Chương 1: Sơ lâm Tu Chân Thế Giới
Trong một không gian tối tăm, không có một âm thanh, chỉ có sự yên tĩnh đến cực hạn, đáng lẽ trong một nơi như vậy sẽ không có một sinh vật nào tồn tại, nhưng chính giữa của nơi đây có một người thanh niên đang nằm, hai con mắt của hắn ta nhắm chặt như đang bất tỉnh.
Hắn ta cao khoảng 1m8, có mái tóc màu đen, khuôn mặt bình thường, nếu thả hắn ta vào nơi đông người thì có lẽ ngươi sẽ không bao giờ thấy hắn ta vì hắn quá bình thường. Cơ thể của hắn hiện lên những đường cong lực lượng, cơ bắp mạnh khỏe, cơ bụng sáu múi, chắc là hắn đã chăm chỉ luyện tập cho cơ thể mình để bù lại cho khuôn mặt tầm thường.
Đôi mắt của Trần Thanh Vũ khẽ động, từ từ mở ra, đó là một đôi con mắt đen nhánh, thâm thúy nhưng mang theo tinh mang của trí tuệ, lắc lắc cái đầu đau đớn của mình khi tỉnh dậy, Thanh Vũ từ từ đứng lên đánh giá tình hình xung quanh.
Đập vào mắt Thanh Vũ là một vùng không gian đen kịt, trong đầu hắn tự hỏi.
‘’Đây là đâu? Chẳng lẽ ta lại bị bắt cóc hay sao?’’
‘’Không phải, không gian nơi đây tựa hồ không có giới hạn, không có một nơi trên Trái Đất nào tồn tại một nơi như vậy!’’
Thanh Vũ hứng thú quan sát xung quanh, đối với hắn những điều thần bí hay những sự việc lạ dwYAI4ny bí ẩn đều có một lực hấp dẫn, mặc dù hắn không biết mình đang ở nơi đâu nhưng không thể cản trở sở thích nhỏ bé này.
Thanh Vũ dậm mạnh chân vào cái hắn cho là mặt đất đen kịt, nhưng khi chân hắn va chạm vào không phát ra âm thanh nào cả, mặt đất truyền đến Thanh Vũ cảm giác vô cùng cứng cáp.
‘’Kiểm tra tình trạng của kí chủ hoàn tất.’’
‘’Tình trạng thân thể bình thường, tình trạng tinh thần bình thường.’’
‘’Có thể tiến hành dung hợp.’’
‘’Kí chủ phải chăng dung hợp hệ thống?’’
Lúc Thanh Vũ đang lay hoay, đột nhiên trong vùng không gian này vang lên tiếng nói băng lãnh như máy móc, Thanh Vũ giật mình tìm nơi phát ra thanh âm nhưng không thấy, nó tựa hồ đến từ mọi nơi.
‘’Ngươi là ai?’’
‘’Ta là trí năng của Hệ Thống.’’
Đáp lại Thanh Vũ lại là một thanh âm băng lãnh.
‘’Trí năng? Vậy hệ thống là gì?’’
Thanh âm của Thanh Vũ mang theo hiếu kì, hỏi.
‘’Kí chủ quyền hạn không đủ!.’’
‘’Kí chủ phải chăng dung hợp hệ thống?’’
Thanh âm băng lãnh không mang theo một chút cảm xúc của Trí Năng lại vang lên.
‘’Nếu ta nói không thì sao?’’
Thanh Vũ đáp.
‘’Đã nhận được tín hiệu từ chối từ kí chủ.’’
‘’Hệ Thống không chấp nhận tín hiệu nào ngoài tín hiệu chấp nhận dung hợp Hệ Thống.’’
‘’Hệ Thống bắt đầu dung hợp!.’’
Nghe được một loạt âm thanh, Thanh Vũ trợn tròn con mắt, ngươi không chấp nhận từ chối còn hỏi làm gì? Muốn làm tức chết ta hay sao? Đó là những suy nghĩ cuối cùng trước khi chìm vào bóng tối của Thanh Vũ, con mắt hắn ta thấy một vệt ánh sáng màu trắng bắn thẳng vào đầu hắn.
‘’Dung hợp tiến độ 1%.’’
‘’Dung hợp tiến độ 2%.’’
‘’Dung hợp tiến độ 3%.’’
…
‘’Dung hợp tiến độ 100%.’’
‘’Hệ Thống dung hợp hoàn tất, giải tỏa trạng thái ngủ say của kí chủ.’’
Thanh Vũ đang làm một giấc mơ, hắn mơ rằng hắn được trúng số vài trăm tỷ, mang theo tâm trạng hưng phấn, hắn mang theo tờ vé số đi lãnh tiền, lúc lên lãnh thưởng đột nhiên cơ thể hắn bị một dòng điện chạy qua làm hắn run dữ dội, tất cả hình ảnh đột nhiên bị xé ra, đập vào mắt hắn là một không gian quen thuộc toàn màu đen.
