Ngày mai là sinh nhật thứ sáu của bé Alena, cháu nội của ông Frank, do đó sáng nay ông dậy thâ .t sớm. Đánh răng rửa mặt xong, ông ăn điểm tâ m và uống một ít cà phê trước khi đi. Ông phải lái xe từ New York đến Maryland mất độ năm tiếng đồng hộ Đối với lớp trẻ thì đoạn đường nầy đâu có thấm vào đâu nhưng đối với ông nó dà i và rất khó khăn. Ở lứa tuổi bảy mươi, mắt ông đã kém, lưng đau, tay chân luôn nhức mỏi và ông không đi đứng được bình thường. Bác sĩ khuyên ông nên mổ để lấy nước trong nảo ra nhưng ông sợ lắm. Già rồi sống nay chết mai, mổ xẻ làm chi cho khộ Ông nghĩ vậy hay đúng hơn ông sợ cảnh đơ n chiếc của mình không ai chăm sóc và ông cũng khô ng muốn làm phiền đến các con. Bé Alena là đứa cháu nội duy nhất của ông. Thật ra, ông có tất cả bốn người con, hai trai hai gái. Hai cô con gái đã có chồng, còn hai đứa con trai chỉ có Bop là lập gia đình. Vợ Bop đã sinh cho ông một đứa cháu gá i kháu khỉnh và lanh lợi. Ông lập tức lái xe xuố ng thăm vợ chồng Bop và nhìn mặt đứa cháu nội. Ông mua cho bé Alena rất nhiều đồ chơi và một cá i giường khá đắc tiền. Ông rất yêu bé Alena nê n hàng năm dù đường xa, mưa gió hay bão tuyết ông cũng về thăm cháu vài lần. Ông nhớ vòng tay nhỏ xíu, cái má lún đồng tiền và nụ cười ngây thơ của nọ Con bé mến ông nội nên đeo ông như đĩa mỗi khi ông về thăm. Và cứ mỗi buổi sáng, khi ô ng nội chưa thức dậy là nó đến phòng gỏ cửa đê ? tin chắc rằng ông nội vẫn chưa trở về New York. Ông nhìn tấm hình của bé Alena và cười một mình.

_ Mới đó mà đã sáu tuổi rồi. Thời gian đi nhanh quá!- Ông lẩm bẩm.

Ông Frank xách cái vali cũ kỷ lên và bước ra sân, ánh nắng hè ấm á p làm cho ông cảm thấy dễ chịu và sảng khoái. Trê n sân cỏ mấy chú chim đủ màu sắc nhảy nhót, ríu rít tìm bắt côn trùng. Cây lê năm nay không có mô .t cái bông dù trời mưa nhiều và nắng chan hoa. Câ y bom thì trái đã rụng đầy sân. Mấy chú chim cứ chuyền trên cành và mấy chú sóc nhỏ có cái đuôi dài như cây chổi lông gà đã ăn hết quả chín, cho nên chưa bao giờ ông hái được một trái gì to, thơ m và còn nguyên vẹn. Bãi cỏ xanh mượt hôm qua ông đã cắt tỉa cẩn thận. Mấy luống hoa Comanche màu đỏ, xen lẫn màu vàng nhạt và vàng sậm ông đã tư ới thêm thuốc cho nó nở hoa và tươi tốt. Ông Frank đã chuẩn bị tất cả để khi ông vắng nhà mọi viê .c đâu vào đấy. Từ lúc li dị vợ, ông về đây sống với ba mẹ, khi ba mẹ Ông lần lượt qua đời căn nhà nầy đã trở nên hiu quạnh. Nhà có ba phòng ngủ, hai phòng tắm, nhà bếp, phòng khách rộng thê nh thang, ông vẫn ở căn phòng nhỏ nằm quay mặt ra vườn. Ông không muốn thay đổi tất cả những gì mà thuở sinh thời mẹ Ông đã bày trí trong nhạ Đô i lúc ông buồn ngồi hàng giờ nhìn di ảnh của mẹ cha mà lòng bùi ngùi đau xót. Tại sao ông ra đời? Tại sao mọi người điều bỏ rơi ông? Không ai hiể u và không ai thích ở gần ông. Khi ông li dị, toà án phán quyết rằng tất cả con cái ông không đươ .c mang theo một đứa nào và hình như chúng cũng khô ng thích gần ông. Ông là một người đàn ông kỳ quặc. Có đúng không? Bất công. Tại sao ông lại mâ 't tất ca Hơn ba mươi năm, các con đã lớn. Tất cả đã lập gia đình trừ thằng Williẹ Đứa con gá i thứ ba cuộc đời lận đận. Nó có chồng hai lâ `n và hai lần li dị, một mình phải nuôi ba đứa con. Ông phải gởi tiền nuôi nó hàng tháng. Đứa con gá i kế cuộc sống cũng ổn định nhưng thằng con trai út đã gần bốn mươi mà không có nghề nghiệp gì chắc chắn. Nó lông bông và không biết mình phải làm gì. Chỉ có Bop là có nhà cửa, con cái đàng hoà ng. Thằng con trai lớn của ông, kết quả của cuộc tình thời trai trẻ đã dẫn ông vào cuộc hôn nhân bất đắc dị Ông lắc đầu mấy cái để cố xua đuổi cái dĩ dãng đau buồn cứ đeo cứng theo ông nhưng làm sao ông quên.

