--1--Quyển 1 - Chương mở đầu

Mưa, mưa xối xả...

Một bóng đen như tia chớp giật vừa xuất hiện trong bầu trời đêm, ánh sáng đẹp mắt chiếu sáng những đám mây đen cuồn cuộn chung quanh, sau đó sấm sét ngày càng nhiều, toàn bộ thiên địa phảng phất như sắp sụp đổ xuống vậy.

Trên con đường nhỏ gồ ghề trong núi, Lâm Động chật vật liều mạng bỏ chạy, bộ trang phục võ sĩ trên người đã tràn đầy vết máu.

Hắn thất tha thất thểu vọt tới bên cạnh một gốc cây đại thụ rồi ngừng lại, xoay người tựa vào thân cây mà thở hổn hển, hiển nhiên đã trong tình trạng kiệt sức rồi.

Trong nháy mắt tia chớp thoáng qua chiếu sáng khuôn mặt có chút trắng bệch của hắn, trên khuôn mặt anh tuấn còn tràn đầy vẻ quyết tử cùng dữ tợn.

Lâm Động không muốn nghĩ, cũng không còn lực để chạy trốn nữa, kinh mạch của hắn đã khô kiệt nội lực rồi, cùng với độc tố phát tác làm cho hắn không thể thi triển được khinh công. Hiện giờ hắn chỉ thuần túy dựa vào sức lực của đôi chân nên không thể thoát khỏi được địch nhân đang đuổi theo sau, chỉ biết mình sắp chết.

Hắn hít một hơi thật sau, nội kình trong đan điền từ từ xuất hiện, nhanh chóng lưu chuyển tới khắp toàn thân.

Cơ thể hắn một lần nữa áp chế chất kịch độc xuống dưới, những vết thương trên người dần dần khép lại, một chút lực lượng lần thứ hai trở lại với thân thể uể oải không chịu nổi của hắn.

Trước cái sống và cái chết chữa thương áp độc ở đây, không biết thế nào, những cảnh ngộ nhân sinh ly kỳ ở trong kiếp trước, kiếp này lại một lần nữa hiện qua như điện xẹt trong đầu hắn.

Sinh tiền hắn nguyên chỉ là một học sinh phổ thông trung học, cuộc sống bình thản mà phong phú, nhưng trong một lần đi du lịch trên đường gặp phải tai nạn. Khi hắn tỉnh lại, không ngờ đã trở thành một tiểu ăn mày không cha không mẹ lưu lạc bốn phương ở thế giới này.

Chỉ là Lâm Động căn bản không thể liên hệ thời giang hồ loạn thế này với bất luận một cái triều đình cổ đại nào trước đây, cho nên một bụng tri thức trước đây tuyệt chẳng có chút lợi ích gì, từ nhỏ chỉ dựa vào ăn xin hòa trộm cướp vặt mà gian nan cầu sinh, không biết lúc nào sẽ ngã xuống đầu đường lạnh lẽo không thể đứng dậy được nữa.

May là trời cao thực sự không tuyệt đường của hắn, một lần tình cờ ngẫu nhiên, hắn chiếm được một quyển tâm pháp vũ kỹ kỳ diệu ---- Huyền môn sinh tử quyết, từ đó về sau cuộc sống của hắn có thay đổi rất lớn.

Dựa vào quyển bí kíp võ công mà người trong võ lâm vẫn tha thiết ao ước, trải qua vài chục năm khổ luyện vất vả, Lâm Động trở thành một cao thủ nhất lưu trong giang hồ. Sau đó được gọi là ‘Nam Hổ’ của Hoa Nhạc Phái, trở thành một hương đường đường chủ một phương.

Danh lợi theo đó mà tới, hắn dùng quyền thế của mình mà kiếm tiền, uống rượu ngon nhất, hưởng dụng nữ nhân xinh đẹp nhất, chân chính có thể nói là cuộc sống giang hồ cực kỳ tiếu ngạo vui vẻ, tất cả dục vọng trong lòng đều được thỏa mãn.

Chỉ là vẫn có cái gọi là họa ẩn trong phúc, cuộc sống xa hoa lãng phí không làm cho vũ kỹ của hắn tiến thêm bước nào trong mấy năm liền, tận tình hưởng thụ đắc ý cùng vênh váo, không ngờ một lần bất cẩn nói ra bí mật mình tu luyện huyền môn sinh tử bí quyết của hồ bằng cẩu hữu(thành ngữ- bạn bè xấu) bên cạnh.

