Chương 1 - Bỏ nhà

Trong 1 căn biệt thự sang trọng, nó đang tức giận gào lên vs bà nội:

- Không, có chết con cũng không cưới ng con không biết mặt, lại còn ngay ngày mai nữa chứ, ba mẹ con cũng không muốn như z đâu- - Nó quay sang ba mẹ để tìm sự trợ giúp nhưng vô ích, họ đều lắc đầu.

Nó bực bội bỏ lên phòng ngồi suy nghĩ và 1 ý tưởng len lói vụt qua đầu nó, nó nhếch môi cười gian xảo.

Ngày hôm sau

- Nào Nguyễn Ngọc Ly, chuẩn bị đám cưới thôi, cho dù cháu không muốn bà đã thuê ng đến giúp cháu để trang điểm rồi, ra đây đi.- - Bà nó nói

- Bà cứ cho họ vào đi- - Tiếng trong phòng vọng ra ngoài

- Ừ- - Bà nó mỉm cười rồi gọi ng vào giúp nó trang điểm

Nó nhếch mép cười rồi gọi ng đang thấp thỏm sau tủ quần áo ra ngoài. Ng đó thì đóng giả làm nó còn nó thì chạy ra phía cửa sổ buộc dây thừng và trèo xuống tầng 1. Nó mỉm cười gian xảo, rồi bắt chiếc xe chạy đến 1 hiệu cắt tóc.

Bước vào tiệm nó thở dài rồi đi vào, 20' sau nó bước ra vs mái tóc tomboy khác xa vs mái tóc đẹp đẽ thường ngày của nó rồi xách balo chạy đến tr.

Bc vào tr nó thở hổn hển không ra hơi, vội chạy lên cầu thang của lớp 12a. "Rầm"- Tiếng nó va vào 1 ng. Ngước mắt lên nhìn là 3 cậu con trai vô cùng handsome.

- Này nhóc đi đường tử tế vào chứ- - Anh ta lên tiếng.

- Xin lỗi tôi hơi vô ý 1 chút- - Nó cúi mặt xin lỗi

- Xin lỗi 1 cách đơn giản như vậy thì có cảnh sát làm j- - Anh ta vẫn bực bôi

- Tôi đâm vào ng anh thôi chứ có làm hỏng j đâu- - Nó trợn mắt quát

- Hỏng đôi giầy da bên Ý của ta rồi- - Hắn gằn giọng

- Bao nhiu tôi trả- - Nó thản nhiên

- 300tr đó nhóc- - Hắn cười khểnh

- 300tr hả- - Nó choáng váng, vs nó 300 tr là chuyện nhỏ lúc chưa bỏ nhà còn bây h thì khác nó mang khoảng 100tr thui.

- Còn cách khác để trả nợ cho nhóc đó, nhưng không bít nhóc có chịu không

Nó bỗng tỉnh hẳn ng hỏi:

- Cách j

- Đó là......