Chương 1
Hương là một cô gái không có gì nổi bật, nếu không phải nói là một cô gái xấu xí. Với một chiều cao khiêm tốn 1.60, nặng hơn sáu mươi kí, đầu tóc bù xù, mắt lúc nào cũng đeo một cặp kính dày cộm. Trông Hương giống như một quả bóng lăn tròn được trang trí xung quanh bằng những sợi tua rua màu đen. Các bạn trong lớp gọi Hương là “Phì lũ”. Cái tên này đã theo Hương hơn mười năm nay. Gia đình Hương chỉ thuộc dạng trung bình. Bố mẹ Hương là công nhân trong một nhà máy. Hương có một đứa em trai mười tuổi. Hai chị em Hương chênh lệch nhau tám tuổi. Mặc dù hay bị mọi người trêu đùa và tìm cách hạ nhục nhưng Hương không để tâm. Một cô gái lúc nào cũng trên trời dưới đất như Hương thì những lời nói có ý xúc phạm của họ cũng không ảnh hưởng đến Hương nhiều. Nếu Hương không phải là một cô gái nghĩ trước, quên sau. Hương sẽ không thể vô tư sống trong bình yên, và tĩnh lặng cho đến tận bây giờ. Đi học Hương hay bị bạn bè trong lớp bắt nạt. Ở nhà Hương bị bố mẹ quát mắng. Duy chỉ có thằng em trai Tuấn là còn bảo vệ Hương. Đối với Hương mà nói như thế cũng là an ủi lắm rồi. Hương không có bạn. Bạn bè trong lớp thích trêu đùa Hương hơn là làm bạn với Hương. Tuy trong lòng hơi buồn nhưng Hương đã quen bị mọi người hắt hủi, quen bị mọi người đem mình ra làm trò đùa nên Hương không lấy gì làm đau khổ và buồn phiền cho lắm. Mà dù có buồn có đau khổ, Hương cũng không làm gì được. Hương phải học cách để quên, học cách tự động viên chính bản thân mình, nếu không làm được, Hương sẽ ngục ngã. Mỗi lúc buồn và cô đơn, Hương đều tâm sự với thằng em trai và ôm nó. Tuấn rất hiểu và thương chị gái nên luôn động viên Hương. Hương học không được khá nhưng nhờ chăm chỉ học nên cũng đậu được vào một trường đại học. Bố mẹ Hương tuy hay mắng chửu Hương nhưng cũng rất thương con gái.