Tiết tử

Lý ThanhThiệu Khiết Phùng

Tiết tử:

Dưới ánh chiều tà một khất nhi có bộ dạng lem luốc nhưng cũng không che đi được đôi mắt tròn xoe hữu thần của nàng. Thò tay nhỏ nhắn cất hai đồng tiền vừa được người ta bố thí một cái nhếch mép thật nhanh lướt qua khuôn mặt nhỏ nhắn kia rồi biến mất Nàng lại một bộ dáng rưng rưng tội nghiệp nhìn những người vội vã trên đường. Bộ dáng này của nàng luôn khiến những người có tấm lòng lương thiện thương cảm nên rất nhanh lại có vài đồng tiền trên cái bát nhỏ của cô bé tám tuổi nhỏ xíu gấy gò ngồi ở một góc đường.

Khi mặt trời đứng bóng Lý Thanh đi nhanh khỏi góc đường bước vào một góc khuất nàng lôi ra một bộ quần áo sạch sẽ khác thay vào, thấm chiếc khăn vào miểng bát nhỏ đọng nước mưa trên đường nàng lau mặt sạch sẽ rồi chạy nhanh đến cổng sau của một sân viện nhỏ. Ở đây nàng nhận một hài tử chừng vài tháng tuổi, cõng tiểu hài tử trên lưng ru cho nó ngủ bằng giọng hát ngọt ngào của mình. Chỉ một lát sau tiểu hài tử đang khóc kia từ từ say ngủ trên lưng nàng.

Sau khi xong việc dỗ trẻ nàng lại chạy đến ngõ Hoàng Hoa chạy đến cửa sau của kỹ viện nàng được đưa cho bộ y phục của nha hoàn. Thay xong y phục Lý Thanh đến phía sau tấm bình phong nghe theo tiết tấu nhạc bắt đầu ngân cao giọng hát. Nàng là hát thay cho hoa khôi của Ngân Chức Phường, Linh Ngọc tỷ tỷ tuy xinh đẹp, múa hay nhưng giọng nàng ta thì như tiếng vịt kêu thế nên khi biết nàng có giọng hát hay Linh Ngọc tỷ đã nảy ra ý muốn nàng hát thế nàng ta mỗi khi nàng ta biểu diễn. Khi trời đã rất khuya, nàng mới ra khỏi Ngân Chức Phường đi về một mái nhà liêu xiêu, nhẹ nhàng đẩy cửa vào bên trong Lý Thanh thắp ngọn đèn dầu nhỏ trong căn nhà tưởng chừng sắp đổ kia sáng lên ngọn lửa ấm áp của một mái nhà.

Ở một nơi khác trong một trang viện lộng lẫy xinh đẹp tiểu hài tử mười hai tuổi ở một bên khẽ thở dài khi thấy mẫu thân cầm dao rượt chém phụ thân:

- Chàng đứng lại cho ta chàng dám mang Ngọc như ý trị giá liên thành của ta tặng cho tỷ tỷ, chàng thường ngày hay qua Dược cốc chòng ghẹo tỷ tỷ ta thì thôi đi còn dám đem ngọc đi, chàng có biết ngọc ấy mắc thế nào không hả ta chém chết chàng.

- Ta nhất định sẽ không lấy một người ham tiền như mẫu thân. Tay chống cằm Khiết Phùng mười tuổi hắn ở một bên chán ngán cảnh thường ngày diễn ra như cơm bữa nói.

- Tiểu tử thối, con nói gì hả , ham tiền có gì xấu chứ, tiền là tiên là phật là sức bật của tuổi trẻ là sứ khỏe của tuổi già là cái đà của thế giới. Ở quê ta luôn coi câu nói đó là chân lý. Không có tiền sao nuôi nổi tiểu tử nhà ngươi. Thiếu phụ quay sang chỉa mũi nhọn về phía tiểu hài tử mười tuổi nhưng có bộ dáng một ông cụ non.