1 - Quyển 1 - Chương 1

Giới thiệu :

Một chiếc nhẫn thần bí, một cái sàn giữa chốn địa ngục, một địa phuơng mà người có thể cùng vong hồn làm giao dịch, từ đó đã mở ra một đoạn truyền kỳ trong cuộc sống của một người.

Nơi này có các nhân vật nổi danh và truyền kỳ như nghệ sĩ piano nổi tiếng thế giới, kỳ nhân dị sĩ, chuyên gia giám định và thưởng lãm đồ cổ tranh chữ, thần y y thuật cao siêu. Trong mười tám tầng địa ngục, tầng nào cũng có nhân vật nổi danh, người đi giao dịch bò từ tầng từ tầng đi xuống, cuối cùng hắn mở miệng kêu lớn:

Cái gì? Ông chính là Tiểu Lý Phi Đao trong truyền thuyết hả, thật hạnh ngộ, hạnh ngộ... cuộc sống của ông trong địa ngục rất kham khổ à? Không uống rượu... muốn tiền hả —— không có. Cái gì? Cái ông muốn là Minh tệ (tiền đời nhà Minh), điều này còn có thể thương lượng, ông có cái gì đổi lại không —— Tuyệt học cả đời —— "Được, thành giao!". Anh bạn học Chu của chúng ta không chút khách khí liền nói.

Nơi sàn giao dịch không chỉ có đại gia Lý Tầm Hoan thôi, còn có rất nhiều nhân vật truyền kỳ khác tỷ như Đông Phương Bất Bại, ưm, người này chết yểu tạm thời không cần để ý tới nàng. Độc Cô Cầu Bại, kiếm pháp của vị đại gia này còn có thể xem xét —— "Dương Quá hả, anh muốn gì?" "Mang đến cho ta đôi giày của Tiểu Long Nữ, ta truyền cho ngươi Cửu Âm Chân Kinh!" —— thành giao, lại một mối làm ăn lớn, bạn học Chu của chúng ta âm hiểm nở nụ cười.

Một tác phẩm đô thị với một phong cách viết hoàn toàn mới của tác giả cùng với lời nhắn nhủ "làm nhiều việc tốt có lúc sẽ được báo đáp"

Mở đôi mắt nặng trĩu, Chu Dật Tài liếc mắt nhìn bốn vách tường cũ nát, trong lòng sự phiền muộn không khỏi dâng lên. Từ lúc cha mẹ vì sự cố đã tạ thế thì cuộc sống đã loạn hết cả lên.

Chu Dật Tài đích thật là một người tốt điển hình, không hút thuốc, không uống rượu, không đánh bạc, không phong lưu... trong ngũ độc không dính thứ nào, xác thực đúng là một học sinh tốt. Ngay khi học tiểu học thì lượm được mấy đồng tiền ở ven đường cũng đem giao cho chú cảnh sát, lúc học cấp hai nhìn thấy cụ già bà lão qua đường thì đều nhiệt tình và thân thiết đi đến trợ giúp. Điều duy nhất làm cho hắn cảm thấy băn khoăn là thời tiểu học năm cuối cấp đã len lén cầm đi món đồ chơi nhỏ của bạn học rồi không cẩn thận làm hư nó, khi mặt đối mặt thì lại không có dũng khí thừa nhận lỗi lầm, tuy nhiên có một điều đáng biểu dương chính là từ lúc đó trở về sau hắn không còn lén lấy đồ của người khác nữa.

Ba năm cuối cấp ba, năm nào cũng đều được bầu là “thanh niên ưu tú”, trong khu vực nhỏ khoảng 1/3 mẫu đều được các chú thím láng giềng tán tụng hết lời. Có thể nói như thế này, hiện tại Chu Dật Tài tuyệt đối đúng là một người thanh niên thích làm chuyện tốt, nếu ở thời cổ đại thì khẳng định giống như một hiệp khách thấy chuyện bất bình rút đao tương trợ với câu cửa miệng: "Giỏi cho tên súc sinh, dám giữa ban ngày ban mặt mà trêu chọc phụ nữ".

