Chương 1

Thành phố Xuân Mộc năm XXX1…

Mang tầm vóc một quốc gia giàu có bậc nhất thế giới, kéo theo tốc độ phát triển đến chóng mặt của đất nước, Xuân Mộc cũng trở thành 1 thành phố phức tạp nhất với hệ thống thế giới ngầm đầy rẫy tội ác , bạo lực.Và 1 trong những kẻ có thế lực của thế giới xã hội đen ấy là 1 kẻ có tên Trọng Lì.

Hắn xuất thân trong gia đình triệu phú giàu có.Từ nhỏ hắn đã được huấn luyện để trở thành 1 tay sừng sỏ trong giới.Hắn cầm đầu đường dây buôn bán Heroin với 1 lô trở thủ đắc lực thuộc mọi giới, từ ngành tư pháp tới giới doanh nghiệp.Đàn bà đối với hắn chỉ như là 1 thứ trò chơi biết nói và biết tiêu tiền.

Thế nhưng 1 cô bé 16 tuổi với trái tim đầy nghĩa khí đã dễ dành quật ngã con tim chai sạn của gã chỉ sau lần gặp đầu tiên… Cô bé ấy thế nào mà tài giỏi tới vậy ?

Họ gặp nhau trong 1 hoàn cảnh không mấy hay ho vào 1 buổi tối mùa hè. Đó là cái lần Trọng Lì đang tiến hành một vụ thanh toán cá nhân trong quán cafê VioletSun thì đã gặp sự ngăn cản của cô bé mà Bivian sắp kể.

Hôm ấy, cô bé của chúng ta có hẹn với vài người bạn uống nước ở quán Cafê đó thì bất chợt có 1 chiếc xe hơi màu đen mới cáu cạnh thắng gấp trước của tiệm , xém chút là va vào bàn cô bé và các bạn đang ngồi trước quán. Cô nhóc nhìn lên ,chậm rãi quan sát kẻ hách dịch mới đến. Cửa xe mở,bước ra đầu tiên là 1 gã to béo có đôi mắt ti hí , cái mặt rổ to bè và cái cổ múp míp khiến hắn trông thật khó phân biệt đâu là thân , đâu là đầu. Ngay sau khi bước ra , thêm chừng 4 tên nữa cũng xuống theo . Sau đó,gã mập vội vàng khúm núm chạy qua cửa phía kia mở cửa cho “sếp” . Cô bé nghĩ vậy. Và cô đã đúng . Sếp của gã mập là 1 tên con trai rất khôi ngô với ánh mắt cương nghị , phớt đời , phong trần và cái miệng khinh khỉnh,ngạo đời… Hắn ta không đẹp trai lắm nhg đủ sức thu hút ánh nhìn của bất cứ cô gái nào ngay cái nhìn đầu tiên bởi vẻ đàn ông khá “ngầu”. Hắn ta chính là Trọng Lì mà cả Xuân Mộc ai cũng biết- trừ cô bé . Cô bé này thường không mấy quan tâm thế giới chung quanh mình ra sao, chỉ biết sáng học , tối đến võ quán , rãnh rỗi thì đi chơi cùng bạn bè , rất vô tư vô lo. Cô bé không đẹp nhg khá dễ thương với mái tóc ngắn củn cỡn như con trai, khuôn mặt hằn lên vẻ ngây thơ “vô tội”.

Trọng không mấy chú ý tới cô nhóc lúc ấy. Hắn cười khỉnh khi vừa bước khỏi xe,ngoắt tay 1 cái là đám đàn em ra sau xe mở cốp lấy ra nào là dao, mã tấu và gậy gọc. Khách khứa sợ sệt bỏ chạy dù ly nước người ấy đợi đã lâu anh bồi chỉ mới đem ra.Anh bồi khi ấy cũng thật đáng thương, lúng túng làm rơi cả ly và khay đựng nước lên người mình , vội vã chạy vào trong . Trọng nhếch môi , hắn cười rồi rút cặp kính vắt trước ngực đeo vào. Như thể đó là một “ám hiệu ngầm”,đàn em của Trọng túa vào trong ,trong lúc đó hắn thủng thẳng ngồi xuống ghế , nhìn trời , nhìn mây như là vô can – dù bên trong quán vang lên tiếng đập vỡ,tiếng đàn em Trọng la hét hỏi ông chủ quán với mấy người nhân viên… Bạn của cô nhóc kéo tay cô đi chỗ khác,nhg nhóc lì cứ ngồi ì không nhún nhít. Họ đành bỏ đi vội vã dù với vẻ vẫn hơi lo lắng vì cô nhóc còn ngồi đó . Trọng nhìn theo,hắn cũng thừa biết mấy cô nhóc kia sẽ đi gọi cảnh sát,và chỉ trong chừng 5- 10p nữa, nơi này sẽ ngập màu áo đen cảnh sát. Hắn không lo lắng , vì nếu cảnh sát xuất hiện vào phút thứ 10 thì hắn và bọn đàn em đã biến mất ở phút thứ 9 rồi.

