Chương 1
Thời điểm Quý Du Nhiên tỉnh lại, cả người trần trụi, một người nam nhân đang đè trên người cô.Lúc này cô vẫn ngỡ mình đang nằm mơ, nhưng cảm giác đau đớn do bị xé rách từ dưới hạ thể truyền đến làm cô ý thức được điều này không phải là một giấc mộng!.
“Không giả chết nữa à?”.
Bên tai truyền đến một đạo âm thanh trầm thấp, đại não của Quý Du Nhiên thoáng chốc trống rỗng.
Tấm nệm giường mềm mại bóng loáng, xung quanh tối đen, cô không thể thấy rõ người nam nhân đang ra ra vào vào trong cơ thể cô là ai.
Lúc này không phải là cô đang trên đường về chung cư sao? Tại sao đột nhiên lại bị một người nam nhân xa lạ đè ở trên giường thế này?
Phản ứng đầu tiên của Quý Du Nhiên chính là cô rơi vào trường hợp bị bắt cóc rồi xâm phạm, cô lập tức giãy dụa, đôi tay dùng sức khua khoắng, chạm vào một cơ thể rắn chắc hữu lực.
Giản Đông Thần hoàn toàn không ngờ được nữ nhân này lại đột nhiên phản kháng, trong bóng tối hắn bắt được đôi tay đang chụp đánh lung tung của Quý Du Nhiên, đè xuống đỉnh đầu cô.
Huyệt đạo thật chặt, theo sự giãy giụa của nữ nhân, Giản Đông Thân cảm giác được côn ŧɦịŧ của bản thân sắp bị kẹp đến muốn bắn ra, hắn điều chỉnh tư thế một chút, hoạt động liên tục phần hông, dâʍ ɖịƈɦ bôi trơn chậm rãi chảy ra một đường, ướŧ áŧ và ấm nóng, càng giúp Giản Đông Thần đưa đẩy thông thuận.
“Anh là..Uhm… ai?!”
Nam nhân va chạm rất có lực, nhục huyệt bị xâm nhập, lúc đầu còn cảm thấy đau rát, về sau dần dần dâng lên từ đợt tê dại, kèm theo kɦoáı ƈảʍ nhè nhẹ, Quý Du Nhiên cảm thụ sự kíƈɦ ŧɦíƈɦ cả từ cơn đau lẫn sự suиɠ sướиɠ, khiến cô không thể cất thành lời rõ ràng.
Không đúng!.
Sao có thể đau được?.
Cô năm nay hai mươi tám tuổi! Là một nhà thiết kế xuất sắc, tuy mấy năm nay quá bận rộn sự nghiệp không có thời gian yêu đương, nhưng thời đại học cô cũng đã từng có một người bạn trai! Tuy loại chuyện ân ái nam nữ này đã lâu rồi cô chưa làm, nhưng cũng không phải lần đầu tiên! Sao bây giờ lại xuất hiện cảm giác đau được?
Nam nhân phía trên người cô khẽ cười một tiếng khinh thường.
“Chính tự cô cởi sạch sẽ bò lên giường tôi, vậy mà còn hỏi tôi là ai?”
Nam nhân này đang nói cái gì vậy? Chính cô tự bò lên giường hắn? Tại sao cô lại làm ra việc này?
Đại não của Quý Du Nhiên có chút hỗn độn, suốt một đêm nay cô vẫn luôn tăng ca ở công ty để kịp trả bản phác thảo, mãi đến qua nửa đêm sau khi gửi những hạng mục sửa chữa và nhận được sự hài lòng của khách hàng, cô mới lái xe trở về nhà, trên đường trở về, bởi vì một phút thất thần nên đụng trúng một chiếc xe vận tải lớn.
Đâm xe? Tai nạn xe cộ?.