Đáng tiếc hắn sinh ra không đúng thời, mặc dù được đông đảo quần chúng cảm kích và khen ngợi, và hắn đích thực cũng là một người tốt nhưng người tốt thì không nhất định sẽ có được báo đáp tốt. Hiện tại hắn hận nhất chính là người khác nói hắn là người tốt, ai nói với hắn như thế thì hắn giận dỗi chửi mắng khiến cho bạn bè thầy cô bên cạnh hắn thật hết biện pháp với hắn.

Người tốt sẽ được báo đáp tốt, những lời này hiển nhiên không ứng vào ngừơi của Chu Dật Tài.

Đầu tiên là cha mẹ hắn gặp tai nạn xe cộ mất đi, sau đó lại bị bạn gái bỏ rơi, nhưng đây chỉ là một sự khởi đầu. Cái làm cho hắn cảm thấy hít thở không thông chính là người bà bà duy nhất của hắn trên thế giới này cũng bị bệnh nặng qua đời. Cái này cũng chưa tính, thật đáng buồn chính là cha hắn không hề để lại cho hắn một chút tài sản nào mà chỉ để lại món nợ ngân hàng khổng lồ trả không nổi.

Tài sản duy nhất mà cha mẹ hắn để lại chính là một bất động sản rộng 380 mét vuông nhưng lại bị con quỷ hút máu ngân hàng đem bán đấu giá, càng tệ hơn nữa chính là căn nhà cũ của bà bà để lại cho hắn cũng nằm trong khu quy hoạch luôn.

Nơi ở của hắn hiện tại là một gian phòng khoảng 60 mét vuông, là dì của hắn lương tâm bỗng nhiên trỗi dậy, thấy thương cảm hắn, do không ở thành phố Thâm Hải nên đã để cho hắn cư trú miễn phí nhưng không ai biết lúc nào lại bị đuổi đi.

Nhìn chằm chằm kẽ nứt trên trần, trong lòng Chu Dật Tài cảm thấy mê man.

Trong một tháng này cuộc sống đã loạn hết cả lên, hắn sống một cuộc sống không có quy luật. Ngay cả bản thân nhiều năm qua tích cách dù dưỡng thật tốt nhưng cũng chịu không nổi, hắn uống rượu, hơn nữa uống tới say mèm, lúc tỉnh lại thì cảm thấy sự cô độc cùng tịch mịch vô tận.

Mắt thấy chỉ còn ba nghìn tệ trong túi, và nó sẽ nhanh chóng bay đi, thời gian sau này thật không biết tính sao?

Cầm lấy điện thoại, nhiều lần do dự, rốt cuộc hắn bấm dãy số của người đã làm hắn thương tâm tuyệt vọng?

"Mặc kệ nói như thế nào, Lam Lam, chúng ta cũng đã quen nhau ba năm, chuyện nên làm đã làm, không nên làm cũng đã làm, sao em lại không nói tiếng nào mà rời bỏ anh. Cho dù em bỏ rơi anh nhưng anh cũng muốn tìm kiếm một cơ hội cuối cùng, không vì cái gì khác đâu, chỉ vì anh muốn xem cho rõ em rốt cục thật sự yêu anh hay là yêu cuộc sống xa hoa" Chu Dật Tài đưa điện thoại di động vào bên tai, nghe trong điện thoại truyền đến âm thanh "tít tít tít", nghiến răng nghiến lợi thì thào lẩm bẩm.

Phảng phất qua thật lâu, ngay khi hắn định tắt máy thì đầu bên kia điện thoại bắt máy.

