--1-- Tiết tử
Mấy ngày nay thời tiết liên tục nóng bức, làm cho người ta hận không thể cả ngày đều tránh trong phòng điều hoà.Cao Minh Nguyệt ở nhà chỉ mở quạt điện, trên người chỉ mặc áo hai dây cùng quần đùi, làm tôn lên da thịt trắng nõan tự nhiên.Nàng đem mái tóc dài đến lưng buộc tuỳ ý sau đầu, trước mái tóc dài đen mượt là khuôn mặt có vài phần xinh đẹp, đôi con ngươi hắc bạch phân minh được cặp lông mi dài che phủ phía dưới, nhưng vẫn có thể thấy được ẩn chứa sự trong sáng khiến toàn thân nàng phát ra sức sống tuổi trẻ tràn đầy. Nàng không giống những nữ tử theo xu hướng của năm, thích ở trên lỗ tai xỏ xiên vài cái khuyên tai, hoặc là đem thời gian giành hết cho việc trang điểm. Toàn thân cao thấp chỉ duy nhất một cái trang sức, đó là chiếc vòng hình rắn đang đeo trên cổ tay bên trái.Trong phòng chỉ có tiếng của quạt điện đang quay, Cao Minh Nguyệt thoải mái nằm trên ván gỗ, một mặt uống sữa đậu đỏ tuyết, một mặt xem ngôn tình tiểu thuyết.“Thật là kì quái….”Đọc xong tiểu thuyết, nàng có chút buồn bực lẩm bẩm: “Vì cái gì nữ nhân vật chính đều thích xuyên không đến Thanh triều? Triều đại kia ngoạn rất tốt sao? Hơn nữa xuyên qua không biến thành công chúa thì cũng là phi tử của hoàng đế, vương gia, thật sự một chút ý tưởng cũng không có….”Nói xong lại cầm một quyển tiểu thuyết ngôn tình khác lên:” Ít nhất bộ này cũng xem như ngoại lệ, nữ nhân vật chính xuyên không trở thành tỳ nữ, cuối cùng cũng không phải gả cho vương gia hoặc hoàng đế, bất quá nếu đổi lại là ta, thà rằng xuyên đến một nơi không có trong lịch sử, hoàn toàn không hề biết kế tiếp triều đại sẽ phát sinh chuyện gì, kia mới ngoạn thật tốt.”Nàng mới ăn sữa đậu đỏ tuyết xong, liền nghe thấy tiếng chuông cửa vang lên.“Là ai tới?” Cao Minh Nguyệt đi xuống lầu mở cửa, thì ra là hàng xóm cách vách, cũng là bạn tốt từ thời tiểu học đến trung học - - - Đỗ Hiểu Nguyệt.“Ta đến trả quyển tiểu thuyết mượn lần trước…” Đỗ Hiểu Nguyệt diện mạo thanh tú mảnh khảnh đóng lại dù, nhìn vào trong nhà không có người hỏi :”Cao bá phụ cùng Cao bá mẫu không có ở nhà sao?”Minh Nguyệt tiếp đón đối phương vào nhà, cũng thuận tiện đi mở tủ lạnh lấy dưa hấu đem lên phòng trên tầng hai :”Bọn họ hôm kia đi Ngô Ca Quật chơi…. Ăn dưa hấu!” Nói xong liền đem miếng dưa hấu cho nàng.Đem quyển tiểu thuyết trên tay đặt xuống bàn, Đỗ Hiểu Nguyệt mới nhận miếng dưa hấu, không xác định hỏi :”Bọn họ không lo lắng sao?”“Lo lắng cái gì? Ta biết nấu cơm, sẽ không đói chết….” Nàng cắn một ngụm dưa hấu :”Lại nói cha ta cùng mẹ ta bảy mươi tuổi, đều đã về hưu, có thể nơi nơi du sơn ngoạn thuỷ chính là một loại phúc khí, không cần bỡi vì ta, làm cho họ luôn phải quan tâm, nơi nào cũng không thể đi, cho nên ta mới thuyết phục bọn họ đi du lịch…. Dưa hấu này rất ngọt nha…”Nghe nàng nói không thèm để ý, hơn nữa thật là không quan tâm đến, Đỗ Hiểu Nguyệt ngược lại không nói gì thêm, chỉ lẳng lặng ăn dưa hấu.Hai người đồng thời đều là thiếu nữ mười tám tuổi, một động một tĩnh, cá tính hoàn toàn bất đồng, nhưng bỡi vì tên đều có chữ “Nguyệt”, hơn nữa hai nhà đều gần nhau, tình cảm thân lại thân như tỷ muội.Cao Minh Nguyệt ăn xong dưa hấu trên tay, liền rút khăn giấy lau miệng :”Ngươi cũng biết cha mẹ ta đến năm mươi tuổi mới có ta, ngay cả bác sĩ đều cảm thấy không có khả năng, mà bồ tát trước đó báo mộng nói ta chỉ làm nữ nhi của họ mười tám năm, hiện tại sinh nhật đã qua một tháng, đã tương đối cảm tạ, còn nói muốn cảm ơn bồ tát đã cho bọn họ có cơ hội làm cha làm mẹ, mặc kệ đến thời điểm tách ra, đều sẽ vui vẻ mà chấp nhận, mà ta xuất hiện trên đời này sứ mệnh thứ nhất cũng coi như hoàn thành.”