Một mùa xuân nữa lại đến! Thêm một mùa xuân không anh! Anh đã đột ngột ra đi từ một đêm mưa trắng đồng quê mẹ. Tai nạn oan nghiệt đã cướp mất anh rồi! Có nỗi đau nào hơn khi trên đời này không còn anh nữa. Dẫu anh chẳng còn là riêng em từ hai năm trước đó.

Anh yêu! Làm sao em quên được anh - Mối tình đầu của em. hai năm ta yêu nhau, hai năm ta xa nhau và bây giờ cũng hai năm anh thật sự vĩnh viễn đi xa...

Hai lần xuân đón anh về. Dẫu chỉ những ngày ít ỏi bên nhau. song chừng ấy cũng đủ cho em vô cùng hạnh phúc! Ngày dó em chỉ là một thôn nữ vừa mới lớn, một diễm phúc lớn lao: được quen biết anh, yêu anh... Những ngày ấy em thật sự lớn lên! Bên anh, em biết được nhiều điều... Anh đã kể cho em nghe bao nhiêu chuyện: về anh, về bạn bè, về mơ ước... Em chưa từng đặt chân lên thành phố Cao nguyên đẹp đẽ với bao nhiêu kỉ niệm đẹp đẽ của anh. Nhưng em cứ nhớ mãi về nơi ấy nơi anh đã từng kể cho em nghe. Nhớ như chính em đã từng sống chốn tuyệt vời ấy vậy.

Hai năm ta xa nhau (cũng vì sự hiểu lầm không đáng có của em mà mãi mãi về sau này em có lẽ sẽ còn ăn năn hối hận và không bao giờ em có thể tha thứ cho mình về việc này). Anh đã có HL. Còn em? Em vẫn sống với những kỷ niệm đẹp của chúng mình ngày nào. Hai năm ta không còn là của nhau. Song hai lần xuân tiếp theo em cứ âm thầm trông ngóng anh. Trong nuối tiếc, em vẫn còn theo dõi, HL. đón anh về. Anh không còn đến với em. Như thế không có nghĩa là em hết yêu anh. Mặc dù luôn khắc khoải nhớ anh. Song em cứ thầm mong anh và HL. hạnh phúc. Bởi em biết chắc HL. sẽ không bao giờ lặp lại sai lầm của em.

Hai lần xuân nữa qua... Anh vĩnh viễn đi xa!

Lần này xuân lại về. Mùa xuân thứ ba không còn anh.

Em và HL. thật sự mất anh. Anh không còn để cùng em hay cùng HL. rong chơi. Mỗi lần xuân là mỗi lần em nhớ và nhớ! Song lần xuân này là lần mà em và HL. nhớ anh nhiều nhất.

Anh yêu! Hôm tiễn anh về lòng đất mẹ. Bỗng dưng trời hửng nắng (những ngày trước đó mưa dồn dập, sướt mướt). Em lặng lẽ đi theo dòng người đông đúc. Mọi người đau xót, tiếc thương anh! HL. vật vã khóc than. Lúc ấy em nào khóc được. Tiễn anh trong lòng em mưa thấm đẫm!

Bây giờ em và HL. là đôi bạn thân với nhau. Thỉnh thoảng chúng em tìm đến nhau tâm sự, kể về anh, ôn lại những kỷ niệm đẹp những ngày em và HL. yêu anh. Riêng em chỉ có hai năm với anh thôi, thời gian có dài đâu. song chừng ấy cũng quá đủ cho em rồi, anh ạ! Và cho đến lúc này em vẫn cứ mãi yêu anh với tấm lòng thủy chung này. Có thể sau này em sẽ nói "Em yêu anh" với ai đó. Song lời yêu thương ấy, chỉ một lần thôi, em đã nói một cách thiêng liêng nhất đối với anh.

Anh yêu! Vừa rồi tuyển tấp áO TRẮNG có bài thơ của anh được chọn cho mục "Bài thơ phổ nhạc", trước đó lai rai các tuyển tập khác cũng như báo tỉnh cũng đăng lại thơ anh. Mọi người vẫn nhớ anh, thử hỏi làm sao em quên anh được. Em thầm cám ơn những tấm chân tình dù ở xa vẫn luôn đối xử tốt với anh.

Mùa xuân lại đến trên quê mình rồi đó. Những cơn gió lại thoảng quạ Đông lạnh khoác áo ra đi. Nắng xuân ấm áp. Biết bao thay đổi từ khi không anh, xuân đến càng thêm đổi thaỵ Em vẫn nhớ và nhớ... Và cho dù bao lần xuân, bao nhiêu thay đổi em cũng chẳng thể nào quên anh được đâu!

Hết