Hắn đảo mắt qua và thấy cô nhóc nhìn mình . Trong quán dường như chỉ còn 1 cô khách duy nhất là cô nhóc.Hắn hơi ngạc nhiên khi cô không có vẻ như sợ sệt. Hắn cười với cô.

Cô nhóc không quan tâm. Cô đứng lên và đi vào trong quán. Hắn ngạc nhiên lần 2 và chăm chú dõi theo cô nhóc khi cô thản nhiên bước ngang mặt hắn.Cô đã ra tay đánh trọng thương vài tên trong bọn đàn em của Trọng bằng những đòn đá điêu luyện,kỹ thuật ra đòn và tung cước vừa nhanh,vừa chuẩn!

Trọng thú vị dõi nhìn. Lần đầu có 1 cô gái khiến cho hắn phải ngoái nhìn dù cô chẳng kiêu sa,chẳng đài cát , và cũng chưa cất lời nào từ lúc hắn đặt chân tới…

Nếu 1 tên côn đồ thì có lẽ với cô bé là chuyện nhỏ ,nhg khi chúng có 4 tên thì cô nhóc khó trở tay. C con gái cũng chỉ là con gái,cô bé bị đàn em của Trọng bắt lại…

- Con nhóc này thật giỏi nhỉ?

Gã con trai to béo túm tóc cô bé quăng vào 1 góc. Cô bé đau nhg vẫn quắc mắt nhìn gã , nói qua kẻ răng, đầy đe doạ…

- Các người ỉ đông ăn hiếp 1 cô gái thì anh hùng lắm sao? Cũng chỉ là một lũ thất phu! Có giỏi thì thả chị ra rồi mình đánh tay đôi đi .

- Con khốn này…

Gã béo định đánh tiếp thì cô bé đã nhanh chân đạp ra tên đó ra.Thình lình hắn ta điên tiết rút dao ra định xử cô bé luôn thì 1 bóng người lao ra hứng cho cô bé nhát dao đó. Máu văng phún những tia nhỏ vào người cô bé.

Bóng người ấy là Trọng. Hắn ôm 1 bên cánh tay cho máu đừng chảy ra quá nhiều… nét mặt lạnh tới bình thản…

- Đại ca! Em… Gã mập lúng túng…- Đại ca có sao không? Sao lại…

Gã mập có vẻ ngạc nhiên khi đại ca gã lại ra tay che cho con bé nhiều chuyện, cản trở gây rắc rối kia.

- Rút hết đi,đã quá giờ rồi.Cảnh sát đang tới.Bọn họ mà tới là phiền phức .

- Nhưng anh đang…

- Biến! Tao tự lo được.

Bọn họ gật đầu rồi bỏ đi.Thiên Thiên lo lắng lấy khăn tay chặn máu cho cánh tay Trọng đừng chảy ra nữa.

Cô bé nhìn hắn thắc mắc:

- Sao hắn cứu tôi?

- Tôi thích. Không được sao?

Hắn cừơi.Nét mặt hắn cau lại lộ sự đau đớn.Tiếng còi xe cảnh sát inh ỏi ngoài kia.Cô bé dìu hắn luồn ra ngả sau trốn đi…

Khi đã thật sự an toàn,Thiên Thiên nhìn Trọng,không biết phải cảm ơn hay bỏ mặc hắn ta lúc này.Nhg cuối cùng cô bé vẫn quan tâm hỏi:

- Tôi đưa anh đến bệnh viện được không?

- Không cần.

- Máu vẫn ra nhiều, tôi sợ…

- Tôi quen rồi. Chuyện nhỏ thôi mà.

Hắn ngồi dựa lưng vào ghế đá công viên trông rất thảnh thơi.

- Vẫn câu hỏi cũ: sao anh lại cứu tôi?

- Tôi không muốn vợ tương lai của tôi lại bị một vết sẹo không đáng có.Nhóc,tôi đã thích em rồi đó.

- Ơ…

Trọng bất ngờ kéo Thiên Thiên lại gần rồi hôn lên đôi môi của cô bé. Hắn giữ cô bé trong vòng tay mình bằng sức mạnh của một gã con trai mà cô bé khó thoát ra được.Một hồi lâu,chừng 1 phút, cô bé xô mới xô được Trọng ra, tức giận bỏ đi.

- Nếu không phải vì anh đã đỡ gìum tôi 1 nhát dao thì anh coi chừng đó!

- Nhóc,anh chỉ…

Hắn định đuổi theo nhưng vì mất quá nhiều máu, hắn dần kiệt sức.Nhưng ánh mắt vẫn dõi theo bóng cô nhóc tới lúc cái dáng nhỏ thật sự mất hút. Mắt anh khép lại…

Sau đó không lâu có người đến đưa hắn đến bệnh viện.Người báo tin là một cô bé…Hắn hoàn toàn không biết gì hơn về cô bé đó, người con gái mà hắn đã yêu ngay từ lần gặp gỡ đầu tiên.Và hắn đã thề sẽ tìm cho bằng được người con gái đó… dù cho tận chân trời góc bể !