Ông Frank leo lên xe và nổ máy, chiếc xe lăn bánh chạy bon bon trên đư ờng nhựa. Ông mở mấy tấm kính để gió lùa và o xe nhưng ông phải đóng nhanh cửa lại vì lổ tai ô ng bị ù và mắt ông không nhìn thấy rõ ràng. ẪMình đã quá già nuạ Cuộc sống con người thật ngắn ngủi. Có ai ngờ rằng trong chớp mắt mình đã trơ ? thành một người đàn ông vô dụngỮ Ợ Ông Frank nhủ thầm. Ông cứ mường tượng nhớ lại mọi việc xả y ra trong đời mình và cứ ngỡ rằng nó mới hôm quạ Thời gian đang lùi lại phía sau và ông nhớ như in hình bóng của thời thanh xuân cách đây năm mươ i năm

+ + +

Frank sinh ra trong một gia đình trung lưu tại thành phố New York, ba mẹ Frank chỉ có hai con, Frank và chị Zoe Chị Zoe lấy chồng khi vừa tròn hai mươi tuổi và theo chồng về Florida số ng. Ông là đứa con trai độc nhất nên được cha mẹ cưng chiều hết mực. Frank ham chơi nên đã bỏ đở dang việc học hành sau khi tốt nghiệp trung họ c. Anh thích lang thang đi chơi với bạn bè và nhảy đâ `m, đánh bida, golf hơn là tiếp tục chương trình Đạ i Học. Thế rồi trong một bữa tiệc cưới của bạ n bè, anh đã gặp Joyce Ợ một cô gái trẻ, đẹp, con của một thương gia nổi tiếng và cũng là chủ nhâ n của một hảng sản xuất xe vận tải. Nàng đẹp lô .ng lẫy và kiêu sa khiến các chàng trai cứ liếc mă 't đưa tình. Frank cũng bị lôi cuốn trong khéo mắt xanh biếc màu nước biển của nàng. Nhờ vóc dáng cao lớn, đẹp trai, thanh lịch, cộng thêm cái tính trâ `m tư ít nói, Frank đã đánh bật nhiều đối thủ đang đeo đuổi theo Joycẹ Frank đã thực sự chiếm trọn trái tim nàng. Mối tình thơ mộng, đậm đà ké o dài được một năm thì Joyce báo tin nàng đã có thai. Frank lúng túng chưa biết xử lý ra sao. Phần vì cả hai tuổi mới vừa hai mươi, Frank chưa có nghê ` nghiệp, tài sản, tiền bạc để có thể bảo bọc vợ con. Lập gia đình ở tuổi hai mươi để làm gì ? Sự ràng buộc hôn nhân sẽ làm cho Frank không còn được tự dọ Mặc khác, anh không thể bảo Joyce phá thai vì đó là giọt máu của anh. Gia đình Frank lại đạo công giáo và cha mẹ không chấp nhận cho anh là m điều tội lỗi. Joyce cũng báo cho ba mẹ nàng hay về tình trạng của mình. Ông bà lập tức gọi Frank đến và nói rằng ông bà sẳn sàng giúp anh và Joyce làm lễ cưới. Đám cưới của cả hai rất lớn và mọi chi phí ba mẹ Joyce chi trạ Joyce là đứa con gá i duy nhất của gia đình nên ba mẹ cô không muốn cô sống xa ông bạ Frank được ba vợ giới thiệu đi làm trong một hảng sản xuất máy bay quân sư Nhờ sự thông