Chương 1
Lúc chuông điện thoại reo, Hà Tu Ý đang tắm.Anh lo lắng chuyện có liên quan đến việc “Tìm việc” kia, cho nên tắt vòi sen, choàng một cái khăn tắm, bước ra phòng khách nhận điện thoại.
Giọng nói của người bạn học cũ Trầm Hành lập tức truyền tới “Anh đẹp trai củôi ơi, cuối cùng tôi cũng nhét được cậu vào một đoàn làm phim rồi!”
“Hửm?” Hà Tu Ý ngồi lên sofa cạnh điện thoại, giọng có chút vội “Đoàn nào?”
“Đạo diễn Lý Triêu Ẩn, cậu biết không?”
“Đương nhiên là biết.” Hà Tu Ý nói “Đạo diễn Lý nổi tiếng như vậy.” Lý Triêu Ẩn, là một đạo diễn lớn, sau khi tốt nghiệp một học viện điện ảnh danh tiếng của Mỹ thì ở lại Hollywood quay một bộ phim, giành được rất nhiều giải thưởng quốc tế. Có người nói, hiện nay, anh ta đang về nước quay một bộ phim nào đó, nhưng không ai biết nội dung cụ thể là gì.
“Ha, tôi nói này, cậu đúng là giẫm phải phân chó rồi!” Trầm Hành vô cùng khorương nói “Lúc tôi đề cử cậu tôi chả ôm tí hy vọng nào... Ai ngờ đạo diễn Lý vừa nhìn thấy cậu thì nói nếu cậu đồng ý thì vào đoàn luôn, khỏi cần thử vai!”
“Hả?” Hà Tu Ý cảm thấy không đúng lắm, hỏi lại “Rốt cuộc là vai gì thế?”
Trầm Hành nói “Không có nghe... Lúc ấy tôi vội quá... Nhưng không phải vai nào cậu cũng nhận à?”
Hà Tu Ý gật đầu “Đúng.”
Anh đúng là vai nào cũng sẽ nhận!
Khởi điểm của Hà Tu Ý thậa rất cao. Bộ phim thứ hai anh diễn đã giành được giải nam phụ xuất sắc nhất và giải người mới trong một lễ hội điện ảnh trong nước. Ai cũng cho rằng tiền đồ của anh vô cùng rộng mở.
Nhưng đâu ai ngờ, ngay khi sự nghiệp đang trên đà cất cánh, mẹ anh lại bị bệnh viện chuẩn đoán mắc phải trọng bệnh. Vì vậy, thay vì đi sớm về trễ, lê la khắp thế giới để quay phim, anh lựa chọn ở lại bên cạnh chăm sóc mẹ mình. Thời gian sống còn lại của mẹ anh dài hơn người thường rất nhiều, khổ sở chịu đựng qua năm năm trời mới vừa qua đời năm ngoái. Mà anh, vì tiền thuốc men của mẹ, thiếu nợ bạn bè thân thích không ít tiền.
Sau khi mẹ qua đời, vừa vì nghề nghiệp yêu thích, vừa vì trả nợ, Hà Tu Ý lựa chọn quay lại nghề cũ. Anh nhờ vả bạn bè cũ giúp anh “giới thiệu”, lại không nghĩ tới việc tới nhanh như thế. Anh đã hai mươi tám tuổi, nhưng mới diễn qua hai bộ phim, không thấp nhưng cũng không cao, miễn cưỡng cũng coi như là được. Mà hiện nay, nam chính đa số đều là những cậu nhóc hãy còn tươi trẻ sinh vào khoảng những năm 98, mặt non vắt được ra sữa. Bọn họ đều là ngôi sao thần tượng, có cơ sở là lượng fan hùng hậu, còn nam thứ chính, nam phụ gì gì đó thì đều là gương mặt mới mà công ty muốn đề cử, hay tình nhân nhỏ của những nhà đầu tư. Tóm lại, cho dù thế nào cũng không muốn dùng đến một người đã không đóng phim năm năm trời, lại còn không fan, không hậu thuẫn, tuổi thì đã lớn. Còn mấy vai nhỏ nhỏ nhỏ nhỏ, thì đoàn phim lại không tiện lắm nếu giao cho một người đã từng đoạt giải nam phụ xuất sắc nhất năm xưa.