"Ah, là Dật Tài sao? Tôi còn tưởng rằng anh chịu không nổi cuộc sống thống khổ đã tự kết liễu rồi chứ, thật không ngờ da mặt anh thật sự dày quá đấy, tự nhiên gọi điện thoại đến, nói đi, có chuyện gì? À, anh gặp khó khăn muốn gặp tôi đòi phí chia tay hả, đựơc rồi, nếu như anh thực sự muốn làm như vậy thì tôi sẽ suy nghĩ một chút, dù sao tôi cũng biết anh hiện tại rất khó xử, khả năng chi trả sinh hoạt phí không có! Việc này không thành vấn đề, một nghìn nhé, đây là cái giá hời rồi đấy. Nói đi, anh đang ở đâu, tôi cho người mang tiền đưa tới. Nên biết rằng, bạn trai hiện tại của tôi là Hồng công tử của tập đoàn Hồng thị, nếu như anh ta có lòng từ bi thì có thể đem 10 nghìn tệ cho một tên ăn mày đấy... Ah, Thiếu Hoa, mạnh nữa đi, em sẽ... ... mạnh mạnh nữa..."

Giọng nói đã từng rất quen thuộc và đã từng làm hắn khó có thể quên giờ khắc này lại vô tình như vậy, ngoài ra còn có âm thanh rên rĩ dâm đãng vang lên, không cần đoán thì Chu Dật Tài cũng biết đó là bạn gái của hắn đang cùng người khác xxx "... Ah..."

Phảng phất qua thật lâu, âm thanh dâm đãng của Lam Lam mới dừng lại, "Dật Tài à, anh rốt cuộc muốn thế nào đây, tin tưởng anh cũng nghe được rồi, có muốn tiền hay không, không muốn thì tôi cúp máy đây"

"Con mẹ mày" âm thanh như sấm từ miệng Chu Dật Tài rống lên, "Con đàn bà thối, ông đây nguyền rủa hương tiêu ngọc vẫn, nguyền rủa ngươi bị đàn ông dập chết"

Chu Dật Tài quả đoán tắt điện thọai, hắn biết, nếu như để cho con đàn bà kia phục hồi tinh thần lại và nghe đựơc lời rủa của hắn thì toi, hắn sẽ nghe được những lời còn nặng nề hơn gấp nhiều lần. Thật tốt, thật tốt, ả không có nghe.

Trong lòng tuy rằng cảm thấy may mắn vì tránh khỏi cái miệng của Lam Lam nhưng trong thất lạc cùng tuyệt vọng vô tận làm cho hắn cảm thấy cuộc sống đã không còn ý nghĩa.

Sự nghiệp bản thân không có, tài hoa... hix.. nhiều sinh viên tài hoa tốt nghiệp cũng lưu lạc ở đầu đường kìa.

"Giáo sư Hoa, xin giáo sư cho biết cái nhìn của giáo sư đối với hiện tượng cực âm ngàn năm khó gặp tối nay?" Trong cái TV trắng đen cũ nát phát ra một giọng nữ rất êm tai, cô gái đẹp này Chu Dật Tài có biết, đó là một M.C. nổi tiếng tại thành phố Thâm Hải này.

Ngồi đối diện với cô dẫn chương trình là một lão đầu hơn 60 tuổi, người này Chu Dật Tài cũng quá quen thuộc, ông ta là giáo sư dạy hắn tại trường đại học Thanh Dương. Chỉ thấy ông ta trong màn hình suy nghĩ một chút rồi mới chậm rãi nói: "Đối với các khán giả và các bạn có hiểu biết về phong thủy học mà nói, thì tối nay lúc 8:15pm cực dương sẽ chuyển thành cực âm, điều này đích thực là rất mang sắc thái truyền kỳ, tuy nhiên nếu dùng khoa học để giải thích mà nói thì “cực dương chuyển cực âm”, loại thuyết pháp này thật không thể chấp nhận..."