Đầu đột nhiên đau đớn kịch liệt, một phần ký ức nhỏ không ngừng cuồn cuộn tuôn trong đầu óc, dường như muốn đem toàn bộ hồi ức của Quý Du Nhiên tẩy sạch.
Qua thật lâu thật lâu, Quý Du Nhiên mới mở mắt ra, cô đã có thể hoàn toàn hiểu rõ, hóa ra, thân thể này không phải là của cô.
Thể xác cô đã chết trong vụ tai nạn giao thông, còn hồn phách thì đã xuyên qua Giản Đông Thần không có kiên nhẫn với sự thất hồn lạc phách lúc này của Quý Du Nhiên, hắn duỗi tay kéo rộng đôi chân thon dài của cô, nhanh chóng thực hiện hành động rút ra cắm vào trong khe thịt non mịn, thao tác vô cùng hăng say mãnh liệt.
Hắn cắm vào rất sâu rất mạnh, như muốn phá tan thân thể của Quý Du Nhiên, cả cái giường cũng rung lên từng hồi, ý thức của Quý Du Nhiên nhờ đó mà đã thành công kéo về lại.
Không biết là do khối thân thể này vẫn còn non nớt, hay bởi do chính cô đã lâu chưa làm chuyện nam nữ, Quý Du Nhiên cảm thấy cơ thể cực kỳ mẫn cảm, kɦoáı ƈảʍ kíƈɦ ŧɦíƈɦ thần kinh trung ương, như bị điện giật từ xương mu truyền tới đỉnh đầu.
Cánh tay bị đè ở đỉnh đầu gắt gao nắm chặt khăn trải giường, yết hầu Quý Du Nhiên tràn ra từng tiếng rêи ɾỉ như mèo.
Cùng với những tiếng rêи ɾỉ này, Giản Đông Thần rốt cuộc ức chế không được mà phải kêu lên một tiếng, ngay sau đó, Quý Du Nhiên liền cảm giác được côn ŧɦịŧ đang nhét trong hạ thể của mình mãnh liệt run rẩy vài cái.
Sau một hồi thở dốc, Giản Đông Thần ngừng lại trong phút chốc, rồi đứng dậy rời khỏi giường, đi vào phòng tắm.
Đèn phòng tắm vừa sáng lên, thời điểm cửa phòng tắm sắp đóng lại, Quý Du Nhiên thấy được nam nhân vừa mới phát tiết trên người cô, bóng dáng cao lớn hoàn mỹ.
Phòng ngủ lâm vào trầm tĩnh, trong phòng tắm truyền đến âm thanh nước chảy.
Quý Du Nhiên không thay đổi tư thế mà vẫn lẳng lặng nằm trên giường, lúc này đây cô vẫn không thể tin được rằng bản thân vừa mới chết đi sống lại.
Vài phút sau, cửa phòng tắm mở ra một lần nữa, Giản Đông Thần thay một áo tắm dài màu trắng, bước đi ra.
Vì ánh sáng thiếu hụt, Quý Du Nhiên không thể thấy rõ mặt của hắn, cô chỉ biết người nam nhân nay có một dáng người hoàn mỹ rắn chắc.
Giản Đông Thần cũng hoàn toàn không để ý tới Quý Du Nhiên, từ phòng tắm bước ra liền trực tiếp tiến vào một căn phòng khác.
Đây là một phòng tổng thống hai gian, ký ức trong đầu Quý Du Nhiên khiến cô nhớ ra được điều này.
Cô nhìn trần nhà tối thui ở trên đầu, ánh mắt trống rỗng, trên người vẫn còn lưu lại sự dính nhớp sau cuộc hoan ái, nhưng cô lại không hề muốn đứng dậy chút nào.
Nam nhân kia đeo bao, không trực tiếp bắn vào thân thể cô. Thậm chí, trong toàn bộ quá trình hoan ái, đều không hôn môi, hắn hoàn toàn coi cô như một vật để phát tiết du͙ƈ vọиɠ mà thôi.