minh, cần mẫn chịu khó học hỏi chẳng bao lâu Frank đã có một vị trí vững vàng trong công tỵ Hai vợ chồng Frank mua được một căn nhà gần bê n ba mẹ vợ và dọn ra ở riêng. Bop ra đời, thằng bé dễ thương, bụ bẫm đã làm cho căn nhà rộn lê n những tiếng cười. Hai năm sau, Joyce sinh đứa con thứ hai. Cô bé Lusiana có bộ tóc vàng hoe và nụ cư ời duyên dáng như me Joye bận rộn hơn với hai con. Nàng lo chợ búa, cơm nước, nhà cửa, áo quần suô 't ngày nên không còn thời gian dành cho Frank nhiều. Frank bắt đầu chán cuộc sống đơn điệu, tẻ nhạ t. Hàng ngày anh phải dậy sớm đến sở và từ sơ ? về nhà rồi ngụ Chẳng lẽ ở tuổi chưa tới ba mươi anh phải bị ràng buộc trong khuôn khổ của gia đình, bổn phận và trách nhiệm? Đi làm về có tiê `n nuôi cả nhà thế là đụ Frank hối tiếc việc lâ .p gia đình quá sớm và đối xử với vợ khác xư ạ Anh bắt đầu đi chơi với bạn bè và tham dự như ~ng cuộc khiêu vụ Lúc đầu anh chỉ đi vào ngày cuô 'i tuần sau nầy hầu như ngày nào cũng đi và đế n nữa đêm mới về nhạ Nếu Joyce cằn nhằn thì anh bắt đầu gây sư Những cuộc cãi vã xảy ra như cơm bữa khiến anh càng xa lánh mái ấm gia đình. Joyce vẫn nhẩn nại, nàng chỉ còn hy vọng anh mệt mỏi vơ 'i những cuộc rong chơi rồi sẽ hồi tâm. Nàng sinh thêm hai đứa con một gái và một trai. Từ một cô gái còn ở tuổi ham chơi, Joyce đã biến thành mộ t bà mẹ quá sớm với những gánh nặng gia đình, vơ 'i những năm tháng vò vỏ một mình phòng không đơ n lẹ Người đàn bà trẻ đau khổ khóc thầm cho sô ' phận hẩm hiu. Hình ảnh đẹp đẻ và tình yêu ban đầu đã dần dần nguội lạnh trong tim nàng. Nàng ôm bốn đứa con trong tay ngày qua ngày nhận lấy đô `ng tiền của một người chồng không còn tha thiế t gì đến gia đình. Cho đến một hôm, Frank đi chơ i về rất khuya và thấy Joyce vẫn còn ngồi một mì nh trên bộ sofạ Đã hơn quá nửa đêm về sáng. Nà ng không xem ti-vi, không mở đèn. Căn phòng vắng lă .ng và tăm tối, chỉ có chiếc đèn ngủ nhỏ đặt trê n bàn toa? ra ánh sáng dịu nhe Frank nhìn kỷ Joyce, má i tóc nàng đã cắt thật ngắn và chiếc áo ngũ mà u nâu nhạt trở nên rộng thùng thình, trông nàng già nua và tiều tuỵ đi rất nhiều. Sự thay đổi của vợ hình như anh không còn để ý đến, nhưng hôm nay thấy lạ anh hỏi:

_ Sao giờ nầy còn ngô `i đây không chịu đi ngụ Để nhà cửa tối om như có đám ma.

_ Tôi muốn chờ anh về Ợ Joyce trả lời mà mắt nhìn đâu đâu.

_ Đừng có chờ tô i cho mệt xác. Tôi muốn về giờ nào tôi về Ợ Frank cộc lốc nói.