"Bụp", Chu Dật Tài tắt TV, có chút xem thường nói: "Xem ra lão giáo sư Hoa này thật đúng là một ngừơi thích sĩ diện, còn chưa nói đến chủ đề, lại đem trọng tâm của câu chuyện chuyển hướng về phía khoa học, xem ra cũng chẳng có thực học gì, chỉ biết đánh rắm lung tung"

Đột nhiên, Chu Dật Tài dường như nhớ tới cái gì, móc ra cái Nokia 5200, trên màn hình biểu hiện thời gian đúng là ngày 21/11, dựa theo cách tính âm lịch truyền thống của nước Z thì ngày hôm nay đúng là ngày 1/10, một trong ba ngày quỷ tiết trong năm – Hàn Y.

Nếu như tại thời cổ đại thì Khâm Thiên Giám của hoàng triều sẽ phát hành lịch mới vào ngày này. Tuy nhiên tới thời hiện đại này thì mấy thứ mê tín kia từ từ đã bị khoa học coi là giả thần giả quỷ, tuy nhiên vẫn còn đông đảo người có truyền thống tư tưởng bảo thủ thì trong ngày nà sẽ làm giấy hàng mã và đốt chúng.

Quỷ tiết Hàn Y, coi như là một ngày cực âm, tuy nhiên vì sao cô MC xinh đẹp kia lại nói là một hiện tượng cực âm ngàn năm khó gặp chứ? Chuyện nghĩ không thông, Chu Dật Tài sẽ không dụng tâm mà đi suy nghĩ, hắn đứng dậy bước tới bước lui trong phòng, chỉ cảm thấy gian phòng nhỏ này làm hắn hít thở không thông. Cái hắn cần hiện tại là một cái không gian khóang đãng và một chai rượu. Ngay khi đi ra đến cửa thì đột nhiên hắn lại đi trở vào, đến cái bàn nhỏ ở đầu giường cầm một chiếc nhẫn nhỏ có màu sắc đen kịt lên.

Chiếc nhẫn này là vật của tổ tiên Chu Dật Tài truyền lại, theo như các thế hệ trước nói lại thì cái nhẫn này có được từ tay một lão đạo sĩ, có năng lực thần kỳ giúp tránh hung hóa cát, vì vậy mới đời đời truyền xuống, và đến đời thứ 38 của Chu gia thì chiếc nhẫn này tự nhiên rơi vào trong tay Chu Dật Tài.

Đối với chuyện quỷ thần thì Chu Dật Tài cũng giống như đa số người của nước Z, tức không ủng hộ cũng không phủ nhận. Tuy nhiên đối với gia tộc chi bảo tổ truyền đã mấy trăm năm thì Chu Dật Tài lại rất cẩn thận bảo quản.

Nhẫn dường như được tạo ra vì Chu Dật Tài, đeo nơi tay rất vừa vặn, trên cái nhẫn đen kịt có khắc mấy chữ nhỏ rồng bay phượng múa: “Nhẫn Công Đức”

Nếu như không chú ý nhìn kỹ thì đúng là nhìn không ra. Chu Dật Tài đeo nó vào ngón giữa tay trái rồi rời khỏi phòng. Cách chỗ hắn ở không xa có nơi bán rượu, dùng 58 tệ thì có thể mua đựơc mấy chai. Hắn vừa uống vừa bước đi xiêu vẹo trên đường, không có mục đích.

Trên đường, thỉnh thoảng đụng phải mấy người đi đường, nhưng mọi người thấy hắn là đang say nhừ tử cũng không cùng tính toán. Người sáng suốt vừa nhìn thì đã biết tên này nếu không phải thất tình thì chính là nhà tan cửa nát, một người như vậy căn bản là mất đi mục đích sống, chọc vào hắn là không ổn, loại người chả còn gì để mất này nói điên là điên, nói giết ngừơi là giết, cơ bản chẳng hề quan tâm đến bản thân nữa rồi.

Cho nên, một đường đi tới, Chu Dật Tài đấm đá lung tung nhưng cũng không gặp phải chuyện phiền toái gì, trong lúc không hay không biết đã đi tới bờ sông.

