Hiện trường sự việc


1. HIỆN TRƯỜNG SỰ VIỆC

Diệp Sơ nghĩ nghĩ một chút, rồi hỏi với giọng dò xét : “Vệ… Đông?”

Gương mặt Vệ Bắc đang ửng đỏ, thoáng chốc đã trắng bệch.

Diệp Sơ nhìn sắc mặt của anh,liền cảm thấy có điều gì đó không ổn,cô vội vàng nói lại “Vệ Nam?”

Khuôn mặt Vệ Bắc từ trắng bệch biến thành tái nhợt

Diệp Sơ buồn rầu tự nhủ: Sai nữa rồi sao? Cho nên cô nói “Vệ Tây?”

Vẻ mặt Vệ Bắc trở nên xám xịt

Anh không để Diệp Sơ tiếp tục phỏng đoán nữa, đưa tay đẩy đầu cô, hung dữ nói “Tránh ra, đồ mập , cô không biết là thân hình to lớn của cô rất cản trở lối đi lại sao?”

Nói xong, anh liền đi thẳng, không hề quay đầu lại, để lại Diệp Sơ đứng ở đó xoa xoa đầu, vô cùng tủi thân. Sao anh lại trách cô chứ? Ai bảo tên anh kì cục quá làm gì. Nếu tên anh là Vệ Hữu, thì chỉ cần hai lần là cô có thể đoán ra rồi

Nói đến Vệ Bắc, chuyện này có thể coi là một sự bi kịch. Là một kẻ ngang ngược từ nhỏ, anh bắt nạt một cô bé suốt sáu năm trời. Càng về sau, chính anh lại hoài nghi , có phải mình đã thích cô bé ấy rồi không? Nhưng ngay cả tên mình , đối phương cũng chẳng nhớ.Đây đúng là bi kịch đời người mà!

Là một hotboy tiêu chuẩn, anh coi việc bắt nạt cô là nhiệm vụ của mình, hơn nữa anh còn kiên trì thực hiện nhiều năm không thay đổi.

Là một cầm thú chất lượng cao, anh không hề mắng chửi người khác, chỉ có điều năng lực đánh nhau lại tương đối mạnh mẽ.

Nhiều năm trúc mã lộng thanh mai (*), cô không còn là một cô bé dễ bắt nạt, thế nhưng anh lại là kẻ bắt nạt biến thái !

Nhưng áp lực của cầm thú cũng rất lớn, một khi đã yêu, làm sao anh có thể dễ dàng buông tha cho cô!

(*)Đây là bài thơ Trường Can Hành của Lý Bạch, nói lên điển tích Thanh Mai Trúc Mã được bắt đầu bằng bốn câu:

Thiếp phát sơ phú trạch

Chiết hoa môn tiền kịch

Lang kỵ trúc mã lai

Nhiễu sàng lộng thanh mai.

Tạm dịch:

Em tóc vừa xõa trán

Ngắt hoa chơi trước nhà

Chàng cưỡi ngựa trúc đến

Quanh giường ném mơ xanh