Bạn học cũ đã tìm giúp anh trọn vẹn hai tháng, và đây là vai đầu tiên anh nhận được.
Đạo diễn Lý Triêu Ẩn vô cùng nóng lòng. Anh ta nói, phim đã bắt đầu khai máy, nhưng lại bị kẹt ở nhân vật này, nên muốn Hà Tu Ý qua sớm gặp mặt nói chuyện.
Bản thân Hà Tu Ý cũng muốn nhanh chóng quyết định, vì vậy anh đến trường quay của đoàn phim ngay trong ngày nhận được điện thoại của Trầm Hành.
Lý Triêu Ẩn bên ngoài cũng giống như trên ti vi, khuôn mặt cực kỳ hung ác, mắt hình tam giác, hơi lồi, con ngươi chỉ lộ có hơn nửa, trợn ngược lên trên, bên dưới chỉ còn lại lòng trắng mắt, nhìn qua rất oán hận. Tuy nhiên, Hà Tu Ý nghói, con người đối phương vô cùng tốt.
Đạo diễn Lý tự mình đón tiếp Hà Tu Ý.
“Cái đó...” Đạo diễn Lý mang theo chờ mong hỏi anh “Tu Ý, cậu biết là diễn gì chưa?”
Hà Tu Ý cười cười nói “Không hẳn, Trần Hành cũng không nghe rõ lắm.”
“...” Đạo diễn Lý vươn hai ngón tay có chút khó nói mở miệng “Bộ phim này, chính là kiểu” giộc “ở Trung Quốc, hai diễn viên chính, là đồng tính luyến.”
Hà Tu Ý ngẩn người “Ồ.”
Quái lạ... Anh chẳng cảm thấy hai vai này có quan hệ gì với mình, vì loại đạo diễn đạt giải thưởng lớn này, chắc sẽ không mời anh đóng chính.
Lý Triêu Ẩn nỏi “Nam chính thứ hai là Liễu Dương Đình. Cậu biết Liễu Dương Đình chứ?”
Hà Tu Ý gật đầu “Biết.”
Liễu Dương Đình, là một trong những cậu nhóc đang nổi hiện nay, rất đẹp, kỹ xảo diễn xuất cũng coi như không tệ.
Lý Triêu Ẩn nói tiếp “Trong phim có mấy cảnh tình cảm mãnh liệt. Liễu Dương Đình thì vẫn còn nhỏ quá, con người trong sáng thuần khiết, nên rất dễ ngại ngùng, đối với việc để lộ dhịt trước mặt mọi người không quá đồng ý, không muốn quay mấy cảnh giường chiếu, nóng bỏng. Quan điểm củôi thì, nếu như diễn viên đã không muốn diễn, vậy thì dứt khoát không ép, vì nhất định sẽ không quay ra được cái gì hay ho hết.”
Hà Tu Ý lại ngẩn người nói “Ồ.”
Liễu Dương Đình từ khi debut đến nay đúng là luôn đi theo hình tượng trong sáng thuần khiết, dễ xấu hổ, lúc phỏng vấn bị hỏi đến chuyện kiss còn đỏ mặt cúi đầu không đáp, nên nếu ở trong phim diễn thật, thì quả là không thích hợp lắm. Đối với một cậu nhóc mới ra nghề mà nói, thay đổi hình tượng vẫn còn là quá sớm, không nhất định phải mạo hiểm để mất đi lượng fan.
Trong lòng Hà Tu Ý dâng lên một dự cảm không tốt.
“Cậu...” Lý Triêu Ẩn muốn nói lại thôi “Cậu với Liễu Dương Đình, có chút giống nhau. Hơn nữa, mấy cảnh giường chiếu vô cùng quan trọng, cậu từng đoạt giải thưởng lớn, diễn xuất chắc chắn không thành vấn đề, có vẻ rất thích hợp với... Cái đó.” Vừa nói đến đây thì bị nhân viên cắt ngang.
“...” Quả nhiên.
