Chương 1

* Giới thiệu nhân vật:

Tên    :  HÀN TUYẾT BĂNG

Biệt danh:  WINDY

Tuổi   :  17

Tính Cách:  2 tính cách…

+ Sáng: Ngoan hiền, học giỏi nhất trường và là hotgirl của trường…

+ Tối  : Là chị Hai khu đường phố, đánh đấm, tra tấn người khác là biệt danh của nàng… và đặc biệt là chưa có người yêu…

—o0o—

“Ê, con kia, đưa tiền ra đây, tau tha cho…” – Một thằng nhìn cũng có máu mặt (Tại trên mặt có mấy vết sẹo chăng?)

“Dạ, nhưng… em là học sinh, làm gì có tiền mà đưa ạ…” – Cô gái đó thút thít nói

“A, con này ngon, dám…khẩu tay đôi với tau cơ đấy!!!” – Tên đại ca đó rống lên

“Em đâu giám, chỉ là thấy anh hỏi nên em trả lời thôi mà!!! hihi…” – Mặt cô gái có sự thay đổi nhưng không nhiều

“Ak… mày còn dám cười nửa hả?” – Đại ca nọ ngạc nhiên

“Đại ca, nhìn con bé này cũng đẹp quá, người thon, cao, gương mặt hình trái xoan kiêm đôi mắt to tròn trông đẹp khỏi chê lun…Hay là đại ca…” – Một tên thuộc hạ của hắn nói chen vào…

“Mày nói tau mới để ý đấy nhá!” – Nói rồi tên đại ca lại quay sang nhìn nó với ánh mắt đầy thèm khát mà tiếp – “Này cô em, nếu không có tiền thì đi chơi với anh một đêm, anh sẽ cho em tất cả những thứ em cần mà… haha ~~~”

“Zời ơi, đúng là tên này muốn chết sớm đây mà, mình chỉ định vờn con mồi một chút thôi mà hình như nó đi quá xa rồi thì phải, haizz! Chắc là phải GIẾT…nó thảm một chút mới hả dạ a~~~” – Tôi nghĩ, thế rồi… (Thay đổi 180o )

“Ê thằng kia, mày nghĩ mày là ai mà lại dám ăn với nói thế hả, mày có biết tau là ai không hả? tau điên lên rồi đấy nhá, sức chịu đựng của tau cũng có giới hạn thôi…”

Nói rồi tôi vung chân đá tên đại ca đó một cước tríng chỗ hiểm, hình như hắn rất đau thì phải…Vừa định thần lại, hắn định giơ nắm đấm của mình ra nhưng tay tôi đã nhanh hơn, tay trái tôi bắt được tay hắn, bóp chặt, tay phải tôi giơ lên, múc thật mạnh vào bụng nó khiến nó gục ngã, quỵ xuống, thấy đại ca bị đánh thê thảm như vậy, chẳng hẹn mà gặp, chúng chạy như chẳng có gì có thể “phanh” chúng lại được cả…

“Nghe đây, lần sau nếu có gặp tau thì hãy tránh cho nhanh, nếu không thì không biết sẽ lại có chuyện gì xảy ra nửa đâu, nghe chưa???” – Nói rồi tôi quay lưng bỏ đi, nhưng sực nhớ ra một điều, tôi đứng lại (Nhưng không quay người lại đâu nha) nói tiếp – “Lần sau, nếu còn để tau bắt gặp mày chọc ghẹo con gái nhà lành hay đại loại như thế thì hãy để dành tiền mà vào bệnh viện đi là vừa…”

“…”

“Sao lần này kịch diễn ra nhanh thế mèn…”

* Giới thiệu nhân vật:

Tên    :  Trần Vi Vi

Biệt danh:  KANDY

Tuổi   :  17

Tính Cách: 2 tính cách nhưng dung hoà hơn nhiều

+ Một: Diệu dàng, xinh đẹp, đặc biệt không có tính tiểu thư như bao người khác

+ Hai : Một khi đã thik thì bố đánh chết cũng chả được gì, nói chung là khá quật cường, thân với ai là chơi rất được, đánh nhau cũng không tệ nhưng vẫn thích làm quân sư quạt mo cho người bạn thân Windy hơn

“Sao lần nào cậu cũng ngồi trên nóc nhà xem kịch không xuống giúp tớ một tay vậy hả?????”