_ Tôi biết anh không còn yêu thư ơng tôi và chẳng màng đến các con. Hôm nay tôi muô 'n nói với anh một chuyện quan trọng mà tôi cứ do dự mãi. Thằng Bop đã mười bảy tuổi, nó sẽ vào Đại Học ở tiểu bang Chicagọ Hai đứa con gái đã vào trung học và thằng út đã lên tám. Đây cũng là lúc chúng ta nên li dị nhau cũng vừa.

Frank nghe hai lổ tai mình lùng bùng, anh vẫn còn chưa tin vợ anh đã thốt ra câu đọ Anh hỏi gặn lại:

_ Cá i gỉ Cô muốn li dị tôi?

Giọng Joyce vẫn nhỏ nhẹ nhưng quả quyết:

_ Tại sao tôi phải chịu đựng sống chung với một người đàn ông bê tha, rượu chè và không bao giờ biết yêu thương, giúp đỡ vơ . con. Ông không bao giờ ở nhà và về nhà là chỉ biết gây gỗ, làm khổ vợ con. Các con đã bị khủ ng hoảng tinh thần. Còn tôi thì đã quá ngao ngán.

Frank gieo mình xuống bộ sofa gần bên vơ Anh đâ .p tay xuống bàn, men rượu đã làm cho cơn giận củ a anh bùng phát dữ dội, anh chì chiết vợ:

_ Bà không đi làm ngày nào. Một tay tôi làm ra tiền lo cho mẹ con bà có nhà cửa, chăn êm nệm ấm. Vậy chư a đủ hay sao? Mắt Joyce mở trừng trừng nhìn anh. Nà ng lên giọng:

_ Tôi không phải là con ợ Tôi câ `n tình yêu và sự chăm nom của một người chồng. Anh không có điều đọ Ngày mai tôi và các con sẽ trở về nhà ba mẹ tôi, còn anh phải treo bảng bán nhà . Giấy tờ li dị tôi đã ký xong. Anh có muốn hay khô ng tôi không còn cần biết tới. Tôi đã quá mệt mỏi. Tôi muốn chấm dứt cuộc hôn nhân ngục tù nâ `y.

Joyce nói một hơi. Nàng không cần nghe Frank phân trần nên bỏ vào phòng đóng kín cửa và úp mă .t xuống gối. Những giọt nước mắt đau đớn, tủ i phận cứ thi nhau chảy ướt đầm chiếc gối. Frank chợt hối hận nhưng do thói kiêu hãnh anh hét lên:

_ Cô muốn vậy thì tôi sẽ chiều.

Sáng hôm sau. Frank dậy rất muô .n. Ngày chủ nhật mà nhà vắng tanh. Anh đi vòng quanh tìm các con cũng không thấy. Anh vào phòng chúng thì thấy tất cả quần áo, sách vở đã biến mất. Frank tỉnh hẳn người. Anh thực sự hoảng sợ khi không thấy các con quây quần trên bàn ăn và Joyce đã tư ` bỏ anh. Frank chạy vào phòng khách. Anh nhìn thấy tơ ` li hôn đã đặt sẳn trên bàn và Joyce đã ký tê n. Frank gọi điện thoại đến nhà mẹ Joyce nhưng khô ng có ai trả lời. Anh đến tìm nàng thì không ai tiê 'p và nói với anh một lời nào. Các con vì không gâ `n gủi với anh nên chỉ buồn bả nhìn anh. Frank biế t rằng hạnh phúc đã chấp cánh bay cao&Khi Bop thức sự vào Đại Học thì cũng là lúc hai vợ chồng anh đã ra toà li di Toà án phán quyết tài sản anh chỉ mang theo một phần bạ Hàng tháng anh còn phải trợ cấp tiền để nuôi các con. Joyce không cho anh mang theo một đứa con nào vì anh không hề chăm nom cho chúng. Anh trở về sống với ba mẹ và thỉnh thoảng đến thăm các con. Sau nầy anh mới phát hiện ra ră `ng vợ anh đã có người yêu khác

+++

Bé Alena biết ông nội về thăm nên suốt buổi sá ng cứ hỏi Bop: ẪBa ơi! Mấy giờ nội lênỰ Bop làm bộ nhướng mắt nhìn lên trần nhà đoán: ẪKhoảng một giợỮ Ngồi ăn cơm, mắt nhìn ti-vi nhưng nó cư ' chốc chốc lại vén màn nhìn ra đường. Lúc nghe tiếng chuông vang lên là chạy ra mở cửa. Bé Alena reo lên khi thấy ông Frank đứng sừng sửng với cá i va-li và một gói quà lớn trên tay.