Bên bờ sông gió thổi rất lạnh khiến cho thần trí của hắn có chút thanh tỉnh, dõi mắt nhìn về nhà cao tầng ở phía xa xa, những ngọn đèn chiếu sáng huy hoàng, hắn chỉ cảm thấy bản thân đúng là một phế vật, không có tiền, không thế lực, ngay cả bạn gái cũng đang nằm chịu tội dưới thân người khác.

"Cuộc đời này, thực sự là vô vị, không bằng chết quách cho rồi", Chu Dật Tài ngồi ở đầu cầu, thì thào tự nói: "Phật tổ ơi, Thượng đế ơi, Thánh A La ơi, các đấng đạo tôn tu hành ơi, còn có chư thiên thần phật trên trời, con Chu Dật Tài xin ân cần thăm hỏi con gái của các người, hãy lấy sét đánh tôi đi, nếu không đánh thì các người chính là con rùa hèn nhát."

Đợi đã lâu nhưng vẫn thấy bầu trời như trước, không hề có mây đen như trong truyền thuyết, cũng không có tiếng sấm cùng điện xẹt, chỉ có gió lạnh lùng thổi qua mặt hắn.

Chu Dật Tài tuy rằng là người rất si tình nhưng cũng không đến mức vì yêu mà đi tự tử, trước đây mỗi khi tâm tình không tốt, hắn luôn luôn đi đến nơi này, sau đó phát tiết một phen, đợi tâm tình bình tĩnh lại rồi trở về.

Chỉ là ngày hôm nay tâm tình của hắn thực sự rất loạn, có lẽ là bởi vì tác dụng của rượu, có thể là vậy. Hắn đem số rượu còn lại đổ vào trong họng rồi ném mạnh chai rượu xuống bờ sông, "xoảng" một tiếng, bình rượu vỡ nát, một mảnh vỡ nhỏ ma xui quỷ khiến bắn lên, xẹt ngang qua ngón tay đeo nhẫn của Chu Dật Tài tạo ra một vết thương.

Nhưng thằng nhãi Chu Dật Tài này vẫn hồn nhiên chưa phát giác ra gì, hắn căn bản không hề chú ý tới chiếc nhẫn công đức đeo ở ngón giữa đang hút lấy máu chảy ra của hắn. Lau đi mấy giọt rượu trên khóe miệng, rồi lớn tiếng hát vang, giống như tráng sĩ xuất chinh "Phong tiêu tiêu hề dịch thủy hàn, Tráng sĩ nhất khứ hề bất phục hoàn" ( Nước sông Dịch lạnh tê, tráng sĩ một đi không trở lại) của người xưa năm nào.

Tên này càng ngày càng thích hợp với cuộc sống của người cổ đại rồi!

Cũng không biết qua bao lâu, dường như hắn cũng mệt mỏi, tựa vào lan can cầu hít thở mấy hơi, xong lại lấy điện thoại cầm tay ra nhìn một chút thời gian, đã 8:14 phút.

Thời gian cách hiện tượng cực âm trong trong truyền thuyết ngàn năm khó gặp còn khoảng hơn mười giây. Đúng lúc này, trên bầu trời đêm đen tối đột nhiên hiện ra một vầng trăng tròn sáng lạn.

"Kỳ quái, ngày hôm nay rõ ràng là ngày đầu tháng âm lịch, sao trăng lại tròn được nhỉ? Càng kỳ quái hơn chính là vầng trăng tròn sáng này nhìn thế nào cũng khác với những lần trăng tròn khác" Chu Dật Tài nhìn trăng sáng trên cao, thì thào tự nói.

Đúng lúc này thì một màn quỷ dị phát sinh, chiếc nhẫn công đức đeo ở ngón giữa tay trái của hắn phá ra một luồng sáng năm màu bao phủ cả người Chu Dật Tài.