Chương 1

Devil: Tăm tối, lạnh lùng và độc ác...

Angel: Tươi sáng, vui tươi và hiền từ...

và.... đó cũng là...

Sự Khác Biệt

........................

Cháp 1: ....Chạm mặt.....

Devil Place:

- Xong!. Một chàng trai còn rất trẻ khẽ kêu lên.

- Ôi! Cảm ơn ngài. Một người đàn ông đã lớn tuổi vội cầm lấy hai tay chàng trai trẻ lắc lắc.

- Về thôi!. Một giọng nói lạnh lùng vang lên.

Trời nắng chang chang...

- Này! Giám đốc mà ăn mặc thế để đi làm à.

- Uhm. Có sao đâu.

- Không khác gì đi ăn chơi.

Chàng trai kia khẽ nhún vai.

- Thế có đi xe không?

- Không. Tớ đi tàu điện ngầm.

- Trời ạ! Yuki......

- Chào. Mai gặp.

- Cái thằng này.

Yuki bước đi, để lại thằng bạn thân đang lắc đầu. Bóng cậu in xuống mặt đường. Mồ hôi bắt đầu '' đổ''. Cậu dừng lại, nhìn về phía trước, nheo nheo mắt. Tự hỏi:

- Tàu điện ngầm ở đâu nhỉ???

Angel Place:

- Tiểu thư đâu? Trốn nữa rồi chứ gì!. Một tiếng nói nghe rất giận dữ vọng lên.

- Dạ....! Chúng tôi xin lỗi, tại tiểu thư.... nhanh quá!. Một tốp người trông rất sợ sệt, ân hận cùng đồng thanh nói to.

- Toàn một lũ ăn hại, có mỗi một con nhóc mà làm cũng không xong. Một bà lão toát lên vẻ cao sang quyền quý nói vọng lên.

Trời nắng chói chang...

Người phụ nữ thở dài, ngồi phịch xuống ghế. Chống tay lên trán rồi lại xua tay nói:

- Đi kiếm nó đi!

- Vâng thưa bà chủ! Tốp người mặc áo đen nhanh chóng lui ra ngoài.

- Mẹ yên tâm thế nào cũng kiếm được nó à. Người phụ nữ nhết mép.

- Hôm nay chúng ta cần có nó, liệu hồn mà làm cho coi được đấy. Nói xong bà cất bước đi lên lầu.

Sau một hồi loay hoay, trải qua khá nhiều khó khăn, ông trời cũng thương Yuki, cho cậu nhóc lên được một chuyến tàu. Trên tàu, cậu nhóc dựa người vào cửa kính, lấy nón che kín mặt, vòng hai tay trước ngực. Ngủ.

- Ê! Anh ngồi đằng kia kute lắm í. Một nữ sinh trông rất hạnh phúc, hai tay chắp trước ngực khi nói về việc '' anh chàng kute ngồi bên kia''.

- Thui đi chị hai! Có thấy mặt đâu mà bảo là đẹp. Cô bé thứ hai có vẻ điềm đạm hơn, cô khinh khỉnh nhìn nhỏ bạn.

- Hồi nãy lúc lên tàu đâu có che mặt. Mày không thấy à? Mở to mắt cô bé thứ nhất hỏi.

- Oh! Đẹp thật à.

- Uhmmmmmmmmm.

Và chỉ chờ có thế, cô bé thứ hai đã hét lên một cách sung sướng, làm ột số người phải quay lại nhìn mà tặc lưỡi, số khác lắc đầu khó hiểu. Riêng chỉ có hai người là vẫn như trạng thái cũ. Chỉ im lặng và ngủ. Đó là hắn và nó....