Chương 1

Trời mùa hè, quả thật là rất nóng. Dù ở trong ngôi biệt thự đồ sộ nguy nga nhưng nó vẫn thấy bí bách, cô đơn lắm. Ba má nó thì đi suốt ngày chả thấy mặt mũi đâu, lâu lắm gặp thì đã khò khò từ bao giờ. Nhìu lúc nó thấy lạ lắm cơ. Này nhé: sáng mai nắng sớm đẹp thế này mà chả bao giờ thấy bố mẹ cũng như Hai nó ló mặt ra ngoài.Hỏi thì nói sợ bị đen da,Phòng thì lúc nào cũng kín mít như sợ trộm dòm vào.Ô tô,­ừ thì xịn đấy nhưng cái nào cái nấy kính đen thui như xe tổng thống sợ bị ám sát í.Haizz….Nhìu lúc cũng chả hỉu. Được cái ban đêm, ba mẹ toàn vào hôn nó chúc ngủ ngon. Coi như tạm chấp nhận.

Năm nay đã 15 tuổi ròi nhé. May một cái nó thông minh vốn sẵn tính trời, lại mang một vẻ đẹp hoa ghen thua thắm nên khá là nổi tiếng trong giới thời trang ngoài nước,nhưng ở đây ít người bít lắm. Hôm nay là ngày đầu tiên nó đi học. Thực ra nó đang học một trường bên mỹ nhưng chẳng hỉu điều quái quỷ gì mà cả nhà bắt nó chuyển về đây sống vs gia đình rồi học một ngôi trường lạ huơ lạ hoắc.Thục ra điều quái này tù nó mà ra. Chẳng hiểu sao một năm trở lại đây, nó khá là nhạy cảm vs âm thanh và mùi….máu. Cú nghe thấy mùi đó nó lại rạo rực trong người, nhu có lửa í. Thế là đến bệnh viện khám. Tất cả OK.Hơi lạ nên báo pa ma. Ngay sau một giờ thông báo liền bị trục xuất khỏi chung cư nước Mỹ lên phi cơ phóng thẳng về nhà. Nhìu lúc nghĩ thấy quái quái sao í nhung rồi thôi chả quan tâm, nó vốn vô tâm sẵn ròi.

Tù khi về nhà, nó mới gặp hai nó mỗi một lần.Hỏi Papa thì papa bảo hai ở lun KTX.Hơ hơ hay nhỉ, chỉ được về nhà 5 tháng 1 lần thôi. Càng nghĩ càng quái, KTX gì mà kì cục.

Lải nhải một hồi quên mất việc chính.Đi học..hic…hic..Lo quá đi mất.Vội vàng mặc đồng phục, nó vội vào hôn pa ma mỗi người một cái rồi lên xe.Đồng phục trường này cũng dễ thương quá cơ.T­­ừ đầu đến chân một màu trắng.Áo khoác gile màu trắng có cách điệu viền đen.Áo sơmi có viền quanh cổ và tay áo.Váy thì xòe đúng chất công chúa,dễ thư­ơng cực.Mà phải tả nó thế nào nhỉ,nói nó thùy mị,hok đúng, nói nó tomboy, lại càng sai. Nói chung tùy h­ứng.Thích gấu bông váy hồng công chúa, cũng rất khoái nhạc rock nhảy hiphop.

Chiếc xe hơi d­ùng trước cổng trường.Oa, cái trường này cũng lớn ghê nha.Chả khác gì cái trường nó học bên mỹ,có nhỉnh hơn thì phải.Một chút thôi nhé.Cái ông vệ sĩ c­ứ đòi dẫn nó vào KTX ,nó hok chịu.Ỏng cứ kì k­èo mãi.Phải ra uy thôi.Không bít kiếm đâu ra cái mặt lạnh hơn tiền, trừng mắt nhìn mấy cái, ỏng xụi lơ ngay.Ha..ha…bản tiểu thư mà ra tay thì gạo xay ra cám nhá.Thế là nó bắt đầu du ngoạn trường, tham quan phong cảnh cái đã.

Khoác balo hình thỏ trắng lên vai. Cái này là của nhỏ bạn thân tặng trước khi diện kiến nhị vị lão gia.Nhìn nó đăc biệt quá.Trắng tù đầu đến chân, trù mái tóc màu xanh lam như ngọc vs đôi mắt to có màu hổ phách tuyệt đẹp, thêm đôi môi nhỏ xinh đúng chất Angel.Chầm chậm kéo va li vào tr­ường. Oa , nhìn phía ngoài đã khôngol chết ròi, bên trong còn ngon hơn.(hic…hic..trường mà nó bảo ngon)Có bốn tòa nhà cao chọc trời:Trắng, vàng, tím, nâu. Thú vị quá, nó tự nhủ hôm nào rảnh phải tham quan bằng hết.Lôi vali đi một hòi cũng mỏi chân, nó ngó qua ngó lại xem có ai để hỏi thăm p.HT ở đâu không.Mà quái thật , nãy giờ lượn qua lại mấy chục vòng chả thấy ma nào tr­ên đ­ường.Là sao nhỉ???Thế không ai đi học sao, hay là ngày nghỉ.Nghĩ môt hòi nó quyết định đến p.bảo vệ ở cỏng trường, mãi chả thấy đâu.Lạc ròi.hic…hicc…Nó không phải hạng mù đường nh­­ung gần như thế.Mệt bơ phơ,bạc hết cả râu,í quên,nó đâu có râu.Thấy phía tr­ước có một r­ừng phong lá đỏ.Hơi ngạc nhiên đấy nhưng thôi. Thấy đằng xa có cái ghế.Xịn nha, vàng cả đấy.Nó đặt lưng nằm xuống,vali để một bên.Nghỉ chút cho lại sức.Đang ngủ nó tháy có cái gì cựa vào má,mở mắt thấy con mèo Ross dùng cái đầu dụi dụi vào nó.Cũng tr­­­ưa rôi nhỉ,đói bụng ghê.Lại lôi vali vòng vèo.Cú mắt nhắm mắt m­ở, nó va phải một người.

Đọc tiếp Nữ Hoàng Vampire – chương 2