Chương 1



“Cởi!”

“Nhanh lên!”

“Chẳng lẽ ngươi muốn người toàn trường đều biết chuyện này?”

“Ngươi suy nghĩ một chút, nếu cha mẹ ngươi biết được… Hắc Hắc.”

Người đó miệng nói lời đe dọa, cùng với nụ cười bỉ ổi hèn mọn đang hướng nàng tới gần, ba mét, hai mét, một mét,…

“A!” Một tiếng thét áp lực ngắn ngủi vang lên, Thẩm Mi mãnh liệt mở mắt ra, hai mắt trống rỗng gắt gao nhìn chằm chằm vào chỗ trống trần nhà, mồ hôi lạnh đầm đìa.

“Là mộng.” Nàng nhẹ giọng tự nói, khóe miệng giương lên tia cười tự giễu, đôi mắt trống rỗng dần dần đã có tiêu cự. Nàng xem đồng hồ đầu giường, 6 giờ 20 phút. Cách giờ đi làm vẫn còn 1 tiếng 40 phút, ngày hôm qua làm dự án đến sáng, hiện tại vẫn còn đau đầu chóng mặt. Nàng nhắm mắt lại, giấc mộng đáng sợ lại hiện về, nàng vội vàng mở mắt ra, buông tha cho giấc ngủ. Thẩm Mi nghiêng đầu tựa vào lồng ngực xù lông của con gấu bông mắt to, giật giật khóe miệng, hơi nở nụ cười: “Ục Ục, buổi sáng tốt lành.”

Trải lại ga giường hơi lộ ra mất trật tự, xếp chiếc chăn thuần trắng thành hình khối ngăn nắp, lại đem Ục Ục dài một mét sáu đặt ở bên… Thẩm Mi cẩn thận đánh giá sửa sang lại giường, ánh mắt rơi vào một chỗ, cau mày, đem nếp uốn nho nhỏ san bằng, lúc này nàng mới thở ra nhẹ nhàng, hơi giản lông mày, xoay người đi vào phòng tắm. Đánh răng, rửa mặt, bàn chải, kem đánh răng…. Thành thục sử dụng những vật dụng vệ sinh cá nhân, Thẩm Mi đặt chúng ngay ngắn về vị trí ban đầu, không sai lệch chút nào.

Thẩm Mi trở lại phòng ngủ. Nàng mở tủ quần áo, đập vào mắt là hai màu trắng đen đơn điệu, tất cả đều là trang phục công sở. Lấy ra một bộ trong đó mặc vào, Thẩm Mi đánh giá lại mình trong gương, sau đó đem góc áo nhếch lên như mọi ngày. Đến trước bàn trang điểm ngồi xuống, nước, nhũ dịch, BB sương, son môi, nàng nhìn mình trong gương nhớ đến hôm nay phải gặp khách hàng, dừng tay một chút, cau mày, lại điểm chút má hồng và đồ ít son môi. Trang điểm chính là sự tôn trọng đối với khách hàng.

Chỉnh trang xong cũng đã 7h đúng. Thẩm Mi trong gương, tóc búi cao, áo sơ mi trắng, đồ Tây đen, một thân đồng phục công sở không có gì mới lạ, phối với chiếc kính gọng đen thoạt nhìn rất sạch sẽ, tỉ mỉ.

Nàng thả nhẹ bước chân ra khỏi phòng, thấy hai gian phòng bên cạnh còn đóng chặt, hiển nhiên người nhà vẫn đang say ngủ. Thẩm Mi đi thẳng vào phòng bếp, đem hai miếng bánh mì bỏ vào lò nướng lại đi đến chiếc máy bên cạnh nấu cà phê. ‘Leng keng’ một tiếng, Thẩm Mi lấy hai mảnh bánh mì đươc nướng chín ra, phết chút tương hoa quả, kẹp bánh mì lại. Cùng lúc đó, hương cà phê nồng đậm cũng lan ra. Mười phút sau, Thẩm Mi đã có một bữa sáng như mọi ngày: một cái Sandwich đơn giản và ly cà phê đen sánh.

Không như những người cùng tuổi khác, Thẩm Mi đến nay vẫn chưa lập gia đình. Nàng vẫn còn cùng cha mẹ, tỷ muội ở chung một chỗ. Nhưng tuyệt đối không phải vì nàng không có khả năng mua nhà, mà trái lại, Thẩm Mi muốn nổ lực hết mình cho sự nghiệp nên mới gần 29 tuổi nàng đã trở thành tổng thanh tra thị trường tập đoàn Lôi Thị.

Lôi thị là một trong những tập đoàn đứng đầu trong một trăm công ty bất động sản Trung Quốc. Những năm gần đây đất nước bước vào thời kỳ cải cách, pháp luật mới được ban hành, thị trường chứng khoán bất động sản ngày càng xuống dốc. Trong khốn cảnh đó, tập đoàn Lôi thị sau khi trải qua thương thảo, quyết tâm cải cách, chuẩn bị hướng ngành xây dựng khách sạn tiến quân. Mà lần này khách hàng Thẩm Mi phải gặp chính là công ty khách sạn Cự Đầu Gia Lai.

Vừa ăn bữa sáng, Thẩm Mi vừa liếc nhìn tư liệu khách hàng. Biết người biết ta, trăm trận trăm thắng. Hội đàm hôm nay cũng không đơn giản là cuộc gặp mặt giữa hai xí nghiệp mà là một cuộc đàm phán.

Lý Ngạo Quân, tổng thanh tra thị trường công ty Gia Lai, 27 tuổi, vừa tốt nghiệp đại học liền gia nhập khách sạn Gia Lai. Sau thời gian một năm, từ nhân viên phục vụ trở thành quản lý khách sạn. Một năm sau, tiến vào phòng thị trường của tổng công ty. Lại chỉ vỏn vẹn một năm nữa, được đích thân Tổng giám đốc công ty Gia Lai bổ nhiệm làm tổng thanh tra thị trường. Hơn nữa người này còn là một nhân tài đàm phán hiếm có.

Thẩm Mi đảo mắt qua chiến tích đàm phán của Lý Ngạo Quân, bởi vì cảm nhận được cường địch mà lông mày cao lại. Trong thời gian nữa năm, Lý Ngạo Quân với thân phận tổng thanh tra thị trường đã cùng nhiều công ty tiến hành đàm phán. Ước tính trong 9 lần đàm phán chỉ thất bại một lần. Nguyên nhân là nàng phát hiện sản phẩm công ty đối phương không phù hợp tiêu chuẩn, nên buông tha không hợp tác. Nói cách khác, Lý Ngạo Quân chưa từng đàm phán thất bại, mỗi lần đều là làm cho đối thủ tâm phục khẩu phục, luôn đem về lợi ích lớn nhất cho công ty mình. Nhưng như vậy thì sao! Nàng Thẩm Mi, cũng chưa bao giờ thất bại!

“Lý Ngạo Quân” Thẩm Mi đọc lại cái tên này lần nữa, nhấp một ngụm cà phê. Xem ra, hôm nay sẽ là trận ác chiến.