Nó là người duy nhất trong lớp có gia đình ở Thừa Thiên - Huế. Nghe đâu gần một tấn lúa với ngôi nhà gỗ của gia đình nó theo dòng lũ về biển Đông trong cơn đại hồng thủy tháng 11 vừa rồi.

Nó định nghỉ học, gia đình không chọ Trở lại trường hơn tuần rồi nhưng cơn lũ vẫn chưa rút khỏi đầu nó.

Đêm qua cả phòng giật bắn người khi nghe tiếng nó la lên thảng thốt:

-... Cứu! Cứu! Ai... C... ứ... u... vớ... i...

Sáng nay, đến giờ ra chơi, lớp trưởng mời cả lớp lại:

- Với tinh thần tương thân tương ái, lá lành đùm lá rách, lớp chúng ta có món quà nhỏ xin gửi đến bạn...

Lớp trưởng đang nói, bỗng từ dưới lớp tiếng ai đó vọng lên:

-... Biết thế! Bữa trước bảo ông già chuyển ra Huế, cho rồi!

Nó nghe rõ. Mặt sầm xuống. Mắt cay caỵ Câu nói đùa như cơn lũ thứ hai quét lên khuôn mặt nó.

Cả lớp chìm vào im lặng.

Hết