Huyền môn sinh tử bí quyết là một trong những bí điển chí cao của võ lâm, do một đời võ thần Độc Cô Thương hàng trăm năm trước sáng tạo nên, tu hành tới cảnh giới cao nhất có thể phá toái hư không phi thăng lên thiên giới. Mấy trăm năm nay không biết bao nhiêu đời võ lâm cao thủ đã chém giết nhau để tranh giành quyển bí tịch này.

Cuộc sống ăn chơi quên hết tất cả khiến cho Lâm Động gặp phải đại họa. Khi hắn quay về tổng đường báo cáo công tác, chưởng môn phái Hoa Nhạc Tiết Trọng đã hạ độc dược tán công vào trong rượu, sau đó cùng với vài trưởng lão trong phái cùng nhau bức ép hắn hỏi ra khẩu quyết tâm pháp.

Lâm Đông kinh sợ cùng phẫn nộ vận công ép chất độc, đột phá vòng vây mở ra một đường máu chạy ra khỏi thành, tới đây thì như nỏ hết đà, trường kiếm trong tay cũng bị gãy phân nửa rồi.

Lúc này Lâm Động trong lòng vừa đau đớn vừa hối hận, nếu như có nhiều hơn vài khuyển mã (thuộc hạ), cần cù tu luyện vũ kỹ, với năng lực của hắn hoàn toàn có thể đột phá tới cảnh giới thứ năm của Huyền môn sinh tử quyết, không chỉ nói là giải độc dược, cho dù là Tiết Trọng cùng tứ đại hộ pháp trưởng lão liên thủ cũng có thể thong dong rời đi.

Bất quá hiện giờ hối hận cũng muộn rồi, Lâm Động thở dài một hơi, một lần nữa cố gắng thở hắt ra trong lòng.

Chung quanh hắn, mấy thân ảnh bay vút tới, hoàn toàn vây hắn ở giữa.

Lâm Động luyện công đã tới cảnh giới, bầu trời đen kịt cũng không cản nổi tầm nhìn của hắn, mà chẳng cần nhìn cũng biết, người tới chính là Tiết Trọng cùng ba gã hộ pháp trưởng lão một đường truy đuổi theo hắn tới đây. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Cho dù chỉ một mình Tiết Trọng, Lâm Động cũng không phải là đối thủ, càng không nói có thêm ba gã trưởng lão ở đây nữa, lúc trước đột phá vòng vây thành công hoàn toàn nhờ vào đối phương sợ ném chuột vỡ đồ không dám hạ sát thủ mà thôi.

Sai lầm như vậy, đừng mong Tiết Trọng cay độc thành tinh phạm lại một lần nữa.

Lúc này, cơn mưa tầm tã cuối cùng cũng ngớt, nửa đêm, trời tối om như mực, khu rừng cũng trở nên yên tĩnh hơn nhiều.

Lâm Động không nói gì, chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Tiết Trọng, âm thầm liều mạng vận hành chân khí đã không còn bao nhiêu trong cơ thể.

Đối mặt với ánh mắt lạnh lẽo của Lâm Động, Tiết Trọng thở dài vô cùng thành khẩn nói rằng:

- Lâm hương chủ, trong vòng trăm dặm quanh đây đều là địa bàn của Hoa Nhạc Phái, ngươi trốn không thoát được đâu.

- Kỳ thực ngươi căn bản không cần chạy, chỉ cần giao ra tâm pháp huyền môn sinh tử bí quyết, ta không chỉ không tổn thương ngươi, đồng thời còn mang chức phó chưởng môn Hoa Nhạc Phái giao cho ngươi. Truyện "Linh Vũ Cửu Thiên "

Dừng một chút, vị chưởng môn Hoa Nhạc Phái nhỏ giọng tiếp tục nói rằng:

- Hơn thế nữa, ta còn có thể gả Nguyệt nhi cho ngươi!

Tiết Trọng vừa nói lời này ra, không chỉ có ba gã hộ pháp trưởng lão kinh ngạc, ngay cả Lâm Động cũng hơi động dung.