“Ngươi thật sự bỏ được bọn họ?” Đỗ Hiểu Nguyệt thật sự không nghĩ sẽ mất đi người bạn tốt này.Nàng cười nhẹ :”Nhân duyên đều có thiên mệnh, không cần quá chấp nhất.”Mười hai từ này luôn theo Cao Minh Nguyệt từ nhỏ đến lớn, liền luôn luôn quanh quẩn trong đầu, phảng phất thật lâu thật lâu trước kia, đã từng có tiếng nói ôn nhu từ bi không ngừng nói với bản thân, tận tâm chỉ bảo, bất quá đến cùng là ai, nàng nghĩ mãi không ra.Tuy miệng nói rất tiêu sái, nhưng trong lòng có chút sầu não, dù sao ở cũng nhiều năm như thế, không thể không có tình cảm, nghĩ đến sẽ bỏ lại cha mẹ lúc tuổi già, cảm giác lại sa sút đi xuống, xem ra nàng quá mức chấp nhất, tham lam không muốn bước qua cửa sinh tử này.“Khó trách ngươi từ nhỏ liền cùng thần phật có duyên, không chỉ có thể nhìn thấy, còn có thể cùng nói chuyện.” Bỡi vì Đỗ Hiểu Nguyệt cùng nàng lớn lên, cho nên phi thường hiểu biết.“Không muốn nhìn thấy cũng khó.” Nàng cười gượng nói.Nghe vậy Đỗ Hiểu Nguyệt nghiêng đầu nghĩ :”Có phải vì trên tay ngươi mang vòng châu có quan hệ? Ta có lên mạng tra qua, trên đó viết xà cừ tản ra năng lượng từ trường rất mạnh, nghe nói còn có rất nhiều cao tăng dùng nó để trấn giữ phật châu, có lẽ bởi vì cái này có năng lực khiến ngươi có thể nhìn thấy thần phật.”“Ta còn tưởng đây là bùa bình an, khiến thứ không tốt không dám đến gần….” Cao Minh Nguyệt nhìn xà cừ trên cổ tay trái, không thể tưởng được nó có lực lượng thần kì như thế :”Đúng rồi! Ngày hôm qua ta đi đến hiệu sách mượn tiểu thuyết, vừa vặn cách vách là ngôi miếu, tam thái tử bên trong đột nhiên chạy đến giữ chặt ta, muốn ta cùng đi chơi, ta nói không rảnh, hắn liền nằm trên mặt đất khóc lớn.”“Sau đó thì sao?” Đỗ Hiểu Nguyệt mở to đôi mắt đẹp hỏi.Cao Minh Nguyệt hừ một tiếng :”Đương nhiên là đánh vào mông, sau đó tam thái tử liền ngoan ngoãn thu hồi nước mắt, tiếp theo là trốn vào trong ngôi miếu.”Nàng không khỏi cứng họng hỏi :”Ngươi, ngươi đánh mông tam thái tử? Tam thái tử cũng xem như thần đi? Như vậy có hay không sẽ tức giận đi?”“Ta cũng không còn cách nào, mỗi lần gặp cái loại tiểu hài tử tuỳ hứng này, cho rằng dùng nước mắt liền đạt được mục đích, sẽ nghĩ phải hảo hảo quản giáo một chút, bằng không lớn lên sẽ rất khó dạy, nhất thời lại quên hắn là thần, không phải người, bất quá đây không phải là trọng điểm, trọng điểm là ta đến bây giờ mới phát hiện không chỉ có thể nhìn thấy thần phật, có thể cùng nói chuyện, thậm chí còn có thể đụng chạm được…” Cao Minh Nguyệt nhìn hai tay nửa ngày, vẫn khó có thể tin.“Bọn họ cùng con người đều có hình dạng giống nhau, có thể đụng chạm được, loại cảm giác này thật sự rất tò mò, có thể hay không có người có tình huống giống ta?” Thật hy vọng ai đó ó thể giải thích nghi hoặc cho nàng.Đổ Hiểu Nguyệt lại trợn mắt há hốc mồm :”Cảm giác sờ vào giống như con người?”“Với ta mà nói, thật sự không có điểm khác nhau.” Nói xong, Cao Minh Nguyệt nằm dài ra ván gỗ. “Ta đến cùng là cái gì? Siêu năng lực là giả? Hay là thể chất siêu cấp mẫn cảm?”Đổ Hiểu Nguyệt cũng giống như nàng nằm xuống, thuận tay sửa lại váy.Trong khoảng thời gian ngắn, trong phòng đều không có tiếng nói chuyện, cả hai đều suy nghĩ về vấn đề này.“Kỳ thực ta luôn muốn hỏi, sứ mệnh thứ hai của ngươi là gì?” Qua mười phút, Đỗ Hiểu Nguyệt mới mở miệng lần nữa.“Lúc trước bồ tát báo mộng cho mẹ ta, chỉ nói đời ta sẽ có hai sứ mệnh, cái thứ nhất chính là đầu thai làm nữ nhi của bọn họ, cái thứ hai sinh mệnh chính là….”Không biết có phải do thời tiết thật sự quá nóng không, khiến Cao Minh Nguyệt tâm tình trở nên khó chịu, có chút nằm không yên.“Thiên cơ không thể tiếc lộ, cho nên ta cũng không biết được đó là cái gì, dù sao đến lúc đó cũng sẽ biết….” Nói xong, nàng xoay người ngồi dậy. “Ta quyết định! Lớp chúng ta có mấy bạn học muốn nhảy dù, giải toả áp lực, ta đã báo danh tham gia rồi.”“Có phải hay không rất nguy hiểm?” Đỗ Hiểu Nguyệt lo lắng hỏi.Nàng phất phất tay :”Ta đã chơi hai lần, không có việc gì, ngươi có muốn đi cùng không?”“Nhưng mà… ta sợ độ cao.”“Ta quên ngươi có chứng sợ độ cao.” Cao Minh Nguyệt thoải mái cam đoan. “Không cần lo lắng, ở đó còn có nhân viên cứu hộ, cũng sẽ làm tốt bảo hộ, cho nên rất an toàn.”