Câu chuyện này tôi bắt đầu viết từ cách đây gần 10 năm. Khi đó trên truyền hình vừa kết thúc bộ phim Lâm Xung, tôi khi đó vẫn là một đứa trẻ con bị xúc động mạnh mẽ trước câu chuyện tình yêu của Yến Thanh và Sư Sư mà nổi hứng viết. Nhưng vì không định theo nghiệp văn nên cứ rả rích rả rích viết cho đến tận bây giờ. Mới đầu chỉ định viết cho vui, viết cho mình đọc. Ai dè giờ nó đã trở thành một "công trình" nghiêm túc, được bạn bè khuyến khích. Thôi thì hôm nay xin ít đất của diễn đàn để chia sẻ với bạn bè tôi và mọi người. Không dám gọi là một tác phẩm, chỉ mong là một tiếng nói nhắc lại mơ ước muôn thuở của con người, như một lời của một nhân vật chính trong truyện: "Tôi ước chi thiên hạ có thể nhận ra một điều, chưa cần có chiến tranh thù hận, thì cuộc sống con người cũng đã quá khắc nghiệt, khi phải đối phó với những thử thách của thiên nhiên, với dịch bệnh, với nạn đói... "
Đọc truyện của tôi, mọi người sẽ gặp lại một số nhân vật quen thuộc. Bạn bè khuyên tôi nên đổi tên cho nhân vật để mọi người không liên tưởng tới bộ phim. Tôi cũng đã cân nhắc nhiều. Nhưng cảm hứng của tôi bắt nguồn từ những nhân vật đó, tuy rằng nội dung cốt truyện đi theo chiều hướng khác hẳn nhưng tên nhân vật thì đã gắn bó với tôi suốt 10 năm nay rồi, giờ đổi tên khác tôi làm không nổi. Mong là mọi người gặp lại người cũ nhưng vẫn nhận ra được những điều mới mẻ chỉ của riêng tác phẩm này.