Chương 1
Đó là một toà lâu đài huyền thoại… đã có từ rất lâu đời… chủ của nó hiện tại là một gia đình thế phiệt… rất giàu có và độ lượng… nhưng căn nhà lại mang một bầu không khí u ám….- Đã hai tuần rồi??? Cô tính sao đây???Tiếng nói trầm vang lên trong phòng khách của căn nhà… ngoài trời mây đen đang ùn ùn kéo tới….Giọng nói đó là của một người đàn ông ngồi trên chiếc ghế bành lớn… xung quanh là 3 người khác nữa… dưới đất… một cô gái đáng thương đang quỳ gối… Cô gái ăn mặc rách rưới… nước mắt lưng tròng…- Xin các cậu tha cho tôi!!! Thêm một tuần nữa.. chính xác một tuần nữa… tôi sẽ hoàn thành công việc… xin các cậu…- Thôi đi!!!Người đàn ông lạ mặt đứng dậy… đi một vòng quanh cô gái đang khép nép…- Tôi rất ghét những người không giữ chữ tín… 2 tuần là 2 tuần… ngay bây h… cô hãy mau cút khỏi đây…- Cậu Chun… đừng …Cô gái bấu chặt lấy ống quần người đàn ông… liên tục van nài…- Thật bực mình quá…. Adan… xử lý nốt đi!!!- Vâng thưa anh!!!Một người dáng nhỏ nhắn hơn đi ra… nắm lấy cổ áo cô gái… và piu!!! Đá văng cô ra ngoài trời mưa tầm tã….- Làm tốt lắm…. Hahahahaha!!!!Người đàn ông tên Chun che miệng cười lớn…- Đừng có ai hòng bước vào căn nhà này hahahaha!!!———————————————————Tại một đại hội….. cấp cao… thuộc vào hạng quan trọng của Đài Loan…- Mọi người nghe nói gì chưa…???- Chuyện gì???- Tứ đại ác quỷ vừa sa thải thêm một người nữa…- TRời đất… chiện thường ngày… tính ra trong vòng một năm họ đuổi ngót 100 người là ít…- 100 người thôi á!!! Tôi nghe nói là 200 cơ đấy!!!- đáng sợ quá… mong tôi không phải là người kế típ…- Nếu được vô đấy thật nghe chừng cũng không nuối tiếc đâu!!!- Gì cơ???Tất cả mọi người đều chăm chú vào giọng nói vừa thoát ra…- Vì tứ đại ác quỷ rất đẹp trai…- Tôi cũng nghe vậy đấy!!! Người ta nói họ chỉ đối xử tàn tệ với chúng ta thôi… còn đối với mọi người đều rất dịu dàng….- Rốt cuộc cũng là cái phận…. tự dưng tôi thấy mặc cảm cái nghề này quá…Một người rơm rớm nước mắt…- Cũng chính vì thế mà không ai chiến thắng được tứ đại ác quỷ…Một cụ bà trông khá đững đạc… Bước ra chỗ đám đông đang bàn tán xôn xao…- Chủ tịch….Tất cả mọi người trong khán phòng đều im lặng… và nghiêng mình cúi đầu….- Không hiểu lần này có kì tích không nữa…Người đàn bà được mệnh danh là chủ tịch ngước mắt lên bầu trời vẩn c….thở dài…