“Tớ xuống làm gì thêm vướng tay vướng chân của bồ nhỉ… hey, đành ngồi đây xem kịch còn hơn, với lại…Bồ cũng có bị làm sao đâu!!!” – Nói rồi nhỏ nháy mắt cười đầy tinh quái

“Đúng là cãi với bồ chỉ tổ tốn nước bọt thôi…”

“Nè, đừng nói giận rồi nghen…” – Nói rồi, Kandy nhảy từ nóc nhà xuống – “Thôi, đừng giận nữa nha, hay tui đãi bồ đi Bar nha???”

“Nghe vậy còn được đấy, đi thôi!!!”

Vừa định lên xe đi thì… “I never had dream come true, till that day that I found…” – Chuông điện thoại của tôi reo lên (bài Never had dream come true đấy ^^)

“Dạ, con nghe ạ…” – Tôi quay ngoắt nói với người trong điện thoại với một giọng nhẹ nhàng nhất có thể – “Vâng, con biết rồi ạ, con sẽ về ngay, vâng, con chào cha, vâng…” – Cúp máy, tôi thở dài một cái, xoay qua nhìn con bạn…

“Sao? phụ thân đại nhân gọi về ak. Chán nhỉ! Nhưng thôi không sao, lần sau tớ sẽ mời bồ vậy, ok??? Về nhanh kẻo lần sau không chuồn ra được thì chết với tớ…” – Nó cười nhẹ…

“Ok! Tạm biệt bồ nha…” -  Nói rồi, tôi phóc lên xe, lái xe về nhà với tốc độ nhanh cực

—o0o—

Về đến nhà, cất xe, tôi lấy lại tinh thần rồi bước vào nhà bằng khuôn mặt giả nai đến tội nghiệp…Hix hix, tưởng ai cũng ngủ rồi, hoá ra cha tôi vẫn đang ngồi đọc báo ngay tại phòng khách, haizz! thế là khỏi trốn rùi…

“Chào Cha con mới về…”

“Uk, sao hôm nay con về trễ vậy?”

“Hả…à…dạ…Tại con bị hư xe nên…”

“Thế à, sao không gọi điện thoại về báo để ta sai người đến đón… Con phải biết con gái đi một mình đêm khuya rất nguy hiểm, đặc biệt là một tiểu thư như con…”

“Dạ, nhưng con tự xử lý được mà, cha không cần lo thế đâu” – “Hù, may mà người tin, mà cũng phải thôi, con ngoan thế này cơ mà…” – Những lời này tất nhiên là nó nghĩ vậy chứ chẳng giám nói ra rồi

“Uk, vậy thôi, con lên ngủ đi, ngày mai ta có chuyện muốn nói với con…”

“Vâng ạ, con chào cha, chúc cha ngủ ngon, con xin phép lên phòng…”

—o0o—

“Tit tit…” – Là báo tin nhắn của tôi đấy

<Sao, về nhà an toàn chứ cô bạn> – Thì ra là KANDY, tôi đóng cửa lại, rồi gọi điện thoại cho nhỏ bạn…

“Tất nhiên, tớ mà lại…Mà Bồ đang ở đâu đấy?”

“Tớ hả, trời, thế mà cũng hỏi, tớ đang ở…ở…”

“Thôi, được rồi, hiểu rùi, lại phe phái gì nữa hả? Sao? Bao người? Có chuyện gì mà lại để Kandy cô nương đích thân ra tay vậy hả?”

“Có gì đâu, không có ai chơi, chọc bọn này nổi sung lên chơi thôi mà… hihi… Không có gì đâu, mà thôi, ngủ đi nha, bye bồ, hẹn mai gặp ở trường nha!!!”

“Ok! Bye bồ, ngủ ngon!”

Nói xong, tôi tắt máy, phi lên giường, khò…khò… (Chú ý bây giờ là 2 a.m)

Đọc tiếp Mặt nạ thuỷ tinh – Chương 2