Chương 1 - Ban hôn

Đồn rằng, con gái út nhà Thiên Gia Thừa tướng quân, mẹ ruột là một kỹ nữ, có dung mạo bình thường, tâm cơ ác độc, trên dưới Thiên Gia đều ghẻ lạnh nàng ta.

Ở Thiên Gia, người trong kẻ ngoài đồn rằng, nàng ta ban đêm, ở trong phòng mình tinh chế thuốc độc. Bất kỳ kẻ nào khiến nàng ta tức giận, đều lãnh lấy cái chết thê thảm nhất.

Sao ở phủ Thừa tướng lại có một nữ nhân vừa độc ác vừa xấu xí, làm mất mặt Thiên Gia như thế được? Thiên Quân Dao? Cái tên này thực sự không phù hợp với một ả phù thủy như vậy.

Năm đó, hai vị Hoàng tử của Quý Phi và Hoàng Hậu thông minh, tài giỏi, ngang tài ngang sức, lập nhiều công lớn. Chuyện này khiến cả Hoàng cung rơi vào tình thế căng thẳng, không biết được ai sẽ là người lên ngôi Thái tử, ngồi lên vị trí Hoàng đế.

Thanh Quý Phi vì muốn hạ thấp danh dự của Đại Hoàng tử Âu Dương Vũ Mặc mà không từ thủ đoạn. Lấy mối quan hệ là cháu gái của Thái Hậu mà xúi giục, muốn ban hôn cho Âu Dương Tử Mặc, ép hắn không thể tiến bước thêm nữa.

Vừa hay, Thiên Quân Dao của Thiên Gia tiếng xấu đồn xa, dung mạo xấu xí, rất phù hợp cho kế hoạch này của Thanh Quý Phi.

Từ Lan Hoàng Hậu không đồng ý việc này, nhưng vì sức ép của Thái Hậu và Hoàng thượng, khiến người ốm một trận lớn.

Lúc này Đại Hoàng tử Mặc Vương vẫn còn ở biên cương, không hề hay biết về chuyện này. Đợi đến khi hắn hồi kinh thì thánh chỉ cũng đã được ban xuống.

Con gái của Thiên Thừa tướng là Thiên Quân Dao, ngày 9 tháng sau lập tức thành thân với Đại Hoàng tử Âu Dương Vũ Mặc.

Lúc Thiên Gia nhận thánh chỉ này, trên dưới đều ngơ ngác. Ngay cả người tỷ tỷ của Quân Dao cũng không bình tĩnh được mà nói:

"Ả vịt con xấu xí này lại có thể gả cho Mặc Vương? Không phải là làm mất mặt Thiên Gia hơn sao?"

Thiên Quân Dao im lặng, nhận chỉ, nàng nghe đủ điều về chuyện ban hôn này.

"Độc Dao lại có thể gả vào Hoàng thất? Chuyện cười gì vậy? Không khéo cô ta ám hại cả phu quân của mình chẳng hay"

"Xấu xí như cô ta lại có thể trèo cao như thế? Chả khác nào khiến tiền đồ của Mặc Vương bị lụi tàn sao? Đúng là đồ đen đủi"

"..."

Những lời này Thiên Quân Dao vốn đã nghe quen tai rồi. Cô cũng chỉ có thể im lặng, không quan tâm đến.

Trước đây, là con gái của một kỹ nữ, lại mang dung mạo tầm thường, cha ruột của cô là Thiên Hình cũng làm ngơ, không quan đến.

Nhưng bây giờ cô có thể gả cho Mặc Vương, chả phải là chuyện tốt sao?

Thiên Hình mấy ngày liền ân cần với con gái, bảo rằng sau khi vào cung cô phải cung kính với Mặc Vương, nâng đỡ ông trước mặt Từ Lan Hoàng hậu. Nhưng cô lại nói:

"Có thể... không gả không?"

Câu nói này của Thiên Quân Dao khiến Thiên Hình tức giận. Ông lập tức cho cô một bạt tai thật mạnh, mắng:

"Đồ bất hiếu, sao mày có thể nói không gả là không gả chứ? Tao nuôi mày đến nhường này, mày không thể không trả ơn cho tao!"

Thiên Hình vẫn giữ đúng quyết định, đúng ngày đúng giờ lành, lập tức lên kiệu hoa, không có gì thay đổi.

Tuy trên dưới Thiên Gia đều không thích Thiên Quân Dao, nhưng có thể khiến nàng ta đi khỏi phủ, thì còn gì bằng chứ? Cô ta đúng là thứ đen đủi và xui xẻo mà.

Lúc này Âu Dương Vũ Mặc cũng đã hồi kinh. Hắn đến thăm mẫu phi của mình.

Từ Lan Hoàng hậu vì chuyện này mà ốm một trận, chưa kể đến, bà còn nghe tiếng xấu của "con dâu" mình, khiến bà đau lòng không thôi.

Âu Dương Vũ Mặc an ủi bà, hắn nhẹ nhàng nhưng lại thờ ơ, bảo:

"Chỉ là một nữ nhân nhỏ bé, sao có thể phá hỏng tiền đồ của hoàng nhi, xin mẫu phi cứ an tâm".