Chương 1 - Ác độc
“Khai mau?”- tiếng Alen vang lên giận dữkèm theo đó là thuộc hạ đang cầm roi đánh đập người đàn ông phía trước. Dưới sự tra tấn dã man nhưng người đàn ông vẫn không chịu khai. Lúc này bỗng có tiếng trẻ con khóc òa vang lên, tiếng khóc càng lúc càng gần. Một cô gái đẹp như thiên thần bước vô cùng với vẻ đẹp băng giá, khuôn mặt chỉ toàn là sát khí.“Tiều thư, cô đến rồi”- Alen cúi chào“Sao rồi? Khai chưa”- nó lạnh nhạt hỏi“Vẫn chưa nhưng cô chủ cứ yên tâm, bằng mọi cách tôi sẽ lấy được lời khai”- Alen nói chắc nịchNó nhìn người đàn ông sau đó lấy súng chĩa vào đầu ông “Khai”- nó lạnh lùng nói, tay đã chuẩn bị bắnNgười đàn ông nhất quyết không khai. Nó thấy vậy nhếch miệng cuời nhạt một cái, rồi đầu súng chĩa lên bầu trời Pằng. Ngay lập tức sau những chiếc xe ấy, một người đang bế một đứa trẻ chỉ vài ba tháng, đằng sau đó dẫn theo một người phụ nữ sắc mặt nhợt nhạt, đang ốm yếu.“Nói, không đừng trách”- Nó cầm súng chỉ vào đứa bé.Đứa bé sợ khóc càng ngày càng lớn“Anh, đừng nói”- người phụ nữ la lớn“Câm không tôi bắn”- nó căm tức“Đừng nhất định phải bảo vệ ông chủ”- Người vợ lên tiếngPằng- một tiếng súng không nhân từ đã cướp đi sinh mạng của người mẹ, một người vợ hiền“vợ, em không sao chứ”- người chồng khóc, tha thiết gọi, đứa bé thấy ba khóc, mẹ chảy máu rất nhiều, nói trong tiếng khóc “Pa….mẹ….mẹ”“Khai?”- nó vẫn giữ giọng lạnh lùng nói“Không, có chết cũng không khai”- người chồng vừa mới mất vợ kiên quyết không nói, cho dù có chếtNó bước lại gần đứa bé “Em à, đừng trách chị, tất cả là do ba em”- nó chĩa súng vào trán đứa bé, chuẩn bị bắn thì:“Được, tôi nói”- người đàn ông đó bất lực nói“Ai?”- Alen hừ giọng hỏi“Li….me…n….ce”- người đàn ông nói trong ngập ngừngNó nhìn đứa bé sau đó nhìn người đàn ông ,cởi bao tay đen vứt sang Alen rồi nói Dọn - sau tiếng nói đó nó quay đầu đi. Alen bế đứa bé vào rồi ôm đến bên người cha. Thuộc hạ của nó rất ngưỡng mộ, không ngờ tiểu thư của họ có thể nghĩ đến tới trò lấy người nhà ra uy hiếp- không hổ danh là nữ hoàng của thế giới ngầm- nhưng cô ấy vẫn còn có một tấm lòng vị tha. Nhưng ý nghĩ đó vụt tắt khi hai tiếng súng vang lên Pằng….Pằng…. Người đàn ông gục ngã xuống đất, đứa bé mới được dỗ, nín khóc lại khóc òa lên rồi dần dần mất đi hơi thở.‘‘ Muốn sống trên đời này phải diệt cỏ tận gốc’’- Alen dõng dạc nói‘‘ Dạ, chúng em biết rồi’’- đồng thanh vang lên‘‘ Xử Limence’’ - Alen lạnh lùng lên tiếng‘‘ Dạ, em đi làm liền’’‘‘ À, thiêu cháy xác đi’’- Alen nói xong rồi bước điNgười phía sau nhìn Alen đi, kéo ba cái xác lên xe tải ‘‘Sorry, coi như mọi người không có duyên sống trên đời này’’- đóng cửa xe cái rầm, chiếc xe chạy về khu dành cho những người chết mà bang đã xây dựng lên nhằm giam dữ và thiêu xác của những kẻ 2 mặt.