“Nguyệt Nhi” trong miệng Tiết Trọng vừa nói ra là ái nữ mới vừa mười tám của hắn, vẻ đẹp trời sinh không gì sánh nổi, không biết có bao nhiêu thiếu hiệp trong giang hồ truy cầu, ngay cả Lâm Động cũng từng si mê nàng vô cùng.

Mà hiện giờ ý niệm hắn cùng với giai nhân lại trở nên đơn giản như trở bàn tay.

Liếm liếm cánh môi khô khốc, Lâm Động chuyển tiếng hỏi:

- Chưởng môn nói thực sao?

Tiết Trọng mỉm cười nói:

- Chỉ cần ngươi giao tâm pháp ra, ta có thể thề với trời quyết không nuốt lời, nếu như sai phạm thì vạn kiếm xuyên tâm mà chết! Trần trưởng lão, ngươi trước tiên cấp giải dược tán công dịch cho Lâm hương chủ.

Hộ pháp trưởng lão đứng bên phải Lâm Động lên tiếng đáp ứng, thu hồi trường kiếm trong tay, đưa tay vào trong tay áo lấy ra một chiếc bình ngọc nhỏ.

Một mùi hương thơm nồng nặc tản mát ra bốn phía, làm cho người vừa ngửi thấy tinh thần rung lên.

- Được!~ Lâm Động lên tiếng đáp ứng, không chút do dự bước tới bên Trần trưởng lão.

Trong mắt Tiết Trọng vừa xẹt qua một chút thần sắc đắc ý vô cùng.

Trần trưởng lão cười cười, đưa tay lấy một viên dược hoàn bên trong bình ngọc ra chuẩn bị đưa cho Lâm Động.

Nhưng mà nghênh tiếp hắn lại là một mũi nhọn sắc bén vô cùng, Lâm Động không có tiếp nhận dược hoàn giải độc như mọi người dự liệu, mà thừa dịp Trần trưởng lão thả lỏng tinh thần cảnh giác mà cầm đoạn kiếm trong tay xuất thủ đâm ra nhanh như chớp.

Lâm Động thúc đẩy nội kình làm cho chuôi đoạn kiếm này lộ ra kiếm mang tầm ba bốn tấc, do đó đâm thẳng vào lòng ngực của Trần trưởng lão.

Một kiếm này tới quá nhanh và bất ngờ, song phương lúc đó lại đang trong cự ly rất gần, cho nên Trần trưởng lão căn bản không thể tránh khỏi, nhất thời kêu lên một tiếng thê lương thảm thiết!

- Ha ha ha!~ Một kích đắc thủ làm cho Lâm Động vừa cười điên cuồng vừa rút kiếm.

Toàn bộ thân thể hắn bắt đầu kịch liệt run rẩy, cơ thể hắn vặn vẹo quỷ dị vô cùng, máu tươi đỏ sẫm không ngừng trào ra trong miệng, mũi, ngũ quan, nhìn qua thật đáng sợ vô cùng.

Lâm Động căn bản không tin vào lời thề của Tiết Trọng, nếu lão cáo già này mà nói lời đáng tin, thì lợn mẹ cũng có thể leo được lên cây.

Mà cho dù chết, hắn cũng muốn kéo theo mấy người này đi cùng.

- Không hay rồi, hắn nghịch chuyển chân khí, mau lùi lại!

Tiết Trọng còn chưa kịp phẫn nộ, thấy dáng vẻ hiện giờ của Lâm Động, lão cáo già thành tinh chỉ liếc mắt một cái đã nhận ra Lâm Động đang thúc động chân khí chạy ngược phát ra toàn bộ tiềm lực, đây là một chiêu cuối cùng đồng quy vu tận à!

Nhưng mà Tiết Trọng tỉnh ngộ còn muộn một chút, hắn vừa dứt lời, Lâm Động đã vận chuyển huyền môn chân khí nghịch chiều tới mức cực hạn rồi, thân thể không thể tiếp thụ được chân khí bành trướng nữa.

Ầm!

Một tiếng nổ vang, thân thể Lâm Động, kể cả đoạn kiếm trong tay biến thành vô số mảnh nhỏ bắn ra bốn phương tám hướng, mỗi một mảnh đều bao hàm chân khí có sức mạnh xuyên kim phá thạch, bao trùm lên cả Tiết Trọng với ba trưởng lão ở bên trong.

Hữu tử vô sinh, tuyệt không cúi đầu.