_ Ba ơi! Nô .i lên Ợ Vừa reo cười, nó vừa ông chân ông Frank cứng nhắc.

Một nụ cười hiếm hoi nở trên đô i môi luôn khép kín và trầm mặc của ông:

_ Nô .i nhớ con lắm? Con nhớ nội hôn.

Đôi mắt đen tròn như hạt nhản mở tọ Bé Alena thỏ thẻ:

_ Con cũng nhớ ông nội lắm.

_ Ngày may ông nội sẽ cho con món quà đặc biệt.

Bé Alena theo chân ô ng vào trong. Bop từ trên lầu đi xuống hỏi:

_ Ba có mệt không? Có bị kẹt xe không ba?

_ Sáng nay đường xá thênh thang nên ba đến đây sớm.

_ Ba đưa cái va li cho con rồi nằm nghĩ đi.

_ Ba không mệt đâu.

_ Ông nội ơi! Mình chơi trò trốn tìm đi nội.

Bop cười mắng yêu con:

_ Để cho ông nội nghĩ ngơi. Chiều mình sẽ ra cô ng viên chơi Ợ Quay sang ông Frank, Bop nói tiếp Ợ Con phải viết cho xong lá thư gởi công ty, ba cứ nằm nghĩ cho khoe.

Bé Alena kéo ông đến sofa, ra dâ 'u cho ông ngồi xuống rồi mở ti-vị Chương trình truyền hình dành cho thiếu nhi đã bắt đầu từ lâ ụ Nó ngồi trong lòng ông nội và bi bô hát líu lọ Chốc chốc hai ông cháu cười phá lên. Nữa tiếng sau, nó đã ngủ vùi trong lòng ông. Ông Frank cố gă 'ng nâng cháu lên và mang nó vào phòng. Ông cẩn thâ .n đặt nó lên giường rồi nhẹ nhàng đi ra ngoài. Mỗi lần đến thăm vợ chồng Bop, ông cảm thấy vui vui trong lòng. Cuộc sống đơn độc đôi lúc làm cho ông buồn và cô đơn. Đôi khi ông gọi điện thoại nói chuyện với Bop hai ba tiếng đồng hồ nhưng tư ` ngày ông mua cái máy điện toán, ông thường gở i E-mail cho Bop. Có lẽ Bop là đứa con trai duy nhất hiểu, thông cảm và gần gủi ông hơn những đứa khá c. Thời gian như một giấc chiêm bao. Chưa gì mà tó c ông đã bạc trắng, lưng ông đã còng và tay chân run rẩy không còn bước vững vàng. Đời người tà n nhanh như một ngọn đèn bạch lạp. Hạnh phúc gia đì nh đổ vỡ đã đẩy ông vào cuộc sống đơn độ c. Tại sao ông chưa lấy vợ khi bà Frank đã lấy chô `ng? Hơn ba mươi năm ông ôm mối hận tình và mối tình đó còn vương vấn đến bây giợ Có tiếng mở cửa và Lina - đứa con dâu của ông đi chợ vê `. Thấy ông ngồi một mình nên hỏi liền:

_ Thưa ba mới lên. Anh Bop đâu rồi sao để ba ngô `i một mình?

Ông lại cười và khó nhọc đứng lên. Cái dáng cao lớn của ông trùm phủ cả thân hì nh mảnh dẽ nhỏ bé của Linạ Ông cúi xuống hôn lên má nàng và nàng cũng hôn trả lại. Ông Frank cảm thâ 'y ấm áp và được an ủi phần nào khi về thăm vơ . chồng Bop. Ông luôn nghĩ chỉ có vợ chồng Bop và bé Alena là còn quan tâm và yêu thương ông mà thôi. Lina hỏi han ông đủ điều:

_ Ba khoẻ hôn bả Dạ O nầy con thấy ba gầy hơn. Ba có thường đi chơi golf ngoài trời hôn?

