Chương 1 - Con người mới
Editor: Vân NghiênHoàng đế, giới tính nam, người Hán, 27 tuổi, đã kết hôn, người trong gia đình... tương đối nhiều. Có điều, so sánh với nhiều…. “thật ra cũng không nhiều lắm mà” Hoàng đế đối với nội thị Mạnh Hiền An oán giận nói “Nhóm phi tần đó của trẫm, không nói cùng lớn lên, ngắn cũng theo trẫm năm, sáu năm, ngươi nói vì cái gì thời gian lâu đám người này lại không còn gì thú vị nữa? Thời gian cùng nữ nhân có quan hệ gì không thế? Đây thật sự là một chuyện kỳ diệu a.” Mạnh công công, người đã theo hoàng đế từ hồi còn là thái tử, sớm đã quen cái thói tự hỏi tự trả lời của chủ nhân nhà mình. Cho nên cũng chẳng tiếp lời, mà là mở miệng hỏi cái câu mà sớm đã thành thói quen mỗi ngày “Như vậy hôm nay….” “Đi xuống đi” Hoàng đế phất phất tay, một mình ở trong Trường Kiền điện một đêm.
“Đây là của ta!”
“Tỷ tỷ người không phải đã cầm màu đỏ rồi à =_=!”
“Trữ phi a, màu xanh biếc này vẫn là cho ta đi ^^”
“...... Chư vị muội muội có phải hay không rất rảnh.....” Nghe được hoàng hậu mở lời vàng ngọc, nhóm hậu phi vừa rồi còn đang tranh nhau màu chỉ thêu liền trầm xuống, cúi đầu tiếp tục thêu gì đó trong tay.
“Tốt lắm tốt lắm, không cần giả bộ, thật ra bản cung cũng rảnh lắm” Hoàng hậu ném kim thêu trong tay, thở dài, cái “nữ hồng thi đua” này cho dù là do nàng khởi xướng, nhưng mà sao lại chẳng có tí thú vị nào hết. Nghe thấy lão Đại nói vậy, đám nữ nhân ở dưới đã sớm không kiềm chế được đồng loạt ném hết đống đồ thêu thùa trong tay.
“Ai nha, ta đã nói, cũng không phải người khéo tay gì....”
“Người xưa đã nói ‘quân tử xa nhà bếp’, còn ‘phi tử trốn kim thêu” mà.”
“Loại này đồ vật này cũng có làm tôn lên mị lực nữ nhân đâu...”
“Cung phi!” Hoàng hậu nghe không nổi nữa! Đám nữ nhân này, có phải là đã tự do quá lâu không được quản thúc không, mà cái loại từ ngữ gì cũng có thể không thèm kiêng nể gọi lên được.
“Cung phi này, Hoàng Thượng có bao nhiêu lâu không đến chỗ muội rồi?”
Cung phi nâng bàn taytrắng nõn lên làm bàn tính, sau khi đếm hết mười ngón tay, nàng lại theo ngón đầu tiên bắt đầu đếm lại.
“Này này! Đừng có khoe khoang khả năng số học của muội nữa,đại khái bao lâu rồi a!” Hoàng hậu đã không còn kiên nhẫn.
“Hoàn toàn đếm không được:”