‘’Cái abcd.’’ Với định lực của Thanh Vũ, hắn cũng nhịn không được mắng to, hắn định thần lại mới nhớ ra một màn mình bị cưỡng bức dung hợp, đang định nói thì âm thanh của Hệ Thống lại vang lên.
‘’Dung hợp hoàn tất.’’
‘’Kí chủ có quyền hỏi những câu hỏi bằng với quyền hạn của mình.’’
‘’Sau khi hỏi xong sẽ tiến hành dịch chuyển kí chủ.’’
‘’Hệ Thống ngươi rốt cuộc là thứ gì?’’
‘’Hê Thống Giáo Đình siêu cấp vô địch sẽ hỗ trợ kí chủ tạo ra một siêu cấp Giáo Đình làm cho vạn giới kính ngưỡng.’’
‘’Giáo Đình? Đừng nói ngươi muốn cho ta làm cái gì đó xây dựng Giáo Phái?’’
‘’Đúng vậy, hệ thống sẽ là một trợ đắc lực giúp kí chủ xây dựng một Giáo Phái để giáo hóa vạn dân.’’
Thanh Vũ nghe xong đáp án chắc chắn của Hệ Thống, máu huyết nhịn không được sôi trào lên, hắn nghĩ đến mình đứng trên một ngọn núi, bên dưới là hàng triệu đệ tử đang nghe mình giảng đạo, thật là phong quang vô hạn.
“Mời kí chủ đặt tên cho Giáo Đình.’
Thanh Vũ suy nghĩ hồi lâu, mới làm ra quyết định.
“Gọi là Quang Minh Giáo Đình đi!”
“Đặt tên thành công, tiến hành dịch chuyển.’
Thanh Vũ nhìn thấy không gian xung quanh mình rung động, chỉ trong nháy mắt hắn đã bị dịch chuyển đến một nơi khác, trước mặt hắn là một khu rừng xanh tươi, phía xa sau lưng của Thanh Vũ là một ngôi làng nhỏ.
“Gói quà tân thủ đã phân phát, kí chủ có hay không nhận?”
“Nhận sao không? Đồ chùa a.”
Thanh Vũ hưng phấn nói.
“Gói quà đã mở, chúc mừng kí chủ nhận được danh hiệu Sơ Cấp Giáo Hoàng, Giáo Điều một quyển, Giáo Phái tu luyện một bộ, một bộ tân thủ giáo phục, tu luyện ấn kí một cái.”
Thanh Vũ vui mừng nhìn xem công dụng của các đồ vật, đầu tiên trong tay hắn hiện ra một bộ giáo phục, mang theo màu trắng tinh khiết và một cái cà vạt đen, nhìn rất là lịch lãm nhưng không thiếu phần trang nghiêm.
“Cái này là bộ đồ vest a? Sao nó thành giáo phục rồi?”
“Giáo phục dựa theo mẫu đồ mà kí chủ cho là sang trọng mà thiết kế, kí chủ có thể đổi sang mẫu khác nhưng phải tiêu hao điểm tín ngưỡng.’’
“Được rồi ta thấy bộ này cũng đẹp trai, ta nhận.’’
Thanh Vũ tiện tay mặc vào bộ đồ, một cảm giác ấm áp tràn ra toàn thân bảo vệ hắn khỏi khí lạnh của mùa đông.
“Thật là dễ chịu, này ngoài cái tác dụng này thì nó có tác dụng nào nữa không hả Hệ Thống?”
“Thật xin lỗi, bộ đồ tân thủ chỉ có bấy nhiêu tác dụng, nếu muốn có nhiều tính năng hơn xin mời bỏ điểm tín ngưỡng ra mua!”
Thanh âm của Hệ Thống vô tình trả lời Thanh Vũ, biết được cái Hệ Thống này keo kiệt, Thanh Vũ cũng hết cách, trên tay hắn ta hiện ra một quyển sách, trang bìa màu vàng trang nghiêm và truyền ra cảm giác ấm áp như người xem đang trong vòng tay của mẹ.
“Tác dụng của quyển Giáo Điều này là gì a Hệ Thống?”
“Giáo điều chính là luật lệ của Quang Minh giáo đình, kí chủ có thể tạo ra luật lệ bằng cách suy nghĩ về điều đó, nó sẽ được tự động ghi lại trên Giáo Điều.”
Thanh Vũ nghe được giải thích, hắn nghị đến các điều tốt đẹp của Tôn Giáo trên Trái Đất, hắn dựa theo đó ghi chép lại toàn bộ, cái gì hành thiện tích đức, cái gì phải biết yêu thương thiên nhiên, kính trên nhường dưới… đều được hắn ghi lại.
Sau vài chục phút, Thanh Vũ mới làm xong tất cả, hắn thở ra một hơi, trên tay hắn lại hiện ra một quyển sách màu trắng, bên trong là chi chít chữ, nó ghi lại cách tu luyện của Quang Minh giáo đình, Thanh Vũ vừa đọc, đột nhiên một tia sáng từ quyển sách bắn thẳng vào đầu hắn, chỉ trong nháy mắt đầu hắn có thêm nhiều tri thức.