Ông vuốt cái đầu hói củ a mình và chậm rãi trả lời:

_ Ba đi vào những ngày cuối tuần thôi. Dạo nầy chân ba yếu quá! Ba đi đứng rất khó khăn nên không đi chơi thường xuyên như mọi hôm.

_ Ba à! Ba sống một mình buô `n lắm! Ba lại già quá rồi! Ba bán nhà về sống vơ 'i tụi con. Tụi con sẽ chăm sóc cho ba.

Ông Frank rất cảm động khi nghe Lina nói nhưng ông biết thê ' giới của ông là chiếc bóng đơn lẹ Ông không cò n thích ồn ào, náo nhiệt. Tâm lý con người thật phức tạp. Khi có gia đình thì chán nản mệt mỏi, thí ch tự do bay nhảy và cho rằng sống như vậy như ơ ? ẪtùỰ Đến lúc hạnh phúc đã vuột khỏi thầm tay thì tiếc nối, hối hận thì đã muộn. Cũng như ô ng, sau khi được Ẫtự doỮ ông lại không thèm đi đâ y đi đọ Ông chán cảnh rựơu chè, đàn đúm và nhả y nhót thâu đêm. Ông từ chối tất cả những lời mời của bạn bè và chỉ chui rúc trong nhạ Ông tự trừng phạt mình và thường đến nhà thờ cầu nguyê .n. Ngoài thời gian đi làm, ông đi thăm các con và chở chúng đi chơi. Bây giờ tuổi đã bóng xế vê ` chiều, ông sợ đơn độc và sợ nỗi buồn nhưng ông yêu căn nhà yên tỉnh của riêng ông. Ông im lặ ng rất lâu rồi nói với Lina:

_ Ba sống quen rồi. Các con còn có cuộc sống riêng. Các con lo cho con cái đủ rồi. Ba không muốn làm phiền đến các con.

Bop từ trên lầu đi xuống. Anh lấy ngón tay chỉ vào mũi vợ và nói:

_ Ba không thích ồn ào đâ ụ Bé Alena quậy quá ba chịu sao nỗi.

Ông Frank bật cười:

_ Vợ con thì bao giờ cũng lo cho bạ Ba cảm thấy vui khi các con còn quan tâm đến ba.

Hôm sau, Bop chở ông và vợ con đi ra chợ mua cho bé Alena chiếc xe đạp. Con bé vui sướng cười suốt ngà ỵ Nó nhìn chiếc xe màu tím sậm với hai cái bánh lớn và hai cái bánh nhỏ với cái mủ an toàn mà mê tít thò lọ Đêm đó sinh nhật của bé Alenạ Lina là m mấy món ăn đơn giản và một cái bánh kem nhọ Con bé chỉ mong thổi xong chiếc đèn cầy cuối cùng và mở quà ra xem. Ông nội mua cho nó hai cái quần Jean, một tấm thiếp chúc mừng. Bà nội và ông nội hai gởi cho Alena hai bộ đồ đầm màu vàng và xanh da trời. Ba mẹ mua cho bé sách vở, một đôi giầy và một cái nón mủ lưỡi trai. Bé Alena nhảy lưng tưng. Nó ôm hôn mọi người. Sau bửa ăn nó bắt đầu ngô `i vẽ tranh. Nó vẽ hình ông nội và bà nội nắm tay nhau. Nó viết lên nghệch ngoạc mấy chữ sai lỗi chí nh tả và cố gắng giải thích với ông Frank rằng nó yêu ông và bà nội lắm. Nó hỏi ông một câu hết sức ngây thơ:

_ Nội ơi! Sao nội không ở chung với bà nội cho vuỉ Mỗi lần con về New York chơi, con gặp được ông ngay mà không cần lái xe đi xạ Ba thỉnh thoảng bảo rằng không có đủ thời gian đi thăm ông nội. Con nhớ ông lắm lắm.

< br> Con bé biết nịnh đầm ghê lắm. Nghe nó nhắc Joyce làm lòng ông se thắt nỗi buồn. Ông hôn nó mấy cá i và nói:

_ Ông nội không thể sống chung với bà nội. Bà nội giận dai lắm.

_ Hừm! Sao lạ vậy - Hôm nào con sẽ hỏi bà nội cho ông nội về ở chung nha.

