đám thiếu niên phổ biến chỉ có tám, chín tuổi này, lớn nhất cũng chỉ mười một tuổi mà nói, bọn họ căn bản không rõ vì sao Long Hạo Thần kiên nghị như thế. Trong suy nghĩ của tuyệt đại đa số thiếu niên, có được làm Kỵ sĩ tùy tùng hay không căn bản không có gì.

 

Ba Nhĩ Trát trong mắt dần dần hơn một ít cái gì, nếu như đổi lại đứa trẻ khác, có lẽ hắn sẽ cho rằng đứa trẻ này chỉ vì cái trước mắt hoặc là sợ sệt cái gì, nhưng đối Long Hạo Thần thì không. Bởi vì, thiếu niên tuấn tú này mặc dù thoạt nhìn gầy yếu, nhưng trong một năm huấn luyện, hắn cũng là một người khắc khổ nhất. Chẳng những hoàn thành tốt huấn luyện mỗi ngày, mỗi sáng sớm hắn đều đến sớm một canh giờ, lúc về lại muộn một canh giờ.

 

Ba Nhĩ Trát thân là một Chuẩn kỵ sĩ thập cấp, ở Áo Đinh Trấn này hắn đã làm giáo quan mười năm, nhưng Long Hạo Thần cũng là đệ tử chăm chỉ nhất hắn từng gặp. Thiếu niên này từ trước tới giờ đều không cần đôn đốc, chẳng những mỗi ngày huấn luyện khắc khổ, hơn nữa đối với người khác vô cùng hòa thuận, đối với mọi người đều rất tốt, khi mấy tiểu đồng môn này nhờ hắn cái gì hắn cũng không cự tuyệt.

 

Đây cũng là lý do khi đến Long Hạo Thần khảo hạch, ánh mắt Ba Nhĩ Trát trở nên nhu hòa. Mà Long Hạo Thần không thể thông qua khảo hạch cũng làm hắn lắp bắp kinh hãi. Thiếu niên chăm chỉ như thế mà không thông qua khảo hạch, giải thích duy nhất chính là tư chất của hắn thật sự là quá kém.