Chương 1 - Yêu Thầm
Nàng, Ỷ Lan- Đại tiểu thư độc nhất vô nhị của Ỷ Gia, là đứa con gái được phụ mẫu hết mực cưng chiều trong gia đình.Dẫu vậy, nàng luôn ngoan ngoãn, không bao giờ ỷ vào sự cưng chiều mà kiêu ngạo, thậm chí, Ỷ Lan còn là một con người có chút nhút nhát, rụt rè.
Được thừa hưởng nhan sắc từ Cố Mẫn- mẫu thân nàng, Ỷ Lan lớn lên xinh xắn vô cùng tới mức mỗi khi nhìn vào góc nghiêng của nàng, ai cũng phải suýt xoa vì sự đáng yêu, diễm lệ động lòng người.
Rồi lên mười bốn tuổi, nàng đã thành công dựa vào chính thực lực của mình, trở thành đệ tử, Tiểu Thập Tứ của Thủy Kính Các.
Tại đó, tâm hồn thiếu nữ của nàng đã lần đầu biết rung động.
Trong ngày thi tuyển, nàng đã vô tình nhìn thấy cảnh chàng thiếu niên ấy, mạnh mẽ, sát phạt vung thân kiếm rực lửa kết liễu đám Lá Yêu. Hình ảnh oai phong như vậy, đó là lần đầu tiên Ỷ Lan được thấy.
Nàng phải lòng hắn ngay từ cái nhìn đầu tiên.
Dần dần, học chung môn đồ, nàng càng để ý hắn hơn, dù rất muốn được trò chuyện, thử bắt chuyện với hắn nhưng hắn lại chưa từng ngó tới nàng.
Trong mắt hắn dường như chỉ chú ý tới một tiểu sư muội hoạt bát khác, nàng ghen tị với hội bạn bốn người của họ, nàng ghen tị khi họ có thể tự do quàng vào vai hắn, trêu đùa hắn dễ dàng đến vậy, nhưng càng ngưỡng mộ tình cảm của họ hơn vì gần như nàng là người ít nói nên bạn bè cũng không có nhiều.
Ỷ Lan dù rất muốn thử tìm cách trò chuyện với hắn nhưng đều thất bại.
Tệ hơn, nàng muốn thử cầm kiếm giống hắn, thử học kiếm thuật để có thể lấy cớ cùng hắn rèn luyện. Nhưng sinh ra người Ỷ Lan vốn thiên dẻo, lực cổ tay yếu mềm, khiến cho đây dường như không phải trường phái dành cho nàng.
Từ bé, Ỷ Lan đã rất hứng thú với thảo dược, thường xuyên tự tìm tòi các loại độc, dược trong sách và cả nhưng tiên thuật hỗ trợ, phục hồi, thay đổi cấu trúc.
Bởi vậy, khi mới mười tuổi,nàng đã có tài trong thuật hồi phục và độc dược, nàng cũng là người duy nhất trong sư môn, dùng kim làm vũ khí... một món đồ dù có thể cứu người, nhưng cũng có thể hạ chết ai bất đắc kỳ tử.
Cứ vậy, nàng càng mong ngóng thì càng thấy hắn có nhiều điểm tốt, và càng thích hắn hơn.
Thấm thoắt cũng năm năm trôi qua, nàng đã mười chín còn hắn đã bước tới tuổi hai mươi, dù với tiên thân thì cái tuổi này chẳng là bao nhưng lại đánh đấu mốc trưởng thành đặc biệt.
Ỷ Lan thành đại cô nương rồi.
Cũng vào năm đó, hắn cùng sư muội tham gia chiến sự Ma Vực, sau lần thành công vang đội, tên tuổi hắn vang xa lẫy lừng và được mời tới Ma Vực để tham gia chiến dịch thanh tẩy.
Biết tin, biết rằng nàng sẽ rất khó để gặp lại hắn, nàng đã rất buồn. Ngày hắn đi, đó là lần đầu tiên Ỷ Lan có can đảm, dũng khí để tới đưa quà chia tay cho hắn. Một món quà nhỏ chứa hàng loạt các loại thuốc trị độc, những đan dược hiếm mà nàng dành dụm được.
Sau khi hắn đi được hai năm, y thuật của nàng gần như đã trở nên tinh thông, thông thạo mọi lĩnh vực của y dược. Sự trưởng thành như đã thúc giục nàng khiến nàng muốn mau mau được gặp lại hắn hơn.
Ngày nọ, trong hậu viện:
“Muội thực sự muốn tham gia chiến sự Ma Vực sao? Muội chắc chứ, nó nguy hiểm lắm!”
Đại sư huynh của Thủy Kính Các đồng thời cũng là biểu ca của nàng- Cố Trầm, là người luôn giúp đỡ nàng, chỉ dạy nàng tận tâm trong những năm học nghệ ở Thủy Kính Các.
Hắn là một con người nghiêm khắc, biết chuyện nàng muốn tham gia chiến sự cùng người nàng mến thì liền phản đối.
Ỷ Lan tâm ý đã quyết:
“Muội chắc mà, không phải chuyến đi này cũng sẽ giúp muội càng cải thiện y thuật sao? Trên chiến trường sẽ có rất nhiều thương binh, tử sĩ cần tới quân y bọn muội.”
“Có chắc đó là điều muội thục sự muốn.”
Ỷ Lan cười tươi rãng rỡ, như một đó hoa nở rộ, gật đầu chắc nịch thay cho lời đáp hắn.
Cố Trầm thấy vậy thì bất lực mà nói:
“Nhìn muội như này, ta cũng không nỡ từ chối...”
Ỷ Lan cười càng tươi hơn, biểu ca của nàng là người luôn ủng hộ nàng trong mọi việc. Nàng đưa ra ý định của bản thân:
“Muội sẽ chỉ đứng tuyến hậu quân thôi, sau tường thành, sẽ không có bao rủi ro đâu.”
“Mỗi ngày đều phải gửi thư báo bình an cho ta đấy nhé.”
Ỷ Lan mím môi, thỏa thuận gật đầu, đó cũng không phải chuyện khó khắn gì cho cam.
“Vậy còn phía mẫu thân và sư phụ?”
“Được rồi, được rồi, ca ca sẽ giúp muội, cứ yên tâm mà chuẩn bị đi”