Ông Frank phì cười. Trẻ con tâm hô `n như một tờ giấy trắng.

+ + +

Sáng sớm khi ông thức dậy bé Alena đã đi học sớm. Lina đã đi làm và Bop vẫn còn ngụ Bop làm việc khá khuya nên anh còn mệt mỏi. Ông Frank chuẩn lị hành lý và trở về New York. Đi có vài hôm là đã nhớ nhạ Ơ ? đây có con, cháu vui cửa vui nhà nhưng ông thích cuộc sống yên tỉnh. Ông nhớ cái sân golf sau nhà, nhớ luống cà chua mới ra hoa, nhớ bụi hoa Pyrethrum vừa hé nở, nhớ cái tổ chim non trên hàng kiểng trong vườn. Ông thèm được nghe tiếng chim quen thuô .c vào mỗi buổi bình minh. Và mỗi sáng thức dậy, ông có thể ngồi lặng im hàng giờ trên chiếc ghê ' dài nằm xem những trận tranh giải gofl toàn quốc và được ngắm nhìn ánh sáng mặt trời chói loà bên khung cửa kính.

Ông thay quần áo và nhì n trên bàn đã thấy cà phê đã pha sẳn. Đứa con dâu đã nướng xong cái bánh mì có trét bơ sữa và mứt dâu tây. Ông ăn uống chậm chạp và đọc vài tờ báo ở trên bàn. Bop đã thức dậy. Anh hỏi ông:

_ Ba ngủ được không?

_ Được.

_ Ba vê ` rồi chừng nào trở lên đây?

_ Ba chưa biết nữa.

_ Chân ba yếu quá! Con lo ghê đi.

Ông Frank ăn miếng bánh cuối cùng rồi đứng dậy. Ông tiến lại bàn viết mấy chữ cho Lina và Alena: ẪCảm ơn con đã chăm sóc cho ba trong hai ngày quạ Ba thật vui và hãnh diện khi con đã ban tặng cho gia đình họ Branno một đứa cháu xinh đẹp, thông minh. Ba sẽ nhơ ' các con nhiều lắmỰ Ông Frank bắt tay Bop và nhắ c nhở:

_ Nhớ chăm sóc cho vợ con.

_ Con hiểu. Ba yên tâm.

Bop hiểu nỗi lòng của ông. Hình như càng cuối cuộc đời ba anh càng trầm tư hơn. Ông quan tâm nhiều đến số phận của từng đư 'a con và ông muốn bù đắp lại tất cả những gì mà ngày xưa ông không bao giờ làm. Anh không còn giâ .n và phiền trách ông như xưa khi thấy ông chọn lư .a cuộc sống đơn độc để xám hối những lỗi lầm ông đã gây ra. Bop mang hành lý ra xe cho ông. Ô ng Frank lên xe và vẫy tay chào Bop.

Ông đã trở về New York được một tuần. Mùa hè đã thư .c sự đến và mưa cứ rộn ràng rơi trên cửa kí nh. Hai hôm sau mưa tạnh hẳn, bầu trời trong xanh như pha lê, ông ngồi một mình nhìn ra sân cỏ tràn ngâ .p nắng. Ông thấy một cô bé hàng xóm đang chạy chơ i trong sân nhạ Ông chợt nhớ bé Alenạ Ông quay lạ i nhìn tấm hình bé Alena đặt trong phòng khách và bất giác nhìn thấy tấm ảnh lớn của Joyce và ông cùng các con chụp chung bốn mươi lăm năm về trươ 'c. Bất giác ông ứa nước mắt. Đã bao mùa lá rụ ng, đã bao nhiêu thời gian trùm phủ cuộc đời ông nhưng những gì ông đánh mất không bao giờ tìm lạ i được. Ông đã soi mình trước bóng thời gian đê ? tìm lại một thời thanh xuân đã thực sự bỏ lạ i sau lưng. Ông ao ước, nếu thời gian ngược dòng, ông sẽ làm lại từ đầu và tình yêu đối với Joyce và các con sẽ trọn vẹn hơn, tràn đầy hơn. Ôi! Tuô ?i trẻ mong muội, ngốc nghếch&ngươi đã thực sự phản bội ta!

Hết