Tiết tử

Văn Án:

Nàng cũng chỉ thiếu hắn có mười quan tiền, cộng thêm một cái nhân tình,

Thì phải làm tùy tùng của hắn một tháng, theo sau lưng hầu hạ hắn.

Đây là cái cái đạo lý chó má gì nha,

Nàng sống qua 18 năm rồi, đây là lần đầu tiên nàng nghe được!

Có lẽ đây chính là quy cũ trên giang hồ, nàng là người ngoài nghề không hiểu được.

Xác định là hắn sẽ bao nàng ăn ở, nên…

Nàng một đại tiểu thư sẽ chịu ủy khuất một chút, mà người hầu cho hắn một tháng!

————–

Hắn tốt bụng cung cấp cho nàng một ít tiền để nàng kiếm tiền đi đường,

Nàng lại dám cằn nhằn niệm niệm theo sát hắn cò kè mặc cả,

Nếu muốn tính… thân phận của nàng là vị hôn thê đào hôn của đường chủ Bạch Hổ đường hắn!

Như vậy đã là một tội “ đáng chết” nha!

Chỉ cần nàng theo hắn làm tùy tùng trong một tháng để bồi thường khoản nợ thì coi như là quá tiện nghi cho nàng rồi!

Nàng lại còn dám nói cái gì? vẫn không thể cùng hắn cưỡi chung một con ngựa?

Tốt! nếu như nàng muốn dấn sâu hơn vào “ tội nghiệt’ của mình, hắn sẽ không thèm để ý,

Chỉ là… lần này hắn không chỉ muốn nàng dùng cả đời, mà còn phải đời đời kiếp kiếp “ trả nợ” cho hắn!!!

***

Tiết Tử

Edit: Vân Nhi

Lúc này là đầu mùa xuân, trong Vân Lưu cung là một mảng an bình, nhưng mà hôm nay gió thổi tới Bạch Hổ cư một chút cũng đều không có an tĩnh.

Tây Môn Bất Hồi ung dung nhìn thư ở trong tay, than thở cười một tiếng, rồi đứng dậy đi tới Vân Chức Lâu.

“Bất Hồi tham kiến cung chủ!”

Cung chủ Vân Lưu Cung đang ngồi ở trong thư phòng đọc sách, giương mắt lên nhìn thấy hắn, nhẹ gật đầu.

“ Vào đi!” Được cho phép, Bất Hồi mới từ từ bước vào cửa.

“ Đã xảy ra chuyện gì sao?”

“Cung chủ cứ như vậy khẳng định, Bất Hồi nhất định phải có chuyện gì sao?” Tây Môn Bất Hồi cười nói.

“ Nếu như không có chuyện gì, tại sao ngươi lại phải than thở?” ánh mắt của hắn không có gì lạ, nhưng ở trước cửa vườn kia nụ cười thở dài của hắn không phải là giả.

“ Chuyện gì cũng không thể gạt cung chủ được! Bất Hồi lần này phải than thở thật rồi. Cung chủ, Bất Hồi có chuyện cần làm, phải lập tức xuất cung một chuyến!”

“ Tại sao?” Cung chủ nhẹ giọng hỏi.

“ Nhạc phụ đại nhân tương lai viết thư báo, vị hôn thê của ta vì không muốn gả cho ta nên đã đào hôn rồi.” khuôn mặt của hắn bi thương.

Vân Lưu cung chủ nhẹ giọng cười: “ Ngươi tính làm gì?”

“ Trước tiên là tới Phong Lăng cốc tìm hiểu rõ tình huống, sau đó sẽ đi tìm cho bằng được vị hôn thê trở về!” aizzz, hắn thật là khổ cực.

Vân Lưu cung chủ suy nghĩ một chút.

“ Nghe nói phía Nam võ lâm gần đây muốn cử hành một cuộc đại hội võ lâm, ngươi liền thuận đường đi xem tình hình ở đó một chút! Tin tưởng là tiến hành cùng lúc hai việc cũng không làm khó được Bất Hồi!”

“ Bất Hồi đã hiểu!”

Tây Môn Bất Hồi nhận lệnh rồi rời khỏi Vân Chức Lâu.

Vân Lưu cung chủ đóng lại cuốn sách trong tay, nghiêng đầu suy nghĩ một chút.

“ Ám! Ngươi thấy có cần phái Lôi Quyết và Thạch Vô đi theo hỗ trợ hắn không? Chuyện nam nữ rất khó xử lý có chuyện gì phát sinh thì cũng khó có thể dự liệu, nhưng mà chuyện này có thể làm khó được Bất hồi sao?” Nàng lại suy nghĩ.

“ Hoặc là nên chờ Lôi Quyết cùng với Thạch Vô đi hồi hương giỗ tổ về thì cho bọn họ đi xem một chút tình hình ở đó!” Ừ, cứ quyết định như vậy đi.

Một hồi gió nhẹ thổi qua, thổi lay động ống tay áo trắng như tuyết của cung chủ Vân Lưu cung, cũng lay động hình ảnh của bóng đen bảo hộ phía sau lưng nàng.

Bạch Hổ đam đam phục Tây Môn!

Thần Long, Bạch Hổ lần lượt đã rời cung rồi, tiếp theo là… Chu Tước sao?