Thanh Vũ thở ra một hơi nói ra.
“Thật là cao thâm, dựa theo quyển sách này ghi lại, nếu tu luyện nó thì sẽ tu luyện ra quang minh linh lực, quang minh linh lực không những gia tăng sát thương đối với ác ma hay quỷ dữ mà nó còn có thể trị thương.”
Thanh Vũ khâm phục không thôi, trong quyển sách cũng đã ghi lại, trên đại lục này tu luyện chia ra nhiều cấp bậc cũng chia ra nhiều tạo hóa, mỗi một môn công pháp khác nhau đều tu luyện ra những linh lực khác nhau, như công pháp hệ hỏa sẽ tu luyện ra hệ hỏa linh lực, hệ phong sẽ tu luyện ra hệ phong linh lực, trong các linh lực còn chia nhiều cấp bậc từ một đến mười, cấp mười linh lực thì chỉ tồn tại trong truyền thuyết, chỉ có siêu cấp yêu nghiệt mới có thể tu luyện ra.
Một người thể chất bình thường chỉ có thể tu luyện ra linh lực từ cấp một đến cấp 4, còn cấp 5 trở lên đều rất khó để mà tu luyện, nếu muốn thành công cao cần phải có những thiên tài địa bảo quý hiếm để hỗ trợ.
Thanh Vũ nhìn thấy một đạo linh quang trên tay mình, tỏa ra ánh sáng màu trắng tinh khôi thật lộng lẫy, trong đầu hắn cũng đã hiện ra tin tức về nó, đây là một đạo tu luyện ấn kí chỉ có một sinh vật tự mình cam chịu để lại trước khi chết mới xuất hiện, nó có khả năng tăng cao cảnh giới của người sử dụng. Trong tay Thanh Vũ là một đạo Trúc Cơ quang minh ấn ký, hắn dựa theo công pháp bắt đầu vận chuyển.
Trong người hắn tỏa ra một lực hút tác động vào ấn kí, dựa theo đường đi đã biết trước hắn từ từ dẫn động linh lực trong ấn ký đi qua thân thể hắn tẩm bổ khắp cơ thể. Trong cơ thể hắn tỏa ra ánh sáng màu trắng, những tia linh lực từ từ được ngưng tụ chạy dọc khắp cơ thể, chỉ sau vài phút cái ấn ký cũng đã tan biến, Thanh Vũ thở ra một hơi.
“Một cái ấn ký Trúc Cơ kỳ chỉ để ta tăng đến Luyện Khí tầng mười và tạo ra Quang Minh Linh Lực cấp 5, thật là không sai, đây còn phải cảm ơn Quyển sách tu luyện Hệ Thống cho.”
Thanh âm của Thanh Vũ mang theo vui vẻ, cảm nhận được sức mạnh trong cơ thể, ở một thế giới xa lạ thì có thực lực bảo vệ mình mới là trên nhất. Thanh Vũ tâm niệm vừa động, một bảng thông tin hiện ra trước mắt hắn.
Kí chủ: Trần Thanh Vũ
Tuổi: 20
Thông tin: Là người tạo ra Quang Minh giáo đình.
Chức vụ: Giáo Hoàng
Danh hiệu: Sơ cấp giáo hoàng (tăng tốc độ tu luyện cho sinh vật tín ngưỡng Quang Minh giáo đình 10%, người gia nhập vào Giáo Đình tăng 15%)
Cảnh giới: Luyện Khí kỳ tầng mười
Kỹ năng: Thanh tẩy, hồi phục, thánh quang phổ chiếu, thánh quang bảo vệ.
Thanh tẩy: Khi sử dụng có thể trừ khử những đồ vật tà ma.
Hồi phục: Khi sử dụng có thể hồi phục vết thương cho đối tượng được sử dụng.
Thanh quáng phổ chiếu: Triệu hồi một đạo thánh quang tấn công kẻ thù, lực sát thương đối với tà ma gấp đôi.
Thánh quang bảo vệ: Khi sử dụng có thể tạo ra một vòng phòng hộ bằng thánh quang, bảo vệ mọi người trong phạm vi mười mét tùy theo mức độ sử dụng linh lực.
Điểm tín ngưỡng cố định: 0
Điểm tín ngưỡng còn lại: 0
Điểm tín ngưỡng sẽ gia tăng một khi một sinh vật có trí không bất kỳ tín ngưỡng Quang Minh Giáo Đình, mỗi ngày sẽ gia tăng một tùy theo cấp độ của sinh vật.
Điểm tín ngưỡng cố định đạt đến một mốc nào đó có thể giải khai Danh hiệu, điểm tín ngưỡng còn có thể sử dụng để mua vật phẩm trong Hệ Thống.