Hà Tu Ý rất hiểu. Lúc Liễu Dương Đình debut, đã có người nói bọn họ rất giống nhau. Một số người xem năng lực nhận mặt không tốt, có khi còn thường xuyên nhầm lẫn giữa hai người bọn họ. Thậm chí, có người còn làm một trò chơi tinh mắt nhanh tay giống như pikachu, yêu cầu Hà Tu Ý phải nối với Hà Tu Ý, Liễu Dương Đình phải nối với Liễu Dương Đình. Không ít người kêu độ khó đã đạt đến cấp S, là trò chơi khó nhất trong lịch sử.
Thấy Hà Tu Ý im lặng không nói, Lý Triêu Ẩn rốt cuộc hỏi “Cậu có đồng ý lõhế thay Liễu Dương Đình không? Đoàn làm phim nhất định sẽ bảo vệ nghiêm ngặt thay cho cậu.”
“Lõhế...” Hà Tu Ý nói “Cái đó...” Anh không có hứng thú với việc làm lõhế gì đó.
Thấy sắp bị từ chối, Lý Triêu Ẩn sốuột nói “Tôi trả cậu 20 vạn, tiền công năm ngày.”
Hà Tu Ý “...”
20 vạn năm ngày, đối với lõhế mà nói, quả nhiên là giá trên trời.
Nghĩ đến những khoản tiền mình đang thiếu, Hà Tu Ý lập tức bị viên đạn bọc đường này đánh gục.
Anh kiên định sửa lời “Được, tôi làm.”
Lý Triêu Ẩn thở ra một hơi đầy thoải mái “Thiệt thòi cho cậu rồi.”
Hà Tu Ý nhoẻn miệng nở ra một nụ cười “yêu diễm đê tiện” nói “Không sao, cậu ta không cởi, tôi cởi!”
Sau đó, Lý Triêu Ẩn dẫn Hà Tu Ý đến trước mặt diễn viên chính – ảnh đế Tả Nhiên.
Tả Nhiên, phần thưởng danh hiệu ảnh đế đã xếp thành một đống lớn, năm ngoái còn có một bộ phim quét sạch lễ trao thưởng điện ảnh Châu Á, đồng thời giành về giải Gấu Vàng trong Liên Hoan phim quốc tế tại Berlin. Thái độ làm người vô cùng cao ngạo lạnh lùng, gây ra một loại cảm giác cấm dục, cách xa ngàn dặm, không phù hợp với trái đất. Các phóng viên cũng rất hiếm khi phỏng vấn được cậu ta.
Lý Triêu Ẩn giới thiệu qua với Tả Nhiên một chút, nói “Hà Tu Ý sẽ diễn những cảnh tình cảm mãnh liệt cùng cậu.”
Tả Nhiên giương mắt lên, cực kì lạnh lùng mà liếc nhìn Hà Tu Ý.
Lý Triêu Ẩn hỏi Tả Nhiên “Không vấn đề gì chứ?”
Tả Nhiên đáp “Tùy anh.”
Lý Triêu Ẩn “...”
Tả Nhiên “Ai cũng được, tôi không để ý.”
Sau khi Hà Tu Ý “lui về ở ẩn”, Tả Nhiên mới trở thành ảnh đế, trong lúc anh còn ở trong giới, hai người cũng chưừng có bất kì sự xuất hiện chung nào, cho nên cả hai đều không nhận ra nhau. Hà Tu Ý nghĩ Tả Nhiên là ảnh đế, có chướng mắt mình cũng là điều rất bình thường.
Còn Liễu Dương Đình thì che mặt nói “Đây không phải là nam phụ xuất sắc nhất sao? Làm lõhế thay em... Em thật sự xin lỗi... Em thật không ra gì... Em kém cỏi như vậy, có tài năng gì mà có thể mời tiền bối làm thế thân đây... Em nhất định sẽ chăm chỉ học tập, không để anh phải làm thế thân cho em đâu!”
Giác quan thứ sáu của Hà Tu Ý khiến anh thấy hơi kì lạ.
Lý Triêu Ẩn có vẻ rất sợ làm chậm tiến độ quay hình, cho nên yêu cầu đoàn phim lập tức ký hợp đồng với Hà Tu Ý, cũng yêu cầu anh quay ngay một cảnh nóng trong ngày.
Cảnh này thế nhưng cũng không cần lộ hết.
Bối cảnh của cảnh này là trước khi kháng chiến bùng nổ, thôn xóm vẫn còn yên bình, Liễu Dương Đình vào vai Tống Chí, vừa hay đến tuổi kết hôn. Thế nhưng trong nhà gặp phải biến cố, ông nội và cha lần lượt qua đời. Để trong nhà không tăng thêm gánh nặng, mẹ Tống Chí muốn cậu không lấy vợ nữa mà cùng với anh mình, nỗ lực kiếm tiền phụng dưỡng mẹ già, giúp đỡ chị dâu nuôi hai đứa con trai. Tống Chí ở nhà vô cùng áp lực, nhưng lại không thể không quan tâm đến gia cảnh khốn khó. Mỗi ngày đến trà quán nghe kể chuyện trong thành phố, lòng cậu cũng dần dần sinh ra ý tưởng cho hướng đi mới. Sau đó, Tống Chí nắm được cơ hội, theo người lên thành phố làm ăn buôn bán, dùng đặc sản trong thôn mua đi bán lại kiếm lời. Cùng lúc đó, cậu quen biết với Trầm Viêm do Tả Nhiên thủ vai. Bởi vì trong nhà không còn điều kiện để nuôi thêm người, cho nên mẹ Tống Chí luôn cố gắng kiềm nén sự yêu thích của cậu với nữ tính. Rồi Tống Chí dần nhận ra, quan hệ giữa cậu và Trầm Viêm đang càng ngày càng trở nên ái muội.
Trong cảnh nóng này, Hà Tu Ý chỉ phải lộ nửhân trên.
Hai người bọn họ đều mặc áo tắm của người nước ngoài, nhưng trong khi Tả Nhiên ăn mặc chỉnh tề, thì Hà Tu Ý phải để vai trần, áo tắm trượt xuống lộ ra nửa lưng. Tả Nhiên đứng sau dán chặt lấy Hà Tu Ý, tay trái tìm kiếm xương hông anh, tay phải giả như đang xoa nắn hạ thể anh, đồng thời hôn lên cổ anh, mà máy quay sẽ quay từ phía sau của hai người.
Thợ hórang bố trí trang phục của Hà Tu Ý tương đối gợi cảm.
Bờ vai và lưng trần dưới ánh đèn sáng phảng phất như lóe lên một luồng ánh sáng dịu dàng ấm áp.
Lý Triêu Ẩn nhìn máy theo dõi “ALEXA, mở máy.” Dùng máy quay ALEXA, nhân vật sẽ như được vẽ ra, màu sắc cũng ấm áp tự nhiên.
Tả Nhiên dán sát vào lỗ tai Hà Tu Ý nói “Mạo phạm rồi.”
Hà Tu Ý lắc đầu “... Không sao.”
Vài giây sau, Lý Triêu Ẩn nói thêm “Được rồi, một, hai, ba, action!”
Hà Tu Ý cảm thấy Tả Nhiên dán lên lưng mình, sau đó, có một luồng khí nóng phả lên gáy anh. Ảnh đế nhẹ nhàng hôn cố Hà Tu Ý, bờ môi của cậu ta rất mềm mại.
Một tay nắm lấy xương hông Hà Tu Ý, một tay còn lại lần mò lên phírước của anh, giả bộ như đang xoa nắn bên ngoài lớp bảo vệ.
Bởi vì sẽ bị sờ thấy cho nên Hà Tu Ý đã mặc đồ an toàn.
Trong lòng Hà Tu Ý âm thầm chuẩn bị cho việc sẽ bị NG, hơn nữa còn là rất nhiều lần NG.
Ảnh đế chắc hẳn sẽ cho rằng chuyện này vô cùng ghê tởm, mà đây lại là cảnh đầu tiên, hẳn là rất khó để vượt qua được trở ngại tâm lí.
Một thẳng nam bình thường, sẽ rất khó để thể hiện ra bộ dáng trầm mê khi ở trước thân thể bán lõa của một người đàn ông khác.
Huống chi, cái người phải làm cái kia, còn là Tả Nhiên rất có cảm giác cấm dục.
Chờ chút...
Hà Tu Ý đột nhiên thấy không đúng.
Có một thứ gì đó cứng rắn đang cách một lớp áo tắm đâm vào mông anh.
Anh cảm nhận được... Đó là dục vọng đáng